Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1595 - Chương 1595 - Thiếu Chủ Của Loạn Thiên Thành - Thạch Thiên Kiêu (Tt)

Chương 1595 - Thiếu chủ của Loạn Thiên thành - Thạch Thiên Kiêu (tt)
Chương 1595 - Thiếu chủ của Loạn Thiên thành - Thạch Thiên Kiêu (tt)

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Ông ta sớm đã đoán được cái chết của đệ đệ Chung Thường, Chung Thường ỷ vào mình là trấn thủ của Loạn Thiên thành nên không kiêng nể gì, đắc tội người là chuyện rất bình thường, chết cũng là điều hiển nhiên.

Đương nhiên!

Dù sao Chung Thường vẫn là đệ đệ của Chung Lôi, ông ta nhất định sẽ báo thù này.

"Rất hợp ý ta." Thạch Thiên Kiêu gật đầu.

Hắn nhìn không ra Diệp Phong mạnh bao nhiêu, điều này chứng tỏ Diệp Phong hoặc là rất mạnh, hoặc là rất yếu. Mà Diệp Phong có thể dùng một mũi tên bắn giết Cửu Dương Tiễn Tiên thì đương nhiên không có khả năng yếu. Liên thủ với Chung Lôi càng ổn thỏa hơn.

"Nếu như thế thì ta ra tay trước." Chung Lôi hít sâu một hơi, bên người xuất hiện mười luồng Hỗn Loạn Pháp Tắc, gia trì trên người, khiến ông ta như bị sương mù bao phủ, mang đến cho người ta một cảm giác hỗn loạn không chịu nổi.

"Lại là một Bán Bộ Tiên Tôn đỉnh phong!"

"Thạch Thiên Kiêu và Chung Lôi là cường giả đỉnh cao gần với hai vị thành chủ trong Loạn Thiên thành." Kiêu Dương Cổ Thánh trầm giọng mà nói.

"Trong trận chiến này, các ngươi lui ra phía sau." Diệp Phong khoát tay áo, sức mạnh không gian đặc thù bao phủ lấy Kiêu Dương Cổ Thánh, Thanh Nguyên Cổ Thánh và Ngô Kiếm trưởng lão.

Họ nhìn như đứng tại chỗ, nhưng trên thực tế đã xuất hiện trong Phiếu Miểu giới, hình ảnh bây giờ chỉ là hình chiếu vượt giới.

"Chưởng môn, ta đánh một tên, ngươi đánh một tên." Hồ Phi Phi khiêng Hỗn Nguyên côn, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy ý cười.

Nàng bất tử bất diệt, không sợ bất cứ cuộc chiến nào.

"Ngươi đánh đi, ta không đánh." Diệp Phong lại lui về phía sau ba bước, làm đám người hoá đá tại chỗ.

"Diệp chưởng môn, ngươi không đánh?"

"Chẳng lẽ Hồ Phi Phi đạo hữu có thể một chọi hai? Vậy chẳng phải nàng sẽ bị vây công?"

Bọn người Kiêu Dương Cổ Thánh ngây ra.

"Không, là nàng dẫn người vây công Loạn Thiên thành thiếu chủ và Loạn Thiên thành Đại trưởng lão, dù sao người của chúng ta càng đông." Diệp Phong ôm cánh tay, giọng nói rất bình tĩnh.

Vèo vèo vèo!

Diệp Phong vừa dứt lời thì trong hư không đã có từng bóng dáng khoác áo giáp hiển hiện, tổng cộng có hơn hai mươi người, đều không nhìn ra gương mặt thật.

Người yếu nhất cũng là Thiên Tiên!

Người mạnh nhất là Bán Bộ Tiên Tôn!

Thiên Tiên đỉnh phong, đều nắm chắc người!

"Những người này không kém!" Đại trưởng lão Chung Lôi của Loạn Thiên thành nhìn chằm chằm bọn Bất Tử Chiến Tướng này, vẻ mặt nghiêm túc.

Cả Thạch Thiên Kiêu cũng lộ ra vẻ âm trầm.

"Giết!" Diệp Phong lạnh giọng hạ lệnh.

Cuộc chiến căng như dây đàn!

Hồ Phi Phi triển khai hình thái chiến đấu cấp bốn, len lỏi giữa mười mấy chiến tướng Thiên Tiên áo xanh cấp Chiến Tướng, tiên phong lao thẳng về phía Đại trưởng lão Chung Lôi của thành Loạn Thiên.

“Lực Phá Vạn Pháp!” Hồ Phi Phi cầm côn, ra sức nện xuống.

“Chút tài vặt, Hỗn Loạn Chi Thủ!” Chung Lôi không hề nao núng, hai tay kết ấn, một bàn tay khổng lồ màu xám xuất hiện ở đằng sau, ngăn cản đòn tấn công toàn lực của Hồ Phi Phi.

“Vạn Thú Tiên Đồ!”

Hơn mười Chiến tướng bất tử hợp lực thi triển môn tiên pháp hợp kích, hóa ra một bức tranh ở giữa không trung, bao vây Chung Lôi.

“Thiên Cực Độn Thuật!”

Chung Lôi lại hóa thành một luồng khói, né tránh Vạn Thú Tiên Đồ một cách ảo diệu, vây quanh người các Chiến tướng.

“Hỗn Loạn Chi Thủ!”

Chung Lôi xuất thủ tàn nhẫn, lại ngưng tụ một bàn tay khổng lồ màu xám, quét ngang phạm vi phụ cận trong chớp nhoáng, nghiền nát hơn mười vị Chiến tướng.

“Ăn một côn của ta đi!” Hồ Phi Phi tiếp tục lao tới.

Hai người giao đấu giữa không trung, tạm thời bất phân thắng bại.

“Một kích tất sát hơn mười vị Thiên Tiên, Chung Lôi mạnh quá rồi!” Cổ thánh Kiêu Dương đen mặt.

“Diệp chưởng môn, ngươi mất hơn mười thủ hạ Thiên Tiên Cảnh, sao không đau lòng chút nào vậy?” Cổ thánh Thanh Nguyên nhìn Diệp Phong, phát hiện đối phương vẫn bình tĩnh thì không khỏi ngạc nhiên.

“Mất? Không đau lòng lắm.” Diệp Phong lắc đầu.

Trên không trung, Hồ Phi Phi vẫn đang đánh nhau với Chung Lôi.

Mặc dù Hồ Phi Phi đã tiến vào hình thái chiến đấu cấp bốn, nhưng cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Chung Lôi.

Hơn nữa, còn là dưới tình huống nàng xuất thủ toàn lực.

So với Chung Lôi, gã điêu luyện và thành thạo hơn nhiều, còn giữ át chủ bài cho bản thân, vốn không thi triển hết toàn lực.

“A!”

Cách đó không xa, Thiếu thành chủ Thạch Thiên Kiêu cười lạnh.

Hắn ta nhận ra Chung Lôi không muốn bại lộ thực lực của mình, nên chỉ đánh thế hòa với Hồ Phi Phi, mục đích là để mọi người cho rằng gã đang chiến đấu cực kỳ kịch liệt.

Xoẹt!

Một nhóm Chiến tướng bất tử khác bắt đầu tiến công, chỉ có điều không quá đông.

Chỉ có Khổng Viên, Kỷ Vận, cung chủ Thiên Tiên Cung, Chung Thường cùng mấy vị cường giả Thiên Tiên đỉnh phong, thậm chí là nửa bước Thiên Tôn.

Vì phải che giấu thực lực nên Diệp Phong cũng không để Kỷ Vận và Khổng Viêm dung hợp nguyên lực hệ hỏa và hệ thủy.

“Bá Đạo Chân Thân!”

Chung Thường hóa thân thành chiến tướng bất tử, một luồng ánh sáng vàng nhạt bao phủ quanh thân, sau đó nện ra một quyền.

Oành!

Không trung rách nát, hút Thạch Thiên Kiêu vào bên trong.

“Thủy Tiên Kiếm!” Kỷ Vận động thủ.

“Hỏa Tiên Kiếm!” Khổng Viêm cũng ra tay.

“Lĩnh vực mị hoặc!” Cung chủ Thiên Tiên Cung cũng không đứng nhìn, mà thi triển năng lực mà bản thân am hiểu lúc còn sống.

Chỉ trong giây lát, Thạch Thiên Lôi bị bao vây tứ phía.

“Sao các ngươi lại biết được chiêu thức của cung chủ Thiên Tiên Cung và Chung Thường?” Thạch Thiên Kiêu ngạc nhiên.

Hắn ta nghe nói cung chủ Thiên Tiên Cung và Chung Thường đã bị tiêu diệt, nên mấy chiến tướng bí ẩn này không thể nào là bọn họ được, khả năng cao là con rối.

“Kiếm Đạo Vĩnh Sinh!”

Thạch Thiên Kiêu rút thanh cổ kiếm ở đằng sau lưng ra, tay trái cầm kiếm, tay phải niết quyết, mười đạo kiếm pháp hóa thành mười vòng tròn màu đen bao phủ lấy hắn ta, khiến khí tức hắn ta tăng vọt.

Bình Luận (0)
Comment