Chương 1914: Tâm vô tạp niệm, tự sẽ an tính
Chương 1914: Tâm vô tạp niệm, tự sẽ an tínhChương 1914: Tâm vô tạp niệm, tự sẽ an tính
Trên bờ sông nhỏ.
Tam Túc Kim Thiền đang thả câu.
Một bên là cái giỏ chứa mười mấy con cá sạo vừa non vừa mập đang không ngừng phun bong bóng, rất có sức sống.
"Diệp Phong, ngươi đến rồi."
Tam Túc Kim Thiềm liếc nhìn Diệp Phong, lại tiếp tục thả câu, hai con mắt trợn trừng to lô lố phòng ngừa có con cá thoát câu.
"Ta đến tìm một người, sẽ không quấy rầy tiền bối." Diệp Phong gật đầu chào Tam Túc Kim Thiềm, lại nhìn Hư Vô thú cách đó không xa, tiếp tục hành tẩu trên lục địa Hư Vô giới.
Nửa canh giờ sau.
Diệp Phong đứng trước một tòa mộ địa cổ xưa, nhìn mộ bia cổ xưa bằng đá.
"Người thứ hai mươi trong bảng Chí tôn, mộ của Vụ Ẩn Chuẩn Thánh Giang Lưu Nhi."
Nhìn văn tự trên bia mộ, Diệp Phong giật mình, vươn tay chạm vào mộ bia, tiếp nhận được rất nhiều tin tức liên quan đến Vụ Ẩn Chuẩn Thánh Giang Lưu Nhi
"Giang Lưu Nhi, người mang Vụ Ẩn Thánh thể." Cường hi độc hi.
"Loại thể chất này rất kỳ lạ, có thể miễn dịch ít nhất chín mươi chín phần trăm tấn công vật lý, thân thể còn có thể ngưng tụ áo giáp, hoặc là hóa thành hình thái sương mù."
"Khi giao chiến với kẻ địch, Vụ Ẩn Thánh thể còn có thể phát ra sương mù, hình thành lĩnh vực, tăng phúc cho bản thân."
“Trong lĩnh vực, là vô địch cùng giai."
Diệp Phong tiêu hóa hết tin tức vừa đọc được, càng hiểu rõ hơn về thể chất này.
"Ta gặp được một Vụ Ẩn Thánh thể, đó là một thiếu niên mười lăm tuổi, tên Từ Mang Cương, thân mang huyết cừu, rất có thể sẽ gia nhập Phiếu Miểu tông ta."
"Ta nghĩ tiền bối cũng không hy vọng Vụ Ẩn Thánh thể sẽ thất truyền, cho nên có thể chỉ điểm cho ta một chút không?”
Diệp Phong hỏi bia mộ.
Ông!
Bia mộ khẽ run lên, phụt ra một mảng sương mù, ngưng tụ ra một bóng người hư ảo, đôi mắt trống rỗng đối mặt với Diệp Phong.
"Đưa y tới đây, ta tự mình chỉ điểm!"
Người sương mù khàn khàn nói.
Diệp Phong khẽ nhếch khóe miệng, gật đầu nói: "Qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ tự đưa y tới đây."
Nói xong, hắn nhanh chóng biến mất.
Quảng trường Tông môn của Phiếu Miểu tông.
Hôm nay là ngày tuyển nhận đệ tử mới cho Tông môn, hơn ngàn vạn thiên kiêu trẻ tuổi đã thông qua khảo hạch của duyên phận tử kim linh đều tập trung ở đây, vây chật như nêm cối.
Trong đám người. Từ Mang Cương nhìn người cạnh tranh xung quanh, phát hiện có không ít Thần Nguyên cảnh đỉnh cấp, tới hơn ba trăm người lận, đều là người có sức cạnh tranh với mình.
"Nghe nói lần này sẽ tuyển nhận tổng cộng năm ngàn đệ tử đời thứ sáu, lấy thực lực của mình, nằm trong số ba trăm người đứng đầu chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì. Ổn!"
Từ Mang Cương siết chặt nắm đấm.
Trên bầu trời.
Mấy chục người chợt xuất hiện, mỗi một vị đều là trưởng lão cấp Chuẩn Thánh của Phiếu Miểu tông.
"Chào chư vịt"
Một bóng hình xinh đẹp từ đỉnh Trưởng Lão đi tới, đứng trước mặt chư vị trưởng lão Chuẩn Thánh, quan sát hơn ngàn vạn thiên kiêu trẻ tuổi, thong thả nói:
"Ta là Thủ tịch trưởng lão của Phiếu Miểu tông, Cung Thanh Thu, cũng là chủ khảo lần kiểm tra này."
"Lần này tuyển nhận đệ tử đời thứ sáu, tổng cộng năm ngàn người, nhưng hiện tại ở đây có tới hơn ngàn vạn thiên kiêu lần, quả thật là quá nhiều."
"Bởi vậy, sẽ chia làm ba vòng kiểm tra."
"Vòng thứ nhất, chỉ để lại một trăm vạn người."
"Vòng thứ hai, giữ lại mười vạn người."
"Vòng thứ ba, năm ngàn đệ tử đứng đầu sẽ trở thành đệ tử đời thứ sáu của Phiếu Miểu tông."
"Tiếp theo, là vòng khảo hạch thứ nhất."
Cung Thanh Thu chỉ về phía xa xa, chỉ thấy nơi đó xuất hiện hàng trăm thông đạo cực lớn, có thể thấy các thông đạo nối với một tiểu thế giới, có ba cửa ải
Cuồng phong trận, lưu sa trận, tâm ma tường.
Chỉ có vượt qua được hai trận pháp cuồng phong, lưu sa mới có thể đi tới trước một vách tường đen nhánh, cũng sẽ gặp tâm ma ở đây, chỉ có vượt qua được nó mới có thể xuyên qua tâm ma tường tới điểm cuối.
Chọn lựa một trăm vạn người đầu tiên.
"Đi vào đi!"
"Các ngươi chỉ có một canh giờ."
Cung Thanh Thu chỉ vào cửa của những thông đạo kia, cứng rắn thông báo, chúng thiên kiêu vội vàng phi nước đại, chỉ sợ chậm hơn người khác một bước.
"Xông lên!" Từ Mang Cương đạp mạnh bước chân, mở hết tu vi Thần Nguyen cảnh ra, nằm trong tốp dẫn đầu.
Song song với y còn có mấy trăm người nữa.
Đây đều là thiên kiêu Thần Nguyên cảnh.
Vèo!
Từ Mang Cương cùng tốp dẫn đầu tiến vào một mảnh cuồng phong, cảm giác toàn thân như bị phong bạo lăng lệ xé rách, chỉ thiếu một chút thôi là sẽ vỡ vụn, vội vàng thi triển hộ thuẫn.
Cũng may bọn họ đều là Thần Nguyên cảnh.
Không bao lâu sau, Từ Mang Cương cùng tốp dẫn đầu đã vượt qua cuồng phong trận, tiến vào một mảnh sa mạc to lớn, bị vô số người khổng lồ cát tấn công. "Kim kiếm sát!"
Từ Mang Cương bấm nhiệm pháp quyết, ra sức trảm một kiếm, giết đi vô số quái vật cát sổng lồ phía trước, một ngựa đi đầu tới trước một vách tường đen nhánh.
Đây là tường tâm ma.
"Không ngờ ta lại là người đầu tiên."
Từ Mang Cương nhìn lại phía sau, phát hiện những người khác đều bị lưu sa trận ngăn cản, vội vàng đặt hai tay lên tường tâm ma, sau đó toàn thân run rẩy.
Một khắc sau.
Từ Mang Cương phát hiện không ngờ mình đã quay lại Chu Tước tinh của Bắc Cực hệ, tận mắt nhìn thấy người tu hành của Chu Tước tông đồ sát người Từ phủ.
"Không!"
Từ Mang Cương giận tím mặt, giết tới, nhưng khi bàn tay của y sắp chạm đến một vị chấp sự Thần Nguyên cảnh của Chu Tước tông, thì y đột nhiên bừng tỉnh.
"Không đúng, đây là tâm mat"
"Ta đang trong cuộc thi để gia nhập Phiếu Miểu tông, tất cả những gì xảy ra trước mắt đều là giả."
“Tâm vô tạp niệm, tự sẽ an tính!"
Từ Mang Cương mặc niệm khẩu quyết, duy trì động tác hai tay bấm niệm pháp quyết, cứ như vậy khoanh chân ngồi trước cửa Từ phủ, nhìn thân nhân bị người tu hành Chu Tước tông tàn sát.
Trong lòng y đang rỉ máu!
Nhưng Từ Mang Cương biết, mình phải nhịn.
"Ta muốn gia nhập Phiếu Miểu tông, ta phải nỗ lực tu hành, chờ khi ta tấn thăng Chuẩn Thánh, nhất định sẽ giết trở lại Chu Tước tông, trảm diệt Tông chủ Chu Tước tông."
Từ Mang Cương kiên định tín niệm.