Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1733 - Chương 1988: Ta Có Thù Với Tử La Tiên Đế

Chương 1988: Ta có thù với Tử La Tiên Đế Chương 1988: Ta có thù với Tử La Tiên ĐếChương 1988: Ta có thù với Tử La Tiên Đế

"Chết? Sao dễ vậy được." Hồ Phi Phi thi triển toàn lực, né tránh đòn tấn công của Tử La Tiên Đế trước, sau đó vung một côn đánh bay đối phương ra ngoài.

Tử La Tiên Đế hộc máu.

"Ngươi vậy mà đả thương được ta? Chết tiệt!" Tử La Tiên Đế bộc phát khí tức thuộc về Tiên Đế tầng năm, chiến lực mạnh hơn Hồ Phi Phi mười sáu lần, tiếp tục đập nát Hồ Phi Phi rồi cười gằn: "Xem ngươi có chết hay không."

Chỉ có điều, Hồ Phi Phi lại ngưng tụ cơ thể, xuất hiện đằng sau lưng Tử La Tiên Đế, lại nện thêm một côn.

"Phụt!"

Tử La Tiên Đế hộc máu, vẻ mặt kinh hãi, không rõ vì sao Hồ Phi Phi vẫn không chết.

"Ngươi ngay cả đạo lữ song tu cũng giết, còn đội nón xanh cho người ta, đúng là khiến người kinh tởm mà." Hồ Phi Phi bắt đầu chơi đòn công kích tâm lý.

"Cần ngươi quản chắc!" Tử La Tiên Đế nổi điên, hai tay niệm pháp quyết, một lớp lĩnh vực pháp tắc màu tím bao trùm lấy cơ thể nàng ta. Mặc cho Hồ Phi Phi công kích thế nào, cũng vô pháp phá vỡ lĩnh vực. Lúc này, nàng ta cười lạnh.

Âm!

Tử La Tiên Đế phản kích mạnh mẽ, nện ra một chưởng, đánh nổ Hồ Phi Phi.

Nhưng Hồ Phi Phi tiếp tục ngưng tụ thân thể, đứng thẳng dậy.

[Năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi: 35%]

Đằng sau màn, Diệp Phong thấy thông báo từ hệ thống liền vui vẻ không thôi. Sau đó, hắn truyên âm cho Hồ Phi Phi: "Tiếp tục phát huy. Tử La Tiên Đế là một con dê béo, cứ vặt hết lông dê rồi hãng giết."

"RỐI"

Hồ Phi Phi tái tạo lại cơ thể, biến Hỗn Nguyên Côn dài ra vạn trượng, ra sức nện xuống, nhưng lại bị kiếm mang màu tím của Tử La Tiên Đế chém thành hai nửa.

Trận chiến càng ngày càng trở nên kịch liệt.

Trong phạm vi ngàn tỷ dặm, hầu như toàn bộ tu sĩ đều theo dõi trận đại chiến này.

“Nhìn kìa, có người đánh nhau."

"Kia không phải là Tử La Tiên Đế sao?"

"Người còn lại là ai nhỉ?"

Tu sĩ ở gần đều sợ lửa bén lên người nên tranh thủ thời gian rút lui về nơi xa.

"Ta biết, vị kia là hộ pháp của Phiêu Miểu Tông, tên là Hồ Phi Phi. Dựa vào khí tức trên người nàng, có vẻ như chỉ là Tiên Đế tâng một, nhưng lại không sợ chết."

"Các ngươi nhìn kìa, Hồ Phi Phi bị đánh nát mấy lần đều có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong. Chẳng lẽ nàng sở hữu thân thể bất tử như trong truyền thuyết?"

"Chắc vậy rồi."

Không ít Tiên Đế đều kinh ngạc trước thông tin này.

Trong bóng tối, Diệp Phong tiếp tục quan sát, nhìn thanh năng lượng thăng cấp của Hồ Phi Phi đang không ngừng tăng lên. Bảy ngày sau, cường đại như Tử La Tiên Đế cũng mệt mỏi, đôi con ngươi hẳn đầy tia máu. Trái lại, Hồ Phi Phi vẫn ở trạng thái đỉnh phong như cũ, vốn giết thế nào cũng không chết.

"Sao ngươi lại đáng sợ như vậy!"

Tử La Tiên Đế hét lên. Lúc này nàng mới hiểu vì sao Diệp Phong không đích thân xuất thủ, mà để Hồ Phi Phi đi tra tấn mình.

Rõ ràng là giết người tru tâm mài

Tử La Tiên Đế căm hận.

"Phi Phi, đến lúc rồi." Đúng lúc này, kế bên Hồ Phi Phi xuất hiện gợn sóng, sau đó Diệp Phong hiện thân, mang theo vẻ mặt lạnh lùng.

"Diệp Phong!" Tử La Tiên Đế nghiêm mặt,/'Ngươi giết Thiên Kiêu của ta, ta và ngươi không đội trời chung!"

"Lúc ở thành Loạn Thiên, là con trai ngươi động sát tâm với ta trước, cuối cùng mới bị ta giết ngược lại, chứ có gì đâu!" Diệp Phong chắp hai tay sau lưng.

"AI" Tử La Tiên Đế nhìn Diệp Phong chằm chằm, sau đó chợt xoay người bỏ chạy.

Không còn con trai thì đẻ thêm một đứa là được.

Nhưng điều kiện tiên quyết là bản thân vẫn giữ được mạng!

Với suy nghĩ này, Tử La Tiên Đế lựa chọn không báo thù cho Thạch Thiên Kiêu, mà là đào tẩu để bảo toàn mạng sống.

Âm!

Một tiếng nổ quỷ dị vang lên. Tử La Tiên Đế đang chạy trốn bỗng nhiên nổ tung, ngay cả thân hồn cũng không còn, trực tiếp hồn phi phách tán.

"Muốn chạy sao? Không có cửa đâu."

Diệp Phong duỗi tay ra, ngưng tụ ba phần căn nguyên của Tử La Tiên Đế thành kết tinh pháp tắc, sau đó ném cho Hồ Phi Phi.

"Năng lượng thăng cấp của ngươi đã đạt 99%, trước đó đã hấp thu bảo châu màu hồng, giờ hấp thu thêm kết tinh pháp tắc này là đủ để đột phá Tiên Đế"

"Chưởng môn, vậy chẳng phải ta sẽ ngủ say một thời gian dài?"

"Không lâu đâu."

"Thật sao?”

"Ừm, thật. Bảo châu màu hồng đã giúp ngươi thăng cấp một lần, cho nên đợt thăng cấp này sẽ ngắn hơn lúc trước rất nhiều."

"Được rồi, vậy ta đi bế quan."Hồ Phi Phi vui vẻ nhận kết tinh pháp tắc, tiến vào trung tâm tiểu vũ trụ của Diệp Phong, ngồi khoanh chân dưới gốc trà Ngộ Đạo, cắn nát kết tinh căn nguyên.

Ong!

Một luồng năng lượng mãnh liệt tản ra, tràn ngập cả thân thể Hồ Phi Phi, khiến nàng nổ tung rồi lại phục hồi, hoàn thành quá trình thăng cấp cuối cùng.

Vù vù vùi

Gốc trà Ngộ Đạo rung rinh theo gió, thi thoảng lại có mấy lá trà rơi xuống, vương trên người Hồ Phi Phi, giúp nàng hấp thu những năng lượng còn lại.

Coi như hai bên đều giúp nhau phát triển. Tiên Giới, mấy vị Tiên Đế đến trước mặt Diệp Phong, chắp tay hành lễ rồi một vị Tiên Đế tâng năm thay mặt hỏi: "Vì sao Diệp Tiên Đế giết chết Tử La Tiên Đế?"

Dạo gần đây bọn họ cũng luống cuống cả tay chân.

Từng Tiên Đế một cứ chết dưới tay Diệp Phong, nếu tình trạng này cứ diễn ra, bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.

"Ta có thù với Tử La Tiên Đế."

Diệp Phong cũng không giấu diếm, thuật lại toàn bộ sự tình, bao gồm xung đột với Thạch Thiên Kiêu và Thạch Tĩnh, cũng như chuyện phân thân của Tử La Tiên Đế động thủ với mình.

"Hóa ra là ân oán cá nhân, đã hiểu."

Mấy Tiên Đế thở phào nhẹ nhõm rồi từ biệt Diệp Phong. Sau đó, bọn họ truyền tin ra ngoài. Những Tiên Đế khác biết rõ sự tình thì cũng yên tâm trong lòng.

Long Thiên Tinh, Lý Kiều Kiều, Thạch Lỗi và những đệ tử đang tu luyện tại thành Long Huyết, Thánh thành Tiên Thực và thành Cổ Họa nghe tin Diệp Phong giết chết Tử La Tiên Đế cũng thấy hơi ngạc nhiên, nhưng chẳng mấy chốc đã quảng ra sau đầu, tiếp tục công cuộc mài dũa bản thân.
Bình Luận (0)
Comment