Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1825 - Chương 2080: Ngộ Đạo, Thân Hồn Xuất Khiếu

Chương 2080: Ngộ đạo, thân hồn xuất khiếu Chương 2080: Ngộ đạo, thân hồn xuất khiếuChương 2080: Ngộ đạo, thân hồn xuất khiếu

Đồng tử Diệp Phong rụt lại: 'Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, ta gặp được Vũ Khiết ở điện Thiên Tôn ở tinh thân Hải Dương ở khu vực phía Bắc thế giới tinh không, sao nàng có thể là tiền thế của ngươi được, dù sao, ngươi cũng là cổ nhân từ thập ức năm trước rồi, lẽ nào là ta xuyên việt thời không?”

Thời gian không thể nghịch!

Đây là quy luật!

Thời gian là đơn vị do con người định nghĩa, sau khi không gian vận hành, vận hành của vạn vật mới sinh ra thời gian.

Cho nên, Diệp Phong không tin thời gian quay ngược gì đó.

Cho dù có cái gọi là thời gian quay ngược, cũng chỉ có thể là hạt trong phạm vi nhỏ quay trở về trạng thái trước đó, mới có thể nói là thời gian quay ngược.

Ví dụ như, một gốc cây đang sinh trưởng, mà Diệp Phong lại khống chế hạt của gốc cây này quay ngược lại, từ đâu sinh ra thì về lại đó, gốc cây này cũng sinh trưởng ngược lại, tình huống này có thể nói là thời gian quay ngược trong phạm vi nhỏ.

Nhưng muốn khiến cả vũ trụ quay ngược, thì không thể nào!

Cho dù là Thiên Tôn cũng chưa chắc làm được.

Để vô số hạt của một vũ trụ quay ngược, năng lực tính toán cần có quá khủng bố.

Nhìn thấy vẻ chấn động trên nét mặt Diệp Phong, Ngự Linh Thiên Tôn vươn tay ra, nhẹ nhàng xoa gò má hắn, để Diệp Phong giống như trở lại khoảng thời gian ở điện Thiên Tôn đó.

Hóa phàm trăm năm, rõ ràng trước mắt.

"Vũ Khiết là ta." Giọng điệu của Ngự Linh Thiên Tôn kiên định, cứ như vậy nhìn Diệp Phong: "Người kế thừa, ngươi quả thật giống hệt ký ức của ta."

"Sao có thể?"

Diệp Phong cảm thấy toàn thân đều run rẩy.

Hắn từng sử dụng giấy sinh tử viết tên của Vũ Khiết, lại phát hiện đối phương căn bản không hề chết đi sống lại, giống như vẫn sống.

"Nếu như Vũ Khiết là kiếp trước của ngươi, vậy thì, bây giờ rốt cuộc ngươi đã chết hay còn sống?”

Diệp Phong nhìn Ngự Linh Thiên Tôn.

"Ta vẫn còn sống." Ngự Linh Thiên Tôn cười dịu dàng: "Hơn nữa, ta và ngươi đã từng gặp mặt trong hiện thực rồi!"

Điều này khiến Diệp Phong rùng mình.

Ngự Linh Thiên Tôn nhẹ nhàng nói:

"Điện Thiên Tôn ở tinh thần Hải Dương là ta sáng lập. Sau khi ta trở thành Thiên Tôn liền tìm hiểu về mình ở kiếp trước, cũng chính là đời của Vũ Khiết, biết ta ở kiếp đó gặp được một người."

"Kiếp đó, bởi vì sự xuất hiện của ngươi mà thay đổi hiện thực, khiến ta của kiếp trước sống rất vui vẻ."

"Cho dù ta ở kiếp đó vẫn chết."

"Nhưng mà ta vẫn rất vui vẻ."

"Sau đó, ta không ngừng thôi diễn, mới biết ngươi và Vũ Khiết không ở cùng một thời không, mà là một người kế thừa đến từ một nguyên hội sau này." "Vì thế, ta sáng lập điện Thiên Tôn, trông căn nguyên thân thông thiên tôn Vạn Hóa Chi Thử' do ta tạo ra vào trong đó, dựa vào năng lực của nó thay đổi hiện thực, để ngươi đời sau có thể gặp gỡ ta của đời trước."

Nghe đến đây, Diệp Phong bừng tỉnh.

Nói như vậy, hắn và Vũ Khiết là lợi dụng sự giúp đỡ của điện Thiên Tôn và sức mạnh hiện thực, thực hiện gặp gỡ qua một nguyên hội, cả hai đều có ký ức giống nhau.

Vận mệnh của hai người dĩ nhiên cũng nối liền cùng nhau.

"Ta rất tò mò, tại sao ngươi phải để ta và Vũ Khiết xuyên không gặp nhau? Làm như vậy, rốt cuộc có kết quả gì?" Diệp Phong vội vàng truy hỏi.

"Ta không biết." Ngự Linh Thiên Tôn lắc đầu: "Trong ký ức kiếp trước của ta có ngươi tồn tại, nhưng ngươi lại là người đời sau, vì không thay đổi hiện thực, ta chỉ có thể dùng sức mạnh hiện thực thay đổi kiếp trước."

"Nghe có vẻ vòng vo quá." Diệp Phong giật giật khóe miệng: "Ta không hiểu lời ngươi nói."

Ngự Linh Tiên Tôn nói: "Quả thực chuyện này rất rối. Vì không thay đổi hiện thực nên ta thay đổi nó. Chuyện này ngay cả ta cũng thấy hoang đường. Nhưng mà, trong quá trình tìm lại trí nhớ kiếp trước hết lần này tới lần khác mới lĩnh ngộ được hiện thực chỉ lực, từ đó sáng tạo Vạn Hóa Chi Thủ."

Diệp Phong gật đầu, nói: 'Khó mà hiểu rõ được."

"Ngự Linh Tiên Tôn nói với vẻ dịu dàng: "Nếu khó hiểu thì đừng nghĩ nữa, thuận theo tự nhiên là được. Thay đổi hiện thực nhiều lần cũng dễ khiến người ta mệt mỏi."

"Ừm”" Diệp Phong gât đầu.

Lúc này, hai người đồng loạt trầm mặc, bầu không khí trở nên tĩnh lặng đến nỗi nghe được tiếng tim đập của đối phương nên cũng hơi khó tả.

Xung quanh bỗng nhiên xảy ra hiện tượng vận đổi sao dời.

Diệp Phong và Ngự Linh Tiên Tôn xuất hiện bên ngoài một vì sao sâm uất, đứng trên bục gỗ nơi đỉnh núi, quan sát phong cảnh hữu tình ở bên dưới.

"Đây là nơi ta sinh sống hồi còn tại thế." Ngự Linh Tiên Tôn chỉ xung quanh.

"Hồi còn tại thế?" Diệp Phong nghi hoặc.

Ngự Linh Tiên Tôn giải thích: "Ngay khoảnh khắc trở thành Thiên Tôn, chân thân của ta đã thoát ly khỏi vũ trụ song song, gia nhập một tông môn cường đại có tám vị Thiên Tôn trấn thủ, trở thành lão tổ Thiên Tôn thứ chín. Nhưng về sau, bọn ta gặp phải cường địch, người chết người thương."

Nàng ngừng một lúc rồi mới tiếp tục: "Ta là Thiên Tôn mới lên, nên thực lực yếu nhất. Sau trận chiến kia, chẳng bao lâu cũng rời khỏi nhân thế. May thay thần hồn của ta bất tử, nên chuyển thế tại vũ trụ song song. Mà ta cũng đã cùng ngươi tương ngộ.

"Vậy có nghĩa là người trước mặt ta là sự dao động pháp tắc còn sót lại trong vũ trụ?" Diệp Phong hỏi.

"Gần như vậy!" Ngự Linh Tiên Tôn gật đầu.

"Ta rất tò mò, ngươi nói chuyển thế của ngươi đã gặp ta, vậy rốt cuộc đối phương là ai?" Diệp Phong hiếu kỳ,'Với lại, bọn ta gặp ngươi thế nào?"

Ngự Linh Tiên Tôn nói: "Mỗi người đều có ấn ký sinh mệnh, dù có chuyển thế cũng không thay đổi, đây cũng là thứ duy nhất không thay đổi. Ngươi gặp được chuyển thế của ta, ta có thể cảm ứng được khí tức đó." Diệp Phong gật đầu: "Hóa ra là vậy."
Bình Luận (0)
Comment