Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1826 - Chương 2081: Vượt Qua Thời Không Tương Phùng Tương Ngộ

Chương 2081: Vượt qua thời không tương phùng tương ngộ Chương 2081: Vượt qua thời không tương phùng tương ngộChương 2081: Vượt qua thời không tương phùng tương ngộ

Hai người đều không hẹn mà rơi vào trầm tư.

Một hồi sau, Diệp Phong và Ngự Linh Tiên Tôn rảo bước trên mảnh đất sầm uất này, ngắm nhìn bốn phương.

"Đây là nơi ta ở lại lúc thành đạo. Về sau, lúc trở thành Thiên Tôn, thoát ly vũ trụ, trải qua những biến hóa vô hạn, thì nơi này cũng biến mất."

Ngự Linh Tiên Tôn thở dài.

"Đến cảnh giới này của chúng ta, muốn tạo một nơi như vậy không khó lắm." Diệp Phong nói.

"Quả không khó, nhưng thứ dựng lại không thể bằng thứ chân chính, chẳng phải sao?" Ngự Linh Tiên Tôn hỏi.

"Đúng thật." Diệp phong gật đầu.

Hai người cứ vậy mà hàn huyên, chẳng mấy chốc đã trôi qua nửa ngày.

Ngự Linh Tiên Tôn nhìn Diệp Phong rồi nói: "Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau dưới hình thức này, vậy chắc ngươi đã đột phá Tiên Đế tâng ba mươi rồi nhỉ."

"Đúng vậy." Diệp Phong gật đầu.

"Chờ đến lúc ngươi đột phá cảnh giới Tiên Đế tâng bốn mươi, chúng ta còn có thời gian tương ngộ nửa ngày. Đến lúc ấy ta có thể chỉ cho ngươi rất nhiều thứ." Ngự Linh Tiên Tôn tiết lộ bí mật quan trọng.

"Vì sao lần này không dạy ta?" Diệp Phong lẩm bẩm.

Ngự Linh Tiên Tôn che miệng cười, nói: "Lần này không có cách nào chỉ cho ngươi cả, lần kế đi! Ta nghĩ, chúng ta vẫn còn gặp nhau đấy."

Đôi con ngươi của Diệp Phong sáng bừng lên, hắn hỏi: "Làm sao để ta tìm được chuyển thế của ngươi?"

"Tìm làm gì?" Ngự Linh Tiên Tôn dõi mắt về nơi xa, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên,"Nếu có duyên, ắt sẽ gặp mặt."

"Ừm”" Diệp Phong gật đầu.

Lúc này, thân thể của hắn dần tan biến.

Ngay giây phút sắp chia ly, Diệp Phong vội hỏi: "Vậy, những gì ta thấy hiện giờ, đầu là dao động pháp tắc còn sót lại của ngươi sao?"

"Đúng vậy." Ngự Linh Tiên Tôn gật đầu.

Diệp Phong không nói gì thêm, bởi vì cảnh vật xung quanh hắn đã hoàn toàn biến mất. Đến lúc bình ổn lại, bản thân hắn đã quay về Phiêu Miểu Tông.

Trên trời cao, Tịch Diệt Tiên Đế vẫn còn đang độ kiếp. Hiện giờ đã đi đến giai đoạn cuối cùng, đang hấp thu lực lượng không ngừng. May là thực lực của hắn không tâm thường, sinh mệnh tràn đầy, nên vượt qua được.

Âm ầm ầm!

Khi Tịch Diệt Tiên Đế vượt qua đại kiếp, tu vi chính thức đột phá lên cảnh giới Tiên Đế tâng ba mươi.

Chỉ một giây sau, Tịch Diệt Tiên Đế ngồi khoanh chân giữa không trung, cơ thể dần nhạt đi, xung quanh xuất hiện sương mù dày đặc.

"Tịch Diệt Tiên Đế cũng sắp ngộ đạo, tiến vào trạng thái kỳ diệu kia." Diệp Phong lẩm bẩm. Hắn vừa kết thúc quá trình đó xong, giờ lại đến phiên Tịch Diệt Tiên Đế.

Quả không thể phủ nhận, đây là chuyện tốt.

Trên trời cao, Tịch Diệt Tiên Đế mở bừng hai mắt, phát hiện bản thân đã tới một nơi xa lạ, chứng kiến một trận đại chiến đang xảy ra.

Giữa không trung, một vị cường giả tay cầm Tịch Diệt trường mâu, bị hơn mười cường giả khác vây công, thân thể chi chít những thương tích, nhưng hắn vẫn hiên ngang như cũ, càng đánh càng hăng, đánh bại toàn bộ kẻ địch.

"Ha ha hai"

Hắn ngửa mặt lên trời rồi cười lớn. Mặc dù bản thân là đèn đã cạn dầu, nhưng vẫn phóng khoáng như xưa,'Nếu các ngươi muốn giết ta, vậy thì cùng bồi táng đi!"

Chỉ trong chớp mắt, hắn cũng ngã xuống.

Thanh Tịch Diệt trường mâu mất đi chủ nhân, rơi xuống một khoảng không nào đó, bị một hành tinh hấp thụ.

Tịch Diệt Tiên Đế vội đuổi theo.

Ngay hạch tâm của hành tinh xa xưa kia, Tịch Diệt Tiên Đế đào thanh trường mâu đã rỉ sét ra. Sau khi rót pháp tắc Tịch Diệt của bản thân vào, thanh trường mâu lập tức khôi phục lại hình dáng cũ.

Lớp rỉ sét bên ngoài lóc ra, để lộ phần thân màu vàng sậm và bảy mươi hai đạo khí tức ẩn chứa uy lực khủng bố. Mỗi đạo khí tức ứng với một phần trăm pháp tắc Tịch Diệt, là một bảo vật cực kỳ quý báu.

“Tịch Diệt trường mâu!"

"Đây là bảo vật năm đó Tịch Diệt tôn giả để lại, đời trước ngài ấy là Tiên Đế tâng bảy mươi hai, thực lực cực kỳ khủng bố."

"Giờ ta dùng Tịch Diệt pháp tắc thức tỉnh thanh trường mâu này. Từ giờ về sau, nó chính là binh khí của ta."

"Ta sẽ đưa thanh trường mâu này trở về thời kỳ huy hoàng!"

Tịch Diệt Tiên Đế nói với vẻ cực kỳ nghiêm túc.

Diệp Phong ngẩng đầu nhìn Tịch Diệt Tiên Đế. Khi nhìn thấy thanh trường mâu nọ, hắn không khỏi ngạc nhiên.

"Đây là?"

Diệp Phong thi triển Động Sát Chi Nhãn.

[Tân gọi: Tịch Diệt trường mâu]

[Cấp bậc: Binh khí của Tiên Đế tâng bảy mươi hai]

[Mô tả: Được Tịch Diệt Tôn Giả dùng Tịch Diệt pháp tắc tâng bảy mươi hai khắc thành chí bảo tuyệt đỉnh, được phong ấn, có thể dựa vào tu vi của người sở hữu để giải phong ấn, phát huy ra uy lực khủng bố của binh khí]

[Chú thích: Đã giải phong ấn tâng ba mươi]

Nhìn thấy hàng chữ này, đôi con ngươi của Diệp Phong sáng rực lên.

Tịch Diệt Tiên Đế lấy được thanh trường mâu của Tịch Diệt Tôn Giả, thế là có một binh khí vừa tay, chắc chắn chiến lực sẽ tăng cao. Với thực lực hiện giờ của Tịch Diệt Tiên Đế, chỉ e Tiên Đế tâng ba mươi ba cũng phải dè chừng hắn.

Điều này khiến Diệp Phong rất vui. "Tịch Diệt Tiên Đế, chúc mừng." Diệp Phong lên tiếng.

Tịch Diệt Tiên Đế để trường mâu xuống, đứng trước mặt Diệp Phong rồi chắp tay: 'Chưởng môn, xem ra ngài đã nhìn thấu điểm thần kỳ của thanh trường mâu này."

"Đây là Tịch Diệt trường mâu, ta biết." Diệp Phong chắp hai tay sau lưng, giả bộ đã biết từ lâu.

"Hóa ra chưởng môn đã sớm biết!" Tịch Diệt Tiên Đế kinh ngạc không thôi.

"Giờ ngươi đã có Tịch Diệt trường mâu, tranh thủ thời gian rèn luyện, lấy Tịch Diệt pháp tắc của nó mà gia tăng thực lực.'

"Rõ." Tịch Diệt Tiên Đế gật đầu.

Âm ầm!

Đúng lúc này, tại Thiên Châu và Đông Châu của Tam Thiên Giới bỗng nhiên xuất hiện lôi kiếp đáng sợ, chấn động hơn phân nửa tam giới.

"Có người đột phá tâng ba mươi tư, còn là hai người cùng một lúc. Rốt cuộc là ai?" Tịch Diệt Tiên Đế lẩm bẩm.

"Là Kiếm Thần và Linh Tôn." Diệp Phong nói.
Bình Luận (0)
Comment