Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1991 - Chương 2246: Kiếm Trủng, Kiếm Thể Bất Tử (Tt)

Chương 2246: Kiếm Trủng, kiếm thể bất tử (tt) Chương 2246: Kiếm Trủng, kiếm thể bất tử (tt)Chương 2246: Kiếm Trủng, kiếm thể bất tử (tt)

Hoắc Vân Kiệt hét lên. Hắn chắp hai tay trước ngực, nhập Hữu Tình Kiếm và Vô Tình Kiếm thành một, đồng thời thi triển chung cực Bạt Kiếm Thuật, chém ra một đạo kiếm mang đáng sợ.

"Kiếm khí sắc bén thật!"

Chủ nhân Kiếm Trủng nhanh chóng lùi về sau, song vẫn bị chém đứt một cánh tay. Điểm này khiến gã kinh ngạc không thôi.

"Chỉ là một Tiên Đế tâng ba mươi ba mà cũng bộc phát được chiêu thức đáng sợ như vậy. Xem ra, lai lịch của ngươi không đơn giản, ta càng thấy hứng thú với thân thế của ngươi rồi đấy."

Nói xong, cánh tay bị chém đứt của gã lại mọc lên. Gã bóp chặt cân cổ của Hoắc Vân Kiệt, lắc một cái, bóp nát hồn phách của hắn.

"Hừ, đúng là yếu đuối."

Chủ nhân Kiếm Trủng buông tay, thi thể Hoắc Vân Kiệt rơi thẳng xuống đất, hoàn toàn không còn bất kỳ khí tức gì.

Trong Tiểu Vũ Trụ, Hoắc Vân Kiệt phát hiện ý thức của mình đang dần khôi phục lại. Hắn ngẩng đầu, phát hiện Diệp Phong đang ngồi cạnh gốc trà Ngộ Đạo thất thải, mỉm cười nhìn hắn.

"Vân Kiệt, chúc mừng, ngươi chết rồi đấy." Diệp Phong trêu chọc.

"Ta chết rồi sao?" Hoắc Vân Kiệt kinh hãi. Lúc này hắn mới phát hiện bản thân không còn là thực thể, mới hiểu là mình đã chết thật rồi.

"Ừm, ngươi đã chết, nhưng cũng không sao, khởi tử hoàn sinh, giúp ngươi ngưng tụ một kiếm thể bất tử, coi như là tin tốt. Nếu không phải vậy, sao ta lại chúc mừng ngươi?" Diệp Phong vừa cười vừa giải thích.

"Chưởng môn sư thúc, ngài có thể hồi sinh ta sao?" Hoắc Vân Kiệt mừng như điên.

"Đương nhiên có thể." Diệp Phong lấy danh sách tông môn ra, thi triển Tạo Hóa chỉ lực và căn nguyên Sinh Mệnh, thắp sáng tên của Hoắc Vân KiệtĐi thôi, dựa vào lực lượng của kiếm thể bất tử, ngươi đủ khả năng ứng phó với chủ nhân Kiếm Trủng."

Chỉ một nhoáng sau, ý thức của Hoắc Vân Kiệt đã vượt qua thời không, nhập lại vào thi thể trong Kiếm Trủng. Thân thể hắn dần biến đổi, trên đỉnh đầu xuất hiện vòng sáng bất tử.

Lực Sinh Mệnh của hắn tràn trê chỉ trong chốc lát.

"Ta sống lại rồi!"

Hoắc Vân Kiệt mở to hai mắt. Hắn đứng dậy, lạnh mặt nhìn chủ nhân Kiếm Trủng ở cách đó không xa.

Chủ nhân Kiếm Trủng đang đánh giá Hữu Tình Kiếm và Vô Tình Kiếm, tính hấp thu lực lượng của bọn chúng, lại chợt phát hiện Hoắc Vân Kiệt đã sống lại. Chuyện này khiến gã kinh ngạc không thôi, gã cả kinh thốt lên: "Sao ngươi còn chưa chết?"

Gã không tài nào hiểu nổi.

"Ta, bất tử bất diệt!"

Hoắc Vân Kiệt nhìn gã bằng ánh mắt dữ tợn, hai tay túm chặt, cầm lấy Hữu Tình Kiếm và Vô Tình Kiếm, chém ra một đạo kiếm mang sáng chói.

Một luồng kiếm ý vô địch quét ngang!

Nét kinh ngạc trên gương mặt chủ nhân Kiếm Trủng dần biến thành nụ cười hung ác. Gã nói: "Chỉ là một Tiên Đế tâng ba mươi ba mà thôi. Mặc dù bản đế vẫn chưa rõ vì sao ngươi vẫn chưa chết. Nhưng nếu bản đế đã giết ngươi được một lần, ắt cũng giết được lần hai, xem ngươi có chết hay không!"

Nói xong, gã vung kiếm chém xuống.

Khí mang sắc bén chém nát cơ thể của Hoắc Vân Kiệt, nhưng chỉ một giây sau, thân thể hắn lại khôi phục nguyên dạng, đôi con ngươi vẫn ngập tràn sát ý.

Luồng kiếm ý vô địch ấy càng thêm nồng đậm.

Thấy vậy, chủ nhân Kiếm Trủng biến sắc.

"Sao có thểt"

"Sao ngươi lại là kiếm thể bất tử được!" Chủ nhân Kiếm Trủng thảng thốt, nhưng sự kinh ngạc dần bị lòng tham thay thế,'Ha ha, tốt lắm. Giờ chỉ cần đoạt xá ngươi, bản đế liền có kiếm thể bất tử, từ nay tiêu dao thế gian, chứng minh Thiên Tôn chỉ vị!"

Nói xong, gã xuất hiện ngay trước mặt Hoắc Vân Kiệt, hai tay cùng lúc đè vào đầu hắn.

"Muốn đoạt xá? Người si nói mộng!"

Ánh mắt của Hoắc Vân Kiệt tóe ra hàn sương ngập tràn sát ý. Hắn nắm chặt Hữu Tình Kiếm và Vô Tình Kiếm, dung hợp chúng thành một chỉ trong nháy mắt, hung tợn bổ ra một kiếm.

Xoetl

Cánh tay phải của chủ nhân Kiếm Trủng bị chém đứt tận gốc, máu tươi phun ồ ạt. Tay trái của gã nện ra một quyền, đập nát đầu của Hoắc Vân Kiệt một cách dễ dàng, cảnh tượng mau me.

Chỉ có điều, Hoắc Vân Kiệt là kẻ lì lợm.

Kể từ khi được Diệp Phong hồi sinh, ngưng tụ thành công kiếm thể bất tử, ý chí của hắn cũng tăng vọt. Dẫu đầu rơi máu chảy, nhưng hai tay vẫn nắm chặt kiếm, chém bay cánh tay còn lại của chủ nhân Kiếm Trủng, rồi lại chém tiếp.

Một chiếc đầu văng thẳng lên trời cao.

Giữa không trung, chủ nhân Kiếm Trủng trợn trừng mắt mà nhìn hai cỗ thi thể không đầu, nom có vẻ chấn động không thôi.

"Đây là ý chí và thực lực của một Tiên Đế tầng ba mươi ba sao?" Nhưng chẳng mấy chốc, đôi con ngươi gã lại tóe lên vẻ tham lam và dữ tợn,'Quả là một thân xác hoàn mỹ, bản đế phải đoạt xác ngươi."

Âm!

Phần đầu của chủ nhân Kiếm Trủng bất thình lình nổ tung, đệ lộ hôn phách ở bên trong. Hồn phách gã lao thẳng về phía thân thể của Hoắc Vân Kiệt, dễ dàng nhập vào bên trong, tiến vào thức hải của hắn.

Bên trong thức hải của Hoắc Vân Kiệt là một khoảng không mênh mông.

Hồn phách của chủ nhân Kiếm Trủng biến thành một luồng sóng mạnh mẽ, nhắm thẳng vào hồn phách của Hoắc Vân Kiệt.

Hai bên giằng co nhau trong thức hải không có điểm cuối.

"Tiểu tử, đừng ngoan cố nữa, để bản đế dung nhập hồn phách của ngươi, sau đó hấp thu kiếm thể bất tử." Chủ nhân Kiếm Trủng cười gắn.

"Ngươi cho rằng ta sẽ nghe theo ngươi?" Hồn phách của Hoắc Vân Kiệt nhún vai. Vô Tình Kiếm Ý và Hữu Tình Kiếm Ý đồng thời hóa thành hai thanh kiếm, hắn nắm chặt lấy chúng, sau đó nhanh chóng chém về phía hôn phách của gã.

"Đúng là lì lựm mất khôn!" Chủ nhân Kiếm Trủng cười nhạo, ngưng tụ một chiếc khiên tròn ngay trước mặt, dễ dàng ngăn cản kiếm của Hoắc Vân Kiệt.
Bình Luận (0)
Comment