Chương 2252: Luyện la bàn, tiến vào Hắc Ngục
Chương 2252: Luyện la bàn, tiến vào Hắc NgụcChương 2252: Luyện la bàn, tiến vào Hắc Ngục
"Hồi tông trước đi!"
Diệp Phong cũng không giải thích gì nhiều, mà cầm tay Hồ Phi Phi, cùng nàng trở vể Phiêu Miểu Tông.
Ba ngày sau, trên đồng cỏ xanh tốt, Diệp Phong ngồi khoanh chân, kế bên là một chồng đồ vật kỳ quái, có rễ cây, bạch cốt, còn có cả vỏ cây kỳ lạ và một đống bùn đen...
Đây đều là vật liệu để luyện chế la bàn Hắc Ngục.
"Chưởng môn, thoạt nhìn có vẻ mấy thứ này không có gì lạ, nhưng sao ta lại có cảm giác chúng không tâm thường nhỉ?" Hồ Phi Phi chỉ vào đống đồ rồi hỏi.
Diệp Phong lên tiếng: "Bởi những thứ này là ta tìm từ các nơi trong vũ trụ, là đồ vật phàm tục, nhưng tình huống chân thật lại không phải vậy."
Hắn chỉ vào đống bùn đen rồi nói: "Thứ này nhìn đen sì, trông không khác gì bùn đất màu đen, nhưng trên thực tế, nó là một hỗn hợp từ các nhiều vật liệu khác nhau. Hắc Ngục chân chính cũng được xây dựng bằng loại bùn đen này."
"Đống xương trắng này đều là hài cốt của Tiên Đế."
"Bọn chúng là ác nhân tày trời, bị giam giữ trong Hắc Ngục, nhưng về sau trốn thoát ra được, nên bị nhiễm khí tức của Hắc Ngục. Do đó, xương của chúng cũng trở thành vật liệu chế tạo la bàn."
Diệp Phong giải thích từ đầu đến cuối một lượt.
Hồ Phi Phi nghe xong thì tỉnh ngộ.
"Tiếp theo, ta phải tiến hành luyện chế la bàn Hắc Ngục. Ngươi đứng một bên xem là được rồi." Vẻ mặt Diệp Phong trở nên nghiêm túc.
Để thu thập được đống đồ này, Diệp Phong đã đi hơn phân nửa vũ trụ, vậy nên không thể có chút sai sót. Nếu không, muốn thu thập lại lần nữa, chẳng biết phải chờ đến năm tháng nào.
Soạt soạt!
Đầu tiên, Diệp Phong nghiền nát toàn bộ vật liệu, biến chúng thành bột nhão, sau đó tiến hành tinh luyện bằng đạo hỏa, đồng thời khắc đủ loại pháp quyết.
Dân dà, các loại vật liệu cứng lại thành những khối lập phương lớn chừng ngón cái, màu sắc không đồng nhất.
Trạng thái hiện giờ của những loại vật liệu này đều rất rắn chắc.
Diệp Phong đốt chúng đến lúc đỏ rực, dùng ý niệm để rèn đúc, loại bỏ tạp chất, thay đổi hình dạng, trở thành các linh kiện khác nhau.
Có cái được rèn thành hình tròn, làm vòng ngoài của la bàn.
Có cái hình kim đồng hồ, hình tròn, dân dần biến thành mặt đồng hồ.
Sau đó, Diệp Phong bắt đầu khắc trận văn.
Nửa ngày sau, một chiếc la bàn có vỏ ngoài màu đen, mặt trong màu trắng, kim la bàn màu đỏ được luyện thành. Độ lớn chỉ ngang ngửa quả trứng gà, dày chừng một lóng tay, nhìn khá dễ thương.
"Cuối cùng cũng luyện thành." Diệp Phong nhìn chiếc la bàn trước mặt, tâm tình vui vẻ.
Với thứ này, hắn có thể tiến vào Hắc Ngục rồi. Chỉ có điều, trước đó còn phải tiêu diệt đám Tiên Đế viễn cổ của Hắc Ngục Ma Tông, dùng tiên huyết của chúng để kích hoạt la bàn. "Chưởng môn, luyện thành rồi sao?" Hồ Phi Phi quan sát chiếc la bàn,'Nếu vậy, chúng ta lên đường thôi! Ta chờ ngày này lâu lắm rồi, chờ ngày giết chết đám ác nhân trong Hắc Ngục, đánh cho bọn chúng không còn mảnh giáp."
Diệp Phong đã kể sơ qua tình huống của Hắc Ngục cho Hồ Phi Phi. Vì vậy, nàng biết rõ bị giam câm bên trong Hắc Ngục là loại người như nào. Nếu như giết được bọn chúng, nàng có thể hấp thu không ít năng lượng, nhằm gia tăng tu vi.
"Giao phó một vài việc đã rồi hãng đi."
Diệp Phong cất la bàn. Hắn đảo thần thức qua Phiêu Miểu Tông, phát hiện chúng đệ tử đang nỗ lực tu hành, còn các trưởng lão và chấp sự thì chăm chỉ làm việc.
Trên dưới tông môn đều trật tự và có quy luật.
"Cung trưởng lão, ta phải ra ngoài một thời gian. Trong khoảng thời gian ấy, ngươi sẽ lo liệu chuyện của tông môn”
"Tịch Diệt Tiên Đế và Tuyết Vũ Tiên Đế, hai ngươi là Thái Thượng trưởng lão, thực lực cường đại. Nên trong lúc ta vắng mặt, hai ngươi phải bảo vệ tông môn cho tốt."
Sau khi phân phó xong, Diệp Phong rời khỏi tông môn.
Từ đầu đến cuối, Hồ Phi Phi chỉ đi cùng hắn, hoàn toàn không lên tiếng.
Trong vũ trụ Tiên Giới, hai người xuất hiện trước một sân vườn nho nhỏ, nom hơi tàn tạ và hẻo lánh. Đứng trước cửa là một nữ tử trung niên, tuy đẹp nhưng lại đượm buồn.
"Diệp... Diệp Phong!"
Phát hiện người tới là ai, nàng ta hốt hoảng, vội quay người bỏ chạy. Nhưng chỉ một giây sau, thân thể nàng ta cứng đờ tại chỗ, hoàn toàn không nhúc nhích nổi.
"Trưởng lão thứ mười chín của Hắc Ngục Ma Tông, Mộ Dung Tuyết, một nữ nhân lòng dạ độc ác, chuyên giết phu quân." Diệp Phong thong thả lên tiếng,'Ta nghe nói, ngươi giết liên tiếp một trăm phu quân, cắn nuốt lực lượng của bọn họ, nhờ đó mới đột phá Tiên Đế tâng năm mươi. Nhưng sự tình bại lộ, nên ngươi bị mấy cường giả đánh bại, nhốt vào Hắc Ngục, đúng chứ?"
"Ta không hiểu ngươi đang nói gì!" Mộ Dung Tuyết lắc đầu nguầy nguậy.
Nàng ta cũng không dám thừa nhận thân phận thật sự của mình, bởi nếu không, chắc chắn Diệp Phong sẽ hạ sát thủ.
"Không sao, ngươi không thừa nhận cũng không sao. Dù gì ta cũng đâu cần ngươi thừa nhận. Miễn rằng ta biết ngươi là kẻ trốn thoát từ Hắc Ngục là được rồi." Diệp Phong lạnh mặt.
Hắn duỗi tay. Một chiếc la bàn lơ lửng trong lòng bàn tay hắn, kim đồng hồ chỉ thẳng về phía Mộ Dung Tuyết.
"Khí tức của Hắc Ngục!" Mộ Dung Tuyết nhìn chiếc la bàn chằm chằm, mí mắt giật liên hồi.
Chỉ trong tích tắc, Diệp Phong xuất thủ một cách không nhượng nộ, đánh nát Mộ Dung Tuyết. Tiên huyết của nàng ta bắn tung tóe khắp nơi, ngấm vào la bàn. Sau khi cắn nuốt tiên huyết, la bàn dân sáng lên, càng trở nên nhạy bén.
"Huyết tế xong."
Diệp Phong thu hồi la bàn, há miệng hút vào. Ba phần năng lượng pháp tắc và năng lượng ủa Mộ Dung Tuyết được truyền vào Tiểu Vũ Trụ, hóa thành tu vi.
"Chưởng môn, ngươi không chia cho ta một ít được à?" Hồ Phi Phi chống nạnh, tỏ vẻ bất mãn.
"Chờ đến lúc tiến vào Hắc Ngục, trong đó giam cầm vô vàn Tiên Đế viễn cổ, tha hồ cho ngươi cắn "Thật sao?”
"Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy."
"Được! Thế lúc nào chúng ta tới Hắc Ngục?”
"Bây giờ."
Diệp Phong lấy la bàn ra, phát hiện kim la bàn chuyển động không ngừng. Dần dần, tốc độ xoay chuyển của kim la bàn chậm lại, đồng thời chỉ cố định vê một phương hướng nào đó.