Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2003 - Chương 2258: Bí Mật Của Toà Thành Màu Đen

Chương 2258: Bí mật của toà thành màu đen Chương 2258: Bí mật của toà thành màu đenChương 2258: Bí mật của toà thành màu đen

Diệp Phong lẳng lặng đứng xem.

Trong quá trình này, thân thức của hắn không ngừng liếc nhìn hai toà thành màu đen này, phát hiện sâu dưới mặt đất tôn tại trận pháp đặc thù mà toà thành thứ nhất không có.

Điều này khiến hắn rất hiếu kì.

"Xem ra phải đi tìm tòi một phen."

Diệp Phong đặt một phân thân ở lại chỗ này để mê hoặc những Tiên Đế Viễn Cổ ở đây, chân thân thì âm thầm lẻn xuống lồng đất, đi vào một thông đạo mờ tối dưới đó.

Hắn đánh giá xung quanh, theo bản năng cảm giác thông đạo dưới lòng đất này giống như dùng để tránh lũ.

"Tại sao trong thành bảo màu đen lại có thứ này?" Diệp Phong lộ ra vẻ mặt hoang mang.

Lúc này hắn phát hiện thông đạo dưới lòng đất còn có một nhánh khác, sau khi so sánh Diệp Phong phát hiện những thông đạo này cùng dẫn đến con đường gạch đen.

"Đây là đường hầm chạy trốn?" Diệp Phong nghĩ đến điểm này.

Kiêm nén hiếu kì trong lòng, hắn đi dọc theo thông đạo dưới mặt đất, phát hiện thông đạo này đã đến phần cuối khi đến gần biên giới tòa thành.

Sau một hồi tìm tòi, hắn phát hiện mặt ngoài của chỗ gạch đen cuối cùng xuất hiện rất nhiều vết cắt, hiển nhiên là người đào móc gạch đen làm ra.

Nhưng gạch đen trong phạm vi toà thành này không cứng rắn bằng trên con đường đen, vì thế mới có thể đào ra thông đạo dưới mặt đất, chỉ khi nào vượt qua phạm vi tòa thành thì độ cứng của gạch đen mới tăng lên, không cách nào đào móc được nữa.

"Cũng không biết là ai làm." Diệp Phong cảm thấy rất hứng thú.

Lúc này, hắn phát hiện rất nhiều trận văn cổ xưa trên vách tường thông đạo, dùng tay đụng vào thì ngón tay có thể cảm nhận được cảm giác ma sát rõ ràng, cứ như đang tiếp xúc với lịch sử.

Ông! Ông!

Trận văn bị đụng vào bỗng sáng lên, một bóng dáng quỷ dị nhảy ra ngoài từ trong vách tường, đó là một tiểu lão đầu cả người cao không tới năm thước, nom dáng vẻ y như chuột.

"Ngươi là ai?" Diệp Phong và tiểu lão đầu trăm miệng một lời mà nói.

Sau đó nơi này rơi vào trầm mặc.

[ Danh tự: Toản Địa Thử ]

[ Phẩm giai: Tiên Đế tâng bốn mươi chín ]

[ Giới thiệu: Một tên vô lại có được huyết mạch độn thổ đặc thù, mặc kệ là đối mặt với bất cứ thứ gì hắn cũng có thể đào hang, cho dù trước mắt là hư không, hắn cũng muốn đào ra một đại đạo khang trang ]

[ Ghi chú: Cao thủ đào hang ]

Nhìn thấy cái này, Diệp Phong vui vẻ.

Thì ra thông đạo dưới lòng đất của toà thành màu đen là do Toản Địa Thử trước mắt đào ra, chỉ tiếc đối phương chỉ mời đến Tiên Đế tâng bốn mươi chín, không đào những gạch đen vô cùng cứng rắn giống như trên con đường gạch đen được, cho nên mới mắc kẹt ở đây. "Tiểu tử, mới tới à?" Toản Địa Thử lạnh giọng hỏi thăm, lộ ra vẻ mặt cảnh giác.

"Đúng vậy." Diệp Phong gật đầu rồi chỉ vào xung quanh: "Cho nên thông đạo dưới lòng đất này là ngươi đào ra, ý đồ lợi dụng nơi này chạy đi? A, ngươi thật là Thoát khỏi Shawshank phiên bản tu tiên."

"Xuyt! XuytI”

Toản Địa Thử vội vàng để thẳng ngón trỏ ở trước miệng, trừng to đôi mắt như hạt đậu nành lên: "Ngươi có thể đừng để lộ hay không, nếu bị những người khác biết được thì chúng ta coi như xong đời, nhất là một khi tin tức này bị ma thú của Hắc Ngục nghe thấy, chúng ta nhất định sẽ bị cắn nuốt."

“Ta không sợ.' Diệp Phong nói.

Hắn cũng không phải phạm nhân Hắc Ngục.

Sợ cái gì?

"Ngươi!" Toản Địa Thử nghe xong lời nói ngông cuồng của Diệp Phong thì tức giận đến đau gan: "Thật là nghé con mới sinh không sợ cọp, chắc ngươi mới bị giam vào đúng không, không biết được sự kinh khủng của ma thú Hắc Ngục."

"Đúng là ta vừa tới." Diệp Phong gật đầu.

"Khó trách." Toản Địa Thử hừ lạnh một tiếng: "Ma thú của Hắc Ngục là người quản lý Hắc Ngục, một khi để mắt tới những phạm nhân chúng ta thì sẽ đại khai sát giới, mở miệng là ăn một Tiên Đế Viễn Cổ, không cần thương lượng."

"A, lợi hại như vậy?" Diệp Phong làm ra vẻ kinh ngạc, kỹ thuật diễn hết sức điêu luyện: "Vậy ngươi biết bí mật trong Hắc Ngục không? Tỉ như những toà thành màu đen chúng ta đang ở là như thế nào?”

Hắn quyết định nghe ngóng một chút tin tức.

So với tự mình tìm tòi thì chẳng bằng tìm một địa đầu xà (1) đề ra nghi vấn, tốc độ còn có thể nhanh hơn rất nhiều.

(1) Xuất phát từ câu 'Cường long bất áp địa đầu xà. Nghĩa đen là Rồng mạnh cũng không thể đàn áp được rắn trong hang ổ của nó.

"Xem ra ngươi thật sự là người mới tới, cả toà thành màu đen là thế nào cũng không biết." Toản Địa Thử lộ ra vẻ mặt đắc ý, bày ra tư thái lão nhân: "Muốn biết thì cho chút chỗ tốt, nếu không ta trấn áp ngươi!"

Nói xong, khí tức Tiên Đế tâng bốn mươi chín trên người hắn khuếch tán ra, ý đồ trấn áp Diệp Phong.

"Ngươi cũng rất ngông cuồng!"

Diệp Phong không bị ảnh hưởng chút nào, đưa tay đè đầu Toản Địa Thử lại rồi đập mạnh hắn vào vách tường, cảm thấy còn chưa hết hứng nên đập thêm mấy lần.

"Ôi, đại gia tha mạng! Là tiểu nhân có mắt không biết Thái Sơn, van cầu ngài, tha mạng!" Toản Địa Thử lập tức chịu thua.

Giờ này khắc này, tình cảnh này, trên người hắn không có một khối xương nào cứng nổi nữa.

"Không phải vừa rồi ngươi rất ngông cuồng sao?" Diệp Phong lười nói nhảm, hắn ấn đầu Toản Địa Thử rồi đập vài chục lần lên vách tường, thẳng đến mặt mũi người này bầm dập.

"Hiện tại có thể nói chưa?" Diệp Phong buông tay ra.

"Ta nói, ta nói." Toản Địa Thử vuốt vuốt cái mũi bị đập sụp, đưa mắt nhìn Diệp Phong sau lưng một cái, phát hiện song phương cách xa nhau hơn một mét, có thể trốn.

Thế là vèo một tiếng, Toản Địa Thử đã dọc chạy theo thông đạo dưới lòng đất, thấy Diệp Phong không đuổi theo, hắn lập tức cười như điên mà nói: "Ha ha, ngươi đến bắt ta đi chứ? Ngươi không bắt được tai"

Vừa dứt lời, một tiếng "Bang" vang lên.

Toản Địa Thử không hiểu vì sao thông đạo dưới lòng đất mà mình nhắm mắt lại cũng có thể chạy bỗng có thêm một bức tường ngăn chặn, làm hắn tông vào văng cả máu mũi ra.

"Ngươi tiếp tục chạy đi!" Một giọng nói giống như ác mộng vang lên, Toản Địa Thử phát hiện Diệp Phong đã đi tới sau lưng, xách cổ áo của hắn giơ lên cao cao.

"Đại nhân, ta sai rồi." Toản Địa Thử bật chế độ xin tha.
Bình Luận (0)
Comment