Chương 2260: Phương pháp thoát khỏi Hắc Ngục
Chương 2260: Phương pháp thoát khỏi Hắc NgụcChương 2260: Phương pháp thoát khỏi Hắc Ngục
Nhưng cái này cũng chưa tính.
Toản Địa Thử còn thích giả trang thành lão tổ tông đã khởi tử hoàn sinh của các thế gia tu tiên lớn để chế tạo xung đột làm sinh linh đồ thán, cuối cùng bởi vì bị nhìn thấu quỷ kế mới bị rất nhiều Tiên Đế Viễn Cổ vây công, trấn áp vào trong Hắc Ngục.
Nhìn thấy hình ảnh quá khứ của mình, Toản Địa Thử trừng to đôi mắt mà nói: "Đại nhân, vì sao cái la bàn này của ngài có thể chiếu rọi ra những chuyện năm đó ta làm?"
"Ngươi không xứng biết." Diệp Phong thu hồi la bàn.
"Đại nhân, thả ta đi, chỉ cân chúng ta hợp tác thì nhất định có thể rời khỏi Hắc Ngục." Toản Địa Thử tận tình khuyên bảo, hi vọng Diệp Phong có thể hợp tác.
Diệp Phong không trả lời mà lại hỏi: "Ta rất hiếu kì, vì sao những người kia không giết ngươi, mà lại trấn áp ngươi trong Hắc Ngục, để ngươi có hi vọng chạy trốn."
Toản Địa Thử cười khổ và nói: "Vào niên đại đó, người trong vũ trụ đều biết đến Hắc Ngục, cũng biết nơi này rất khủng bố, là nơi mà ác nhân nên tới. Một khi tiến vào Hắc Ngục liên không cách nào chạy trốn, mỗi ngày sống trong cơn ác mộng đáng sợ bị ma thú của Hắc Ngục cắn nuốt bất cứ lúc nào."
"Một khi bị giam vào Hắc Ngục thì cả Tiên Đế tâng năm mươi cũng sẽ gặp phải tra tấn khó mà tưởng tượng, cuối cùng rơi vào kết cục bị cắn nuốt ngã xuống, so với bị tu hành giả bên ngoài giết thì còn thống khổ hơn vạn lần."
"Cho nên vào niên đại đó, một khi làm ác sẽ bị giam vào Hắc Ngục rồi yên lặng chờ chết, cảm giác không có hi vọng gì này làm người ta tuyệt vọng.”
"Đại nhân, vì sao qua nhiều năm như vậy chỉ có một mình ngài tiến đến đây, chẳng lẽ người trong vũ trụ đều biết sự đáng sợ của Hắc Ngục nên không dám làm ác nữa?" Toản Địa Thử chú ý tới vấn đề này.
"Từ khi mấy chục tên Tiên Đế Viễn Cổ bọn Tử Tịch Tiên Đế chạy ra ngoài, bọn chúng đã gây dựng ra một thế lực tên là Hắc Ngục, xóa bỏ tất cả tu hành giả biết về Hắc Ngục chân chính nên tất nhiên nơi này không ai tiến đến." Diệp Phong giải thích.
"Thì ra là thế, khó trách không ai tiến đến, nhưng sao ngài lại tới đây?" Toản Địa Thử truy vấn.
Diệp Phong không giấu diếm mà cười nói: "Bởi vì ta không phải phạm nhân, mà là chủ động tiến vào Hắc Ngục, tìm kiếm bí mật của nơi này, may mắn có ngươi nên rốt cục ta cũng biết vì sao bọn Tử Tịch Tiên Đế có thể chạy ra khỏi Hắc Ngục. Tiếp theo ta sẽ làm rõ rốt cục có bao nhiêu người chạy ra khỏi Hắc Ngục, cũng tra ra tung tích của bọn chúng."
"Bây giờ ngươi đã vô dụng.'
"Chết đi!"
Nói đến đây, Diệp Phong duỗi một ngón tay ra điểm lên mi tâm của Toản Địa Thử, khiến trên mặt người này lộ đầy sợ hãi, thân hồn cấp tốc tan vỡ, ngã xuống ngay tại chỗ.
Sau khi cắn nuốt năng lượng của người này, Diệp Phong đi dạo trong thông đạo dưới đất, rất nhanh đã tìm được Ác Niệm Chỉ Hoa.
Nó sinh trưởng ở phân cuối đầu bên kia của thông đạo dưới lồng đất, vẫn còn là trạng thái nụ hoa, hiển nhiên còn chưa hấp thu đủ ác niệm, không đạt được điều kiện nở rộ.
"Không thể đụng vào vật này, nếu không ma thú của Hắc Ngục sẽ để mắt tới ta, ảnh hưởng ta tìm tòi bí mật trong Hắc Ngục." Diệp Phong nói như vậy.
Hắn đã biết vì sao bọn người Tử Tịch Tiên Đế và chủ nhân Hắc Ngục có thể rời khỏi Hắc Ngục, tiếp theo hắn chuẩn bị tiếp tục điều tra cụ thể có ai chạy ra ngoài.
"Ngự Linh Thiên Tôn nói qua, Hắc Ngục có Tiên Đế trên tâng chín mươi chạy ra ngoài, đó mới là uy hiếp tiềm tàng lớn nhất, ta nhất định phải tra được căn cơ của đối phương tại Hắc Ngục."
"Biết người biết ta mới có thể bách chiến bách thắng."
Nói xong, Diệp Phong trở về mặt đất.
Oanh! OanhI OanhI
Giờ phút này, Hồ Phi Phi còn đang thông qua cách lân lượt tự bạo đánh nổ những phạm nhân trong hai tòa trong thành bảo màu đen này, cho đến hiện nay nàng đã đánh chết hơn một trăm người, tu vi cũng đột phá đến Tiên Đế tâng bốn mươi mốt.
"Nữ nhân điên này có được bất tử chi thân, chúng ta không phải là đối thủ, chạy mau!" Có người quát lên.
"Nữ Đế đại nhân, tha mạng!" Cũng có người lớn tiếng xin tha.
"Tha mạng? Không có khả năng!" Hồ Phi Phi biết bọn họ đều là bại hoại tội ác tày trời, cộng thêm nàng đang cần năng lượng để thăng cấp nên tất nhiên không nương tay.
"Nổ này!" Hồ Phi Phi ầm vang tự bạo, làm chết mấy tên Tiên Đế tâng bốn mươi ba, tiếp đó lại tụ thân thể lại rồi tiếp tục công kích.
Diệp Phong ngồi trước cái vỉ để ăn đồ nướng, thưởng thức Hồ Phi Phi đại sát bốn phương với vẻ mặt hài lòng.
Giờ phút này, nơi nơi sâu hơn trong Hắc Ngục, một cái bóng đen mạnh mẽ đang bước từng bước một về hướng toà thành mà Diệp Phong đang ngồi.
Giờ phút này, Diệp Phong còn đang thưởng thức dáng người dũng mãnh của Hồ Phi Phi đại sát bốn phương, thuận mồm ăn một xâu nướng, cả khuôn mặt đều là vẻ hài lòng.
"Nổ siêu cấp!" Sau khi thân thể Hồ Phi Phi tụ lại thì đột nhiên rống to.
Trải qua khoảng thời gian nghiên cứu này, nàng học được nên vận chuyển khí tức như thế nào mới có thể tối ưu hóa uy lực tự bạo, còn có thể hình thành chùm sáng xung kích cố định, gân như là chỉ đâu đánh đó, nổ ai thì kẻ đó chết.
Âm ầmI
Hồ Phi Phi nổ tung ngay tại chỗ, nhưng sóng xung kích sau khi nàng nổ tung lại không hiện lên hình vòng tròn rồi càn quét lan tràn mà là bắn ra một chùm sáng hoa mỹ, lập tức xuyên thấu mi tâm thức hải của hai tên Tiên Đế tâng bốn mươi hai.
"Không!" Hai tên Tiên Đế Viễn Cổ kia không cam lòng rống to, sau một khắc thân thể đã sụp đổ, năng lượng cũng bị Hồ Phi Phi cắn nuốt, tu vi của nàng lại tăng lên lân nữa, có thể nhìn ra đã sắp phá cảnh.
"Chư vị đạo hữu, liên thủ bày trận!"
"Được rồi."
Hơn ngàn tên Tiên Đế Viễn Cổ còn sót lại đều đuổi tới hiện trường, cũng biết mình không thể khoanh tay đứng nhìn, nếu không sẽ bị Hồ Phi Phi đánh tan từng người.
"Bố trí trận pháp gì?" Một Tiên Đế tâng bốn mươi tám trầm giọng quát.
"Tiên Cương Diệt Đạo Trận!" Một Tiên Đế tâng bốn mươi tám khác đáp lại.
"Tòa trận pháp này cần hiến tế một phần ba sinh mệnh lực của bản thân, các ngươi nhất định phải làm như thế?" Một tên Tiên Đế tâng bốn mươi bảy nào đó sợ hãi hỏi.
"Nổ siêu cấp!"