Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2006 - Chương 2261: Ma Thú Của Hắc Ngục Đi Ngang Qua

Chương 2261: Ma thú của Hắc Ngục đi ngang qua Chương 2261: Ma thú của Hắc Ngục đi ngang quaChương 2261: Ma thú của Hắc Ngục đi ngang qua

Đúng lúc này, Hồ Phi Phi lại tự bạo bắn ra ba chùm sáng kinh khủng, đồng thời đánh thủng thức hải của ba Tiên Đế tâng bốn mươi ba, khiến bọn chúng mất mạng.

Thấy thế, tên Tiên Đế tầng bốn mươi bảy kia bị dọa đến toàn thân run rẩy, lập tức quát: "Ta quyết định cho dù tiêu hao hai phần ba sinh mệnh lực cũng phải làm!"

Những Tiên Đế Viễn Cổ khác cũng không chần chờ.

Âm ầm!

Khi hơn ngàn Tiên Đế Viễn Cổ trên tâng bốn mươi đồng thời xuất thủ, khu vực này cát bay đá chạy, vô số cơn sóng lớn pháp tắc hội tụ vào giữa, đồng thời sinh mệnh lực của bọn họ bị rút mất một phần ba trong nháy mắt, khiến sắc mặt mọi người tái nhợt, mặt không có chút máu.

Nhưng bọn họ lại cố nén đau đớn mãnh liệt này, bởi lẽ nếu không nỗ lực thì sẽ bị Hồ Phi Phi đánh giết.

Vì sống sót, tổn thất một phần ba sinh mệnh lực cũng không tính cái gì, dù sao tĩnh dưỡng một thời gian là có thể hoàn toàn khôi phục, sẽ không để lại đạo thương.

“Tiên Cương Diệt Đạo Trận, lên!

Khi hơn ngàn tên Tiên Đế Viễn Cổ cùng bấm niệm pháp quyết rồi niệm tụng khẩu quyết, sinh mệnh lực bọn họ hiến tế cấp tốc bùng nổ, giao hội giữa không trung rồi hình thành một lá chắn hình bán cầu, giam cầm Hồ Phi Phi vào trong đó.

"Đây là thứ gì?”

Hồ Phi Phi sâm mặt lại, lập tức vung vẩy nắm đấm nện lên lá chắn, nhưng chỉ nhấc lên vô số sóng nước mà không thể phá vỡ nó, vì vậy nàng tiếp tục xuất thủ.

Nửa khắc trôi qua, mặc kệ Hồ Phi Phi dùng trọng quyền xung kích hay tự bạo thì cũng không cách nào làm rung chuyển tầng lá chắn này.

"Kiệt kiệt kiệt!"

"Đây chính là Tiên Cương Diệt Đạo Trận, lấy tu vi của chúng ta liên thủ thi triển, cho dù ngươi là Tiên Đế trên tâng năm mươi cũng phải thân vẫn đạo tiêu!"

"Tiếp theo chết cho chúng ta!"

Bọn Tiên Đế Viễn Cổ này lên tiếng nhe răng cười.

Sau một khắc, vô số lôi đình đáng sợ đánh xuống từ mặt ngoài lá chắn, làm Hồ Phi Phi kêu thảm không ngừng, thân thể lần lượt sụp đổ rồi tụ lại, nhìn có vẻ rất thống khổ.

Trên mảnh đất trống xa xa, Diệp Phong đang ăn đồ nướng, vẻ mặt vẫn bình tĩnh giống như trước đó, có vẻ rất có lòng tin với Hồ Phi Phi.

Tiên Cương Diệt Đạo Trận có thể đánh tan đạo pháp. Nhưng Hồ Phi Phi sớm đã bất tử bất diệt, cho dù đạo pháp bị hủy diệt nhưng vẫn có thể hội tụ lại.

Hơn nữa rơi vào Tiên Cương Diệt Đạo Trận, dù ban đầu Hồ Phi Phi rất thống khổ, nhưng cùng lúc cũng có thể rèn luyện thân thể, tăng cường chiến lực của nàng.

"Phi Phi, ngươi phải nhịn được!"

"Sau khi vượt qua được thì chiến lực của ngươi chí ít có thể tăng lên mấy sao, có được chiến lực Vương giả cao giai, đến lúc đó dựa vào khả năng gia tăng chiến lực ba mươi hai lần của hình thái chiến đấu tầng thứ năm thì cho dù tu vi của ngươi không thay đổi, nhưng vẫn có thể nhẹ nhàng xóa bỏ Tiên Đế tâng năm mươi." Diệp Phong âm thầm truyên âm.

Trong Tiên Cương Diệt Đạo Trận, Hồ Phi Phi nghe được lời nói này thì gật đầu, mặc cho vô số lôi đình đáng sợ bổ vào người mình để rèn luyện bản nguyên, khiến căn cơ càng trở nên vững chắc.

Lúc đầu chiến lực của nàng cũng không cao. Nhưng bởi vì có thể đi vào hình thái chiến đấu đặc thù để gia tăng chiến lực, cho nên dù nàng mang đến cho người ta cảm giác như thiên kiêu đỉnh cấp cùng giai, nhưng thực tế nàng không tính là mạnh.

Cho dù là tới bây giờ, chiến lực trong trạng thái bình thường của Hồ Phi Phi cũng chỉ đến Vương giả ba sao thôi.

Khi nàng không ngừng dựa vào lôi đình của Tiên Cương Diệt Đạo Trận rèn luyện bản thân, rèn luyện căn cơ, chiến lực trong trạng thái bình thường thẳng tắp tăng vọt, rất nhanh đã đạt tới Vương giả bốn Sao.

Mà cái này còn không phải cực hạn.

Nửa ngày sau, Hồ Phi Phi dựa vào thiên phú bất tử bất diệt để gượng chống, chiến lực đã thành công được đẩy lên Vương giả năm sao đỉnh phong, nhìn thì sắp tấn thăng lên Vương giả sáu sao.

"Rống!"

Đúng lúc này, một tiếng rống chấn thiên động địa truyền ra, suýt đã đánh nát Tiên Cương Diệt Đạo Trận, khiến đám người ù tai hoa mắt, vội vàng nhìn lại nơi phát ra tiếng động.

Giữa không trung, một bóng đen cao chừng mấy thước đi tới, ngoại hình rất giống thể kết hợp giữa mèo đen và báo đen, trong mắt đầy vẻ lạnh lẽo, lúc hành tẩu da của nó run run theo quy luật, có vẻ rất tao nhã, nhưng cũng tràn đầy uy áp.

"Là ma thú của Hắc Ngục!"

"Sao nó lại tới đây?"

"Xong đời!

"Nghe nói khi ma thú của Hắc Ngục xuất hiện sẽ ngẫu nhiên ăn một tù phạm may mắn, thật hi vọng người may mắn kia không phải ta, không phải ta. . “

Đám Tiên Đế Viễn Cổ run lẩy bẩy.

Trước vỉ nướng, bàn tay câm xâu nướng của Diệp Phong dừng giữa không trung.

[ Danh tự: Ma thú của Hắc Ngục ]

[ Phẩm giai: Không ]

[ Giới thiệu: Thể kết hợp ác niệm, chuyên cắn nuốt ác niệm mà sinh, người quản lý Hắc Ngục, đồng thời cũng là người trừng phạt, ngẫu nhiên sẽ cắn nuốt phạm nhân ]

[ Ghi chú: Cốc cốc cốc ]}

Sau khi thu hoạch được tin tức cơ bản của đối phương, Diệp Phong đứng lên nhìn chằm chằm ma thú của Hắc Ngục ở xa xa, muốn biết đối phương là đến cắn nuốt phạm nhân hay là vì chuyện khác.

Đông đông đông!

Ma thú của Hắc Ngục đạp không mà tới, phát ra tiếng bước chân nặng nề, cứ như vô số thần lôi bổ vào tim đám người, khiến toàn thân bọn họ run rẩy.

Nhưng ma thú của Hắc Ngục chỉ đảo mắt một vòng, cuối cùng nhìn vào Diệp Phong trước vỉ nướng rồi mới thả người nhảy lên, đáp xuống con đường gạch đen, tiếp tục đi ra bên ngoài.

Mục đích của nó là toà thành màu đen thứ nhất. "Ta đã hiểu! Nó muốn đi ăn quả ác niệm." Diệp Phong bừng tỉnh hiểu ra.

Khi rời khỏi toà thành màu đen thứ nhất, nơi đó đã xuất hiện một đóa Ác Niệm Chi Hoa, có lẽ giờ phút này nó đã kết ra quả, bởi vậy hấp dẫn ma thú của Hắc Ngục.

Cho nên đối phương chỉ đi ngang qua nơi này.

"Sao ma thú của Hắc Ngục lại đi rồi?"

"Hình như nó chỉ đi ngang qua, nhìn phương hướng này thì hẳn là đến toà thành màu đen tầng ngoài cùng, chẳng lẽ phạm nhân của nơi đó sẽ bị ăn hết?"

"Quá tốt rồi, dù sao không phải ăn chúng ta."
Bình Luận (0)
Comment