Chương 2285: Trò chuyện, hai quả trái cây
Chương 2285: Trò chuyện, hai quả trái câyChương 2285: Trò chuyện, hai quả trái cây
Vào! Vèo! Vèo!
Ba người Diệp Phong chạy về hướng chân núi, mượn nhờ trọng lực tăng tốc và trường năng lượng bài xích của trận pháp trên đỉnh núi nên tốc độ xuống núi gấp mấy chục lần khi trèo núi.
Đông đông đông!
Ba người đạp mạnh xuống mặt đất rồi nhanh chóng lên đường, mảng lớn bụi mù màu đen bay lên tạo thành một con trường long màu đen sau lưng, nhìn lại từ nơi xa còn có chút hùng vĩ.
"Đó là ai?"
"Sao lại chạy nhanh như vậy?”
"Chẳng lẽ lại có người chuẩn bị vượt ngục?"
Những Tiên Đế Viễn Cổ trên Hắc Ngục Phong chú ý tới động tĩnh bên ngoài nên nhao nhao chạy lên đỉnh toà thành nhìn lại nơi phát ra tiếng động, mới phát hiện có ba người đang phi nước đại, bởi vì bụi đen quá nhiều nên bọn họ không thấy rõ tướng mạo ba người kia.
"Có nên vượt ngục không?”
"Đừng, chúng ta cũng không biết những người kia, lỡ đối phương không nói cho chúng ta cách đi ra ngoài thì chẳng phải là tự nhảy vào hố lửa?"
"Nói cũng đúng."
Tiên Đế Viễn Cổ trong Hắc Ngục đều là dạng người chịu được nhàm chán, dưới tình huống không tuyệt đối nắm chắc thì bọn họ không dám tùy tiện vượt ngục, chỉ có thể đứng xem.
Sau nửa canh giờ, rốt cục ba người cũng Diệp Phong đi xuống Hắc Ngục Phong, nhưng vẫn không ngừng bước mà chạy về hướng khu vực tâng ngoài Hắc Ngục, tốc độ càng lúc càng nhanh.
Thấy cảnh này, Tiên Đế Viễn Cổ trên Hắc Ngục Phong nhìn thôi đã thèm, lại nghị luận.
"Bọn họ nhất định là đang vượt ngục!"
"Thật muốn chạy theo!"
Bọn họ nắm chặt lan can tòa thành, trông ngóng mòn mỏi.
Trên đại lục màu đen, ba người Diệp Phong còn đang dùng hết toàn lực phi nước đại, tốc độ không ngừng tăng lên, rất nhanh đã bước lên con đường gạch đen, tiếp tục chạy về hướng khu vực tâng ngoài, rốt cục sau nửa ngày cũng đi đến một khu vực có hai toà thành màu đen.
Phạm nhân của nơi này không nhiều, mỗi tòa thành bảo có hơn ba trăm người, đều là Tiên Đế tâng bốn mươi đến tâng bốn mươi chín.
"Có người đến!"
"Sao bọn họ lại chạy ra từ sâu trong Hắc Ngục, hẳn là, là cao nhân tiền bối vượt ngục?"
"Đại nhân, mang chúng ta đi cùng với!"
Phạm nhân Viễn Cổ trong hai tòa thành bảo màu đen này giật gân họng lên rống to.
Lúc này Vong Tình Tiên Đế hỏi: 'Là giết sạch hay là chờ một chút?"
Diệp Phong lấy la bàn màu đen ra, nói: "Trấn áp hết đi, ta xem cuộc đời của mỗi người bọn họ một chút để bảo đảm họ đều là ác nhân chân chính, tránh giết nhâm”"
Lời này vừa nói ra, toàn trường xôn xao. "Không ổn!"
"Bọn họ muốn tới giết chúng ta."
"Mau trốn!"
Mấy trăm phạm nhân này hoảng hồn, vội vàng phi nước đại về mọi phương hướng, còn có người ý đồ giật cửa sắt ra, lại phát hiện căn bản không cách nào lay động được nó.
Sau một khắc, uy áp kinh khủng bộc phát.
Là Vong Tình Tiên Đế xuất thủ.
Khi khí tức lạnh lẽo đóng băng khắp nơi tràn ra, phạm nhân trong hai tòa thành bảo đều bị đè sấp trên mặt đất, Diệp Phong cấp tốc đi tới, sử dụng la bàn màu đen thả ra hình ảnh quá khứ của bọn họ để phán đoán có phải ác nhân hay không.
Kết quả rất rõ ràng, Tiên Đế bị giam giữ ở tâng ngoài Hắc Ngục trăm phần trăm đều là hạng người tội ác tày trời.
"Giết hết đi!" Diệp Phong thu hồi la bàn, lạnh giọng hạ lệnh.
"Đừng!"
"Đại nhân tha mạng!"
Toàn bộ Tiên Đế ở đây lộ ra vẻ mặt cầu xin, gào thét xin tha, nhưng sau một khắc, hàn khí đáng sợ đã đông cứng hai toà thành này, vô số lợi kiếm hàn băng chém qua thân thể các Tiên Đế Viễn Cổ, tất cả đều mất mạng tại chỗ.
"Tiếp theo giao cho ta đi!"
Hồ Phi Phi cười hắc hắc, há miệng hút vào liên kéo năng lượng nhục thân và năng lượng pháp tắc do những ác nhân này tản ra vào cơ thể, khiến tu vi lại tăng lên lần nữa.
Âm ầm!
Thân thể của nàng có tiếng sấm rền vang lên, khí tức liên tục tăng lên, thuận lợi bước vào Tiên Đế tâng năm mươi hai.
"Ta lại đột phá!" Hồ Phi Phi vô cùng vui vẻ.
Diệp Phong không nói gì, có thể cảm nhận được tu vi của mình cũng có tăng trưởng, đột phá đến Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi bốn đỉnh phong, lại thu một đợt liền có thể phá cảnh.
Không bao lâu sau, tòa thành bắt đầu chấn động.
Chỗ cao nhất trên hai toà thành lần lượt có một đóa Ác Niệm Chi Hoa kiều diễm nở rộ, hấp thu ác niệm cuồn cuộn tuôn trào xung quanh rồi cấp tốc bành trướng, toả ra mùi thơm.
"Tiếp theo cứ chờ là được." Diệp Phong nói, sau đó bày vỉ nướng ra nướng thịt cổ thú cấp Tiên Đế cùng Hồ Phi Phi, hai mắt Vong Tình Tiên Đế tỏa sáng, cũng gia nhập trận doanh ăn hàng.
Mấy ngày sau, nương theo một tiếng "Xoạt xoạt", hai đóa Ác Niệm Chi Hoa kia rốt cục cũng hấp thu đủ ác niệm để lột xác, cánh hoa tàn lụi, ngưng kết ra hai quả trái cây có kích thước ngón cái, đang hấp thu ác niệm rồi dần dần lớn lên.
"Hình như không đủ ác niệm." Diệp Phong bỗng ý thức được một vấn đề.
"Vậy làm sao bây giờ?" Hồ Phi Phi nhíu mày.
Diệp Phong nói với Vong Tình Tiên Đế: "Ngươi chờ ở nơi này, ta và Phi Phi đi đến tòa thành tâng ngoài khác của Hắc Ngục, bắt những ác nhân kia tới."
"Được." Vong Tình Tiên Đế gật đầu. Nửa ngày sau, Diệp Phong bắt mấy trăm Tiên Đế Viễn Cổ tâng bốn mươi đến tâng bốn mươi chín trở về, ném bọn họ vào hai toà thành này để Vong Tình Tiên Đế tự tay đánh chất.
Ác niệm khổng lồ lại phát ra lần nữa.
Mà sau khi Hồ Phi Phi hấp thu năng lượng nhục thân và pháp tắc của những người này, tu vi lại tăng lên, nhưng chỉ tới Tiên Đế tâng năm mươi hai đỉnh phong mà lại không phá cảnh.
"Ta đột phá!" Ngược lại Diệp Phong đã thuận lợi phá vỡ bước vào Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi lăm, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.