Chương 2314: Truy sát! Chủ nhân của Hắc Ngục (tt)
Chương 2314: Truy sát! Chủ nhân của Hắc Ngục (tt)Chương 2314: Truy sát! Chủ nhân của Hắc Ngục (tt)
"Vâng."
Đám người gật đầu.
Sau một khắc, bọn họ bận rộn làm việc.
Sâu trong tinh không, Diệp Phong và Hạ Dao còn đang đi đường.
Mục đích của bọn họ rất rõ ràng, đó chính là mảnh lục địa mà bọn người chủ nhân Hắc Ngục đang ẩn nấp.
"Ta không cảm giác được khí tức của chủ nhân Hắc Ngục, ngươi xác định nơi này là chính xác chứ?" Hạ Dao cảm thấy rất mờ mịt.
"Yên tâm, biện pháp của ta rất chuẩn xác, nhất định có thể khóa chặt tọa độ của đám người chủ nhân Hắc Ngục, ngươi đi theo ta là được. Nhưng đoạn đường này cần đi qua rất nhiều khu không gian yếu kém và sương mù thời không, không dễ đi lắm, tốc độ chậm hơn bình thường không ít." Diệp Phong nhắc nhở.
"Không thành vấn đề, chỉ cần có thể giết chết chủ nhân Hắc Ngục và bọn người Tử Tịch Tiên Đế thì ta tốn thời gian cả năm cũng không đáng kể." Hạ Dao nắm chặt nắm đấm, trên mặt tràn đầy sát ý.
Nàng chuyên tổ chức thịnh hội tất niên là vì muốn người của các thế lực lớn trong Vũ Trụ yên tĩnh tu hành, không muốn xuống xung đột rồi phá hư cân bằng của Vũ Trụ.
Nhưng mà...
Tên chủ nhân Hắc Ngục đáng chết kia lại dẫn đầu quấy rối trên thịnh hội tất niên, đối với Hạ Dao thì người này và bọn người Tử Tịch Tiên Đế là những kẻ nhất định phải giết.
Trên lục địa thần bí kia, hai tay chủ nhân Hắc Ngục bấm niệm pháp quyết, bùn đất xung quanh đều dâng lên không trung, lợi dụng kỹ năng dời gạch thành thạo của mình tại Hắc Ngục mà nhanh chóng tạo dựng nên một tòa cung điện.
"Hành cung của ta cũng được chế tạo xong." Tử Tịch Tiên Đế nói như vậy.
Ở trước mặt của gã đã có một cung điện sáu tâng đột ngột mọc lên từ mặt đất, phóng thích ra khí tức hào hùng.
"Đồ đần!" Chủ nhân Hắc Ngục tức giận đến tát một bạt tay đánh Tử Tịch Tiên Đế bay ra ngoài, nổi giận mắng: "Ta vừa nói tòa thành không nên xây quá lớn, ngươi không thấy tòa thành của ta chỉ có năm tầng sao? Ngươi chỉ là phó tông chủ mà muốn ở tốt hơn tông chủ là ta, muốn phạm thượng sao?"
Nghe vậy, Tử Tịch Tiên Đế rất uất nghẹn.
"Tông chủ, ta không có ý này!" Gã vội vàng khóc lóc kể lể.
"Oanh" một tiếng, tòa thành của Tử Tịch Tiên Đế đã bị chủ nhân Hắc Ngục đánh nổ, trở thành một vùng phế tích.
Sau đó chủ nhân Hắc Ngục nói: "Tiếp theo ngươi xây lại một tòa thành năm tầng trở xuống, nhớ kỹ, không được ở gần tòa thành của ta quá, tốt nhất là kiến tạo trên chỗ trũng xuống ấy, như vậy mới làm nổi bật được tòa thành của ta có khí phái tối cao."
"Vâng vâng vâng.' Tử Tịch Tiên Đế rất buồn bực, vội vàng hướng đi đến một chỗ trũng, bắt đầu trùng kiến tòa thành.
Trên đỉnh toà thành, chủ nhân Hắc Ngục đứng ở chỗ này, đặt hai tay trên lan can và nhìn về phía tinh không xán lạn. "Hắc hắc! Trốn ở chỗ này khổ tu mãi đến khi ta đột phá Tiên Đế tâng một trăm rồi lại đi ra giết Hạ Dao và Diệp Phong."
Vừa dứt lời, gã nhịn không được cười ha hả.
"Giết ta? Ngươi nên lo cho mình trước đi!"
Lại nghe một tiếng nói như ác mộng vang lên, khiến chủ nhân Hắc Ngục và đám tu hành giả Hắc Ngục Ma Tông bọn Tử Tịch Tiên Đế đều ngẩng đầu nhìn lên trời, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin.
Sao Diệp Phong lại đánh tới đây?
Sao chuyện này lại xảy ral
Trái tim tất cả mọi người đều chìm xuống đáy cốc.
RẹtI
Màn trời bỗng bị xé mở, hai bóng người mạnh mẽ rắn rỏi cùng lao đến, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đây là một nam một nữ.
Nam thì phong thần như ngọc, tướng mạo tuấn dật, khí chất nho nhã đặc biệt, làm người cho ta mê. Nữ thì dáng vóc ngạo nghễ, hai mắt sáng ngời có thần, trong lòng bàn tay nâng một cái đỉnh tím.
Bọn họ chính là Diệp Phong và Hạ Dao.
"Diệp Phong Hạ Dao, sao lại là các ngươi!"
Nhìn thấy người đến, đồng tử của chủ nhân Hắc Ngục bỗng thít chặt, cả hai chân cũng bắt đầu run rẩy.
Xong đời!
Sao bọn họ lại tìm đến?
Không phải chúng ta lẩn tránh rất kín sao?
Chủ nhân Hắc Ngục suy nghĩ một hồi, chân thân đột nhiên run rẩy một cái rồi để lại một thân giả ngay tại nguyên, bản thể thì hóa thành một mảnh sương mù chui xuống đất, bắt đầu tìm kiếm con đường chạy trốn.
"Chạy maul" Tử Tịch Tiên Đế thì hét lớn một tiếng, thân thể cấp tốc bành trướng, hóa thành một con gà trống lớn hỏa diễm, hai cánh đột nhiên vỗ mạnh rồi bay vào sâu trong Vũ Trụ.
"Trốn chỗ nào!" Hạ Dao hừ lạnh và nói.
OanhI
Tử Hương Thân Vương Đỉnh đột nhiên bộc phát ra quang hoàn hoa mỹ màu tím bầm rồi càn quét ra xung quanh, những nơi chúng đi qua, dù là Tử Tịch Tiên Đế hay đám Tiên Đế Viễn Cổ của Hắc Ngục Ma Tông đều bị đánh cho hình thần tan biến.
"Cơ hội tốt!" Hai mắt Diệp Phong tỏa sáng, vội vàng cắn nuốt năng lượng rơi xuống từ những người này, tu vi xông phá bình cảnh trong nháy mắt, bước vào Tạo Hóa cảnh tâng năm mươi chín.
Lại đột phá một tiểu cảnh giới thì hắn có thể nhìn thấy Ngự Linh Thiên Tôn luôn trông ngóng lần nữa rồi.
"Chủ nhân Hắc Ngục chạy?" Hạ Dao nhìn xuống mặt đất, phát hiện chủ nhân Hắc Ngục chỉ để lại đó một thân giả, đụng một cái liền nát, còn bản thể của đối phương thì không biết đã chạy đến phương nào.
"Đi theo ta." Trong lòng bàn tay Diệp Phong xuất hiện la bàn màu đen, cây kim không ngừng chuyển động, cấp tốc chỉ về hướng nào đó.
RẹetI
Hai người xé rách hư không rồi biến mất tăm hơi.
Sâu trong tinh không, tất cả tu hành giả vốn đang đi cùng Hạ Dao và Diệp Phong, không bao lâu sau liền phát hiện hai người đã tìm được chỗ ẩn thân của đám người chủ nhân Hắc Ngục và Tử Tịch Tiên Đế.
Chỉ sau một khắc, Hạ Dao cường thế xuất thủ, trực tiếp đánh giết hơn trăm tên Viễn Cổ Tiên Đế trên tầng năm mươi bọn Tử Tịch Tiên Đế, thật là dễ như trở bàn tay, làm người ta kinh hãi.
“Thật là đáng sợi"
"Đây chính là Tử Hương Thần Vương Đỉnh sao?"
"Thật không hổ là tiên binh cấp Tiên Đế tâng một trăm."
"Cho dù là chủ nhân Hắc Ngục thuộc Tiên Đế tâng tám mươi mốt đỉnh phong cũng không cách nào né tránh công kích.'
Chúng cường giả không ngừng nghị luận, trên mặt tràn đầy rung động.
"ô"
"Các ngươi xem, hình như chủ nhân Hắc Ngục không chết, người này đã hóa thành bản thể chạy vào sâu trong Vũ Trụ, cũng không biết muốn chạy trốn đi nơi nào."