Chương 2569
Chương 2569Chương 2569
Nếu như thực lực của Diệp Phong và chỗ dựa sau lưng không vượt quá Tiên Đế cấp một trăm thì Phùng Xuyên sẽ có thể yên tâm ra tay đè ép Diệp Phong, hoặc là đoạt xá hắn.
Sau đó, bọn họ có thể tiến vào cổ thụ phù không ngay.
Băng Hạt trưởng lão hơi nhíu mày, nói: "Mặc dù ta hận Diệp Phong, cảm thấy hắn là một tên cẩu tạp chủng, hận không thể nuốt sống hắn. Nhưng mà... thực lực của hắn tuyệt đối không thể coi thường, ít nhất đã là cấp Tiên Đế tầng chín mươi."
"Hắn có chỗ dựa nào không?" Phùng Xuyên hỏi.
Băng Hạt trưởng lão gật đầu: "Diệp Phong đã từng giúp đỡ Hằng Tinh Thần Vương, còn quen biết một vị chủ của vũ trụ tên là Yêu Nguyệt. Người trước là Tiên Đế tâng một trăm đỉnh phong, người sau chính là người có thể một kích trọng thương Thân Kiếm Tiên Đế cấp Tiên Đế tâng một trăm, đều là tôn tại đỉnh chóp được biết đến trong vũ trụ chúng ta."
Lời này khiến cho vẻ mặt Phùng Xuyên nghiêm túc lên.
Cho dù sau lưng Diệp Phong không có những chỗ dựa này, chỉ nói Hằng Tinh Thần Vương và Yêu Nguyệt thôi đã là hai vị Tiên Đế cấp một trăm đỉnh phong rồi, cơ bản không phải người mà hắn ta có thể đối phó được.
"Chờ một chút, Yêu Nguyệt... chủ của vũ trụ?"
Phùng Xuyên chú ý tới một điểm này.
"Đó là một địa phương gọi là vũ trụ Hằng Sa, nghe nói ban đầu là bị Thâm Uyên tộc các ngươi đánh tan, sau đó bị Phá Vọng Thiên Tôn thu vào cùng lúc cải tạo thành bí cảnh pháp tắc. Yêu Nguyệt kia chính là chủ của vũ trụ Hằng Sa, thực lực rất mạnh. Ta rất nghi ngờ, nàng ta đã là nửa bước Thiên Tôn."
Băng Hạt trưởng lão tiết lộ bí mật này.
Đồng tử Phùng Xuyên co rút.
"Vũ trụ song sinh các ngươi không hổ là vũ trụ cấp cao đứng đầu đã từng cho ra đời chín vị Thiên Tôn. Cho dù Cửu Đại Thiên Tôn đều đã chết hết thì đường lùi lưu lại vẫn mạnh như vậy. Chẳng qua Yêu Nguyệt không thể nào là nửa bước Thiên Tôn được." Hắn ta chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt chắc chắn.
"Vì sao?" Băng Hạt trưởng lão nhíu mày.
"Vũ trụ tôn tại giới hạn, không thể nào xuất hiện tu hành giả có tu vi đạt trên nửa bước Thiên Tôn. Một khi xuất hiện thì bọn họ sẽ bị bài xích ra ngoài trong nháy mắt. Bởi vì loại cấp bậc này quá mạnh, có thể phá hủy vũ trụ từ bên trong." Phùng Xuyên giải thích, hơi có vẻ không kiên nhẫn.
"Nói như vậy, Yêu Nguyệt chẳng qua chỉ là loại Tiên Đế cấp một trăm cao nhất đó, bằng không, nàng ta không thể một kích trọng thương Thần Kiếm Tiên Đế sánh ngang Tiên Đế tâng một trăm được." Băng Hạt trưởng lão lẩm bẩm.
"Thân Kiếm Tiên Đế? Cắt!" Trước đó Phùng Xuyên đã biết đến Thần Kiếm Tiên Đế và đại lục Thần Kiếm: "Người này cùng lắm là dựa vào đại lục siêu cấp đạt tới tâng thứ này, nếu như đánh thật thì ta cũng có thể đánh trọng thương được."
Lời này làm cho Băng Hạt trưởng lão nheo mắt. Bà ta không ngờ Phùng Xuyên lợi hại như vậy.
"Nếu như... ta nói là nếu như, chúng ta ra tay trấn áp Diệp Phong, hoặc là đoạt xá thì Hằng Tinh Thần Vương và Yêu Nguyệt có ra tay không?" Phùng Xuyên trầm giọng hỏi. Đây là vấn đê mà hắn ta quan tâm nhất.
"Hằng Tinh Thần Vương trấn giữ Hằng Cổ Thần quốc, bình thường mà nói sẽ không nhúng tay vào chuyện ngoại giới. Về phần Yêu Nguyệt, người này hình như đang ở vũ trụ Hằng Sa, rất ít khi ra ngoài."
Băng Hạt trưởng lão đáp như thế.
"Như thế sao?" Phùng Xuyên mừng rỡ: "Nói cách khác, chúng ta có thể không chút kiêng ky ra tay với Diệp Phong.”
"Ừm, có thể như thế, có điều, tên Diệp Phong này thật sự không đơn giản. Ta nghi ngờ, bây giờ cho dù là ta dốc hết toàn lực ra tay cũng không địch lại hắn."
Mặt Băng Hạt trưởng lão đầy vẻ nín nhịn.
Phùng Xuyên cười mỉa nói: "Đúng là đồ ăn hại, sống uổng nhiều nguyên hội như vậy, đến nay còn là Tiên Đế tâng chín mươi dẫn dầu, gà yếu!"
Câu này đã chọc giận Băng Hạt trưởng lão.
Bà ra rất muốn chửi ầm lên: Ta là đồ ăn hại còn ngươi thì sao? Ngươi sống nhiều năm như vậy, không phải cũng mới là Tiên Đế tâng một trăm thôi sao? Ngươi còn có mặt mũi chửi ta, thật đúng là chó chê mèo nhiều lông.
Thế nhưng bà ta cũng chỉ dám chửi thầm trong bụng mà thôi.
Nếu như bà ta thật sự nói ra thì sợ rằng sẽ phải chết.
"Nếu như đã xác định có thể ra tay với Diệp Phong, thế thì tiếp theo, ta lệnh cho ngươi tìm cơ hội nghênh chiến Diệp Phong, thăm dò năng lực thật sự của hắn."
Phùng Xuyên kiệt ngạo ra lệnh.
"Ta không phải đối thủ của hắn!" Băng Hạt trưởng lão tức đến thở hổn hển, vội vàng lắc đầu từ chối.
"Thứ bỏ đi!" Phùng Xuyên mắng: "Trước khi Tiểu Hầu Tử chết đã để lại tin tức, khẳng định rằng ngươi là một người liên hệ đáng tin cậy, không ngờ lại vô dụng như thế"
"Ngươi..." Băng Hạt trưởng lão tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Sao hả, không phục à?" Phùng Xuyên cười lạnh.
Hắn ta thích nhất là chửi rủa và chèn ép kẻ yếu, sau đó nhìn đối phương không có năng lực phản bác, hoặc là dáng vẻ giận điên lên nhưng không biết làm gì. Điều này khiến cho cả thể xác lẫn tinh thần của hắn ta thích thú.
Băng Hạt trưởng lão cắn răng đến nỗi phát ra tiếng ken két vang dội.
Nhưng cuối cùng bà ta vẫn buông nắm đấm ra.
"Ta có một cái đường lùi vốn định để cho bản thân mình dùng, nhưng nếu như tiền bối cần tới thì ta có thể sử dụng cái đường lùi này trước thời hạn. Ta chỉ hy vọng sau khi chuyện thành công rồi tiền bối có thể giúp ta đột phá tu vi."
Băng Hạt trưởng lão lựa chọn chịu thua.
"Ồ? Ngươi còn có đường lùi cơ à?" Phùng Xuyên giễu cợt đánh giá Băng Hạt trưởng lão: "Mặt mũi ngươi cũng đẹp đấy, sau khi chuyện thành công ngươi song tu với ta đi, ta có thể tặng ngươi hoa Ngộ Đạo khai thác ở biển vũ trụ."
Ngược lại hoa Ngộ Đạo khiến cho bà ta vô cùng mừng rỡ.
"Đây... chính là hoa Ngộ Đạo."
Phùng Xuyên đưa tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một cái nụ hoa thủy tinh màu xanh đậm lớn cỡ ngón tay cái, chính là thiên tài địa bảo cao cấp thai nghén ở trong biển vũ trụ, sau khi sử dụng có thể khiến cho tu hành giả tiến vào trạng thái ngộ đạo cấp độ sâu sắc, ít nhất có thể sáng tạo ra một đạo pháp tắc hoàn toàn mới. Đột phá tu vi đương nhiên là không thành vấn đề. "Tiền bối, mời đi theo ta." Băng Hạt trưởng lão đã sớm thu đóa hoa Ngộ Đạo này vào, lập tức dẫn theo Phùng Xuyên rời khỏi thân điện, bay tới một mảnh tinh không cổ xưa của Hằng Cổ Thần quốc.