Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 2334 - Chương 2596

Chương 2596 Chương 2596Chương 2596

"Lấy thủ đoạn của Diệp Phong thì phát hiện điểm yếu của Băng Hạt trưởng lão chỉ là vấn đề thời gian. Mặc dù không giết được Diệp Phong, nhưng chúng ta đã thăm dò ra lai lịch của hắn. Tu vi Tiên Đế tầng tám mươi bốn, chiến lực vượt qua Tiên Đế tâng một trăm bình thường. Đương nhiên, vẫn thua kém ta rất nhiều." Phùng Xuyên nói.

Đây không phải lời nói ngông cuồng, bản thân hắn ta có chiến lực Vương giả bảy sao đỉnh cao, lại là cường giả cấp Tiên Đế tâng một trăm ẩn thế, thực lực chân thật rất mạnh.

Nhìn khắp Vũ Trụ song sinh bây giờ cũng chỉ có bọn người Hằng Tinh Thần Vương, Yêu Nguyệt dễ dàng thắng được hắn ta.

"Không thể giết chết Diệp Phong thật đáng tiếc." Tiêu Phạm Cốc than thở, mặc dù chủ hồn của hắn là cường giả Thâm Uyên tộc, nhưng sau khi dung hợp ký ức của Tiêu Phạm Cốc thì cũng thống hận Diệp Phong.

"Lần này không hoàn toàn thất bại. Ngươi nghĩ xem, nếu trước đó chúng ta tùy tiện xuất thủ thì bây giờ không chỉ không giết được Diệp Phong mà còn có khả năng bại lộ chính mình. Một khi Diệp Phong mời Yêu Nguyệt - chủ nhân vũ trụ Hằng Sa đến thì chúng ta chết chắc." Phùng Xuyên nghiêm túc nói.

Dùng Băng Hạt trưởng lão thăm dò vẫn có thành quả.

"Tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ?" Tiêu Phạm Cốc rất không cam tâm: "Tiếp tục ẩn núp?”

"Đúng, chúng ta ẩn núp một thời gian trước." Phùng Xuyên gật đầu: "Lúc đứng phía sau màn bố trí ngôi mộ Hoang Gổ, ta đã xóa sạch tất cả dấu vết, Diệp Phong không có khả năng truy tìm ra chúng ta. Trong một đoạn thời gian tương lai, chúng ta chuẩn bị kỹ càng thủ đoạn hoàn toàn mới, tìm cơ hội đoạt xá hắn."

"Nếu không giết chết được thì đoạt xá đi!" Phùng Xuyên bổ sung, ánh mắt rất lạnh lẽo.

"Đoạt xá? Ta thích chiêu này.'

Tuyệt Mỹ Nhân liếm môi một cái, Diệp Phong chỉ là Tiên Đế tâng tám mươi bốn, hồn phách không có khả năng mạnh hơn lẽ thường, chỉ cần đoạt xá thì có thể thu hoạch được tất cả của hắn.

Vèo!

Đám người này cấp tốc ẩn nấp đi, biến mất không còn tăm tích.

Tâng trong của ngôi mộ Hoang Cổ.

Diệp Phong không ngừng xem xét chung quanh, ý đồ điều tra ra âm mưu có khả năng tồn tại từ dấu vết ở đây, nhưng cuối cùng hắn vẫn không có phát hiện gì nên đành phải bỏ qua.

"Ta tin chắc Băng Hạt trưởng lão nhất định đã hợp tác với đám người Thâm Uyên tộc, đối phương có thể ẩn giấu tung tích hoàn mỹ, còn có thể quấy nhiễu thời gian ngược dòng thì nhất định có trọng bảo trên người hoặc là tu vi rất cao thâm."

"Những người này không dễ chọc!" Diệp Phong cúi đầu, hít sâu một hơi.

"Khởi bẩm chưởng môn, trận chiến lần này có hơn ba trăm vị Tiên Đế ngã xuống, còn lại đều bị thương." Mặc Oanh dẫn bọn người Lương Uyển Nhu chạy đến, chắp tay và nói.

"Chết? Yên tâm đi, không chết được."

Diệp Phong nhìn xung quanh, đầu tiên là toàn lực thi triển thần thông Thiên Tôn « Sinh Mệnh Chi Tâm » phóng thích bản nguyên sinh mệnh, chữa trị cho bọn người Vong Tình Tiên Đế rồi lại thi triển Hồi Hồn Bí Pháp phục sinh những cường giả vừa chiến tử, ai cũng hết sức khoẻ mạnh. Nhưng Diệp Phong thì thảm rồi.

Vô số thần lôi màu vàng kim kinh khủng liên tục giáng xuống người hắn, cho dù mở ra hình thái Thánh Thần cũng không đỡ nổi thủ đoạn trừng phạt dạng nhân quả này.

"Nhân quả. . " Diệp Phong nghĩ đến danh từ này.

Bởi vì dung hợp pháp tắc tư tưởng và trí tuệ, ngộ tính của hắn tăng lên gấp bội, ngộ đạo càng dễ hơn trước đó, bởi vậy hắn vừa nhìn thấy thần lôi màu vàng kim đánh xuống thì lập tức nảy ra suy nghĩ.

"Lần này trở về, ta nghiên cứu hoa Ngộ Đạo trước rồi luyện hóa nó, nói không chừng có thể sáng tạo ra pháp tắc nhân quả." Hắn sờ sờ cằm.

"Đa tạ Diệp chưởng môn ra tay cứu giúp!"

Lúc này chúng Tiên Đế nhao nhao chạy tới nói lời cảm tạ, nhìn Diệp Phong bị vô số thần lôi màu vàng kim oanh tạc, bọn họ ngượng ngùng gãi đầu một cái.

Đồng thời bọn họ cũng cảm thấy rất đáng sợ.

Tất nhiên sử dụng Hồi Hồn Bí Pháp có thể phục sinh người khác, nhưng cũng cần trả cái giá rất kinh khủng, đổi thành người khác, cho dù là Tiên Đế tâng một trăm thì cũng phải chết.

Cũng vì cái giá quá đắt nên rất nhiều người không dám tùy tiện thử đi phục sinh cố nhân.

Trừ phi lòng có chấp niệm hoặc là không thể không phục sinh đối phương.

Đương nhiên, lấy thủ đoạn của những người ở đây thì phục sinh người dưới cảnh giới Tiên Đế cũng không có gì, phản phệ rất nhỏ, bọn họ có thể lên tới cấp bậc này trên cơ bản đã không có người thân cận dưới Tiên Đế nên cũng không có nhu cầu phục sinh.

"Tiếp theo chuẩn bị ra ngoài đi!" Diệp Phong nói.

Hắn thi triển Giải Mật Chi Nhãn không ngừng liếc nhìn hàng rào của ngôi mộ Hoang Cổ, cuối cùng bài trừ cấm chế, khiến cánh cửa lớn dẫn ra bên ngoài được mở ra lần nữa.

"Ra ngoài thôi!" Đám người không muốn tiếp tục ở chỗ này nữa, chỉ đảo mắt đã có ít nhất ngàn vạn tu hành giả rời đi.

"Diệp chưởng môn, cáo từ."

Chúng Tiên Đế cũng nhao nhao rút lui, trước khi đi bọn họ còn thuận tay đào tiên quả màu vàng kim ở tầng trong của ngôi mộ Hoang Cổ đi, mỗi một cây đều xem như thu hoạch lớn, chuyến đi này không tỆ.

Sau lưng Tam Túc Kim Thiêm, Lâm Thúy Thúy nhìn chằm chằm Diệp Phong đẳng xa, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ sùng bái và hưng phấn, nàng nắm chặt đôi tay trắng như phấn mà nói: "Không hổ là Thần Tiên ca ca, quá mạnh! Đây mới là nam nhân chân chính!"

Đông Hoàng Tiêu đứng một bên hơn sửng sốt: "Thần Tiên ca ca? Sao ngươi lại đặt danh hiệu này cho hắn?"

"Bởi vì.. " Lâm Thúy Thúy nói ra quá khứ của mình, từ lúc nàng quen biết Diệp Phong đến những chuyện trải qua ở Linh quốc và lần gặp mặt sau này.

"Không nghĩ tới các ngươi đã quen biết nhau." Đông Hoàng Tiêu và Tam Túc Kim Thiềm lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

"Đúng vậy, nói ra đúng là duyên phận. Trước đây ta còn tưởng rằng Thần Tiên ca ca chỉ là một Tiên nhân bình thường, nhưng ai biết hắn lại kinh khủng như thế, có thể giết luôn cả cường giả chiến lực cấp Tiên Đế tầng một trăm."

Lâm Thúy Thúy càng nói càng hưng phấn, bây giờ cho dù nàng chết cũng muốn gia nhập Phiếu Miểu tông.
Bình Luận (0)
Comment