Có Hỉ - Bạch Giới Tử

Chương 68

Gương mặt tươi cười của Hạ Tân Nam loáng lên trước mắt, Giang Nguyên Dã nhắm mắt lại, từ chối giao tiếp.

Hạ Tân Nam cũng không nói gì nữa, đóng cửa cho cậu rồi vòng về ghế lái, khởi động xe lái về hướng ngược lại.

Giang Nguyên Dã nghiêng đầu, nhắm mắt, im lặng ngả người xuống ghế. Hạ Tân Nam vẫn điềm tĩnh lái xe, như thể lúc này anh vẫn có thể kiểm soát được cậu vậy.

Cảm giác uất hận cứ tích tụ mãi, sắp đến lúc bùng nổ.

Nửa tiếng sau, xe đi vào hầm để xe khu họ ở, Hạ Tân Nam dừng lại.

"Về nhà với anh." Hạ Tân Nam tắt động cơ.

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Không đi."

Hạ Tân Nam bảo: "Nếu em muốn nghe giải thích thì về với anh."

Giang Nguyên Dã lập tức trợn mắt, gằn giọng: "Không nghe."

"Mắt đỏ hết rồi còn bảo không." Hạ Tân Nam bất đắc dĩ: "Nếu không nghe anh giải thích, liệu tối nay về có khóc nhè ướt gối không đây?"

"......" Đồ khốn này!

Hạ Tân Nam hơi cong khoé môi: "Hay là để anh bế em nhé?"

Giang Nguyên Dã đảo mắt, hai giây sau mới đẩy cửa xe.

... Ai thèm anh bế.

Hai người một trước một sau đi vào thang máy, Hạ Tân Nam giữ cửa lại, nhịn cười nhìn Giang Nguyên Dã thiếu hợp tác bước vào, trực giác mách bảo oán khí trên người nhóc xấu tính này sắp nuốt chửng mình rồi, Giang Nguyên Dã trong trạng thái này khiến anh cảm thấy rất thú vị.

Chỉ một câu là rõ ngọn nguồn, nhưng anh không vội vàng mở miệng.

Giang Nguyên Dã đứng im trong góc, cách đối phương càng xa càng tốt, không muốn để ý anh.

Thang máy đi lên, ra khỏi thang máy, vào trong nhà.

Hạ Tân Nam không mở đèn nên sau khi cánh cửa khép lại, căn phòng chìm vào bóng tối: "Cho em cơ hội, muốn đánh anh một trận không?"

Giang Nguyên Dã thở phì phò: "Ai thèm đánh nhau với anh, tôi đếch quan tâm!"

Cóc.. thèm... quan... tâm...

Hạ Tân Nam tiến lên một bước: "Không đánh thật à?"

Cảm giác hơi thở của Hạ Tân Nam ngày càng gần, thần kinh của Giang Nguyên Dã lập tức căng thẳng, sự tức giận trong lòng bùng lên, vươn tay túm cổ áo tên choá, vung quyền.

Cũng không phải lần đầu tiên đánh nhau, từ huyền quan quện nhau đến tận phòng khách. Chỉ là này Giang Nguyên Dã thật sự bùng nổ, từng cú đấm đều rất nặng nề.

Hạ Tân Nam để mặc cậu nện mình, lúc ngã xuống sàn gỗ, dựa vào ánh đèn hắt từ ngoài đường, thấy được đôi mắt càng ngày càng hồng của Giang Nguyên Dã, hỏi giữa những tiếng thở d.ốc: "Tức đến vậy à?"

Giang Nguyên Dã ngồi trên người anh, khựng lại, bị đối phương khống chế, nghẹn họng nói: "Tôi muốn tuyệt giao với anh."

"Em chỉ biết mỗi câu này thôi à?"

"Phải! Biết có thế thôi!" Giang Nguyên Dã cả giận: "Nên anh mới được đằng chân lân đằng đầu mà bắt nạt tôi như vậy đấy!"

"Rốt cuộc là anh bắt nạt em, hay phải là em bắt nạt anh?" Hạ Tân Nam hỏi ngược: "Em đã cho anh cơ hội giải thích chưa? Hỏi thì không hỏi đã block anh rồi, có ai như em à?"

Giang Nguyên Dã cười lạnh: "Anh vào khách sạn với gái thì còn giải thích thế nào? Cũng chẳng phải lần đầu tiên nhỉ, năm ngoái anh còn mang cô ta đến khách sạn của đoàn làm phim cơ mà? Giờ anh muốn bịa cái gì để lừa tôi nào?"

"Năm ngoái?"

Hạ Tân Nam ngẫm nghĩ, đại khái đã hiểu rõ: "Làm khó em nhịn lâu đến vậy mà không nói ra."

Giang Nguyên Dã chửi ầm lên: "Anh đi chết đi!"

"Nếu anh chết thì em thành ông chồng goá thật đấy." Hạ Tân Nam vỗ eo cậu: "Đứng lên đi."

Giang Nguyên Dã vẫn cố đá thêm một cái rồi nhảy khỏi người anh, bắt đầu hèn không dám nói tiếp, tính cúp đuôi chạy.

Hạ Tân Nam giữ chặt cậu: "Xem Weibo đi."

Giang Nguyên Dã bực bội: "Xem cái cức!"

Hạ Tân Nam bó tay: "Anh bảo em xem Weibo đi, phòng làm việc của anh đã lên bài giải thích rồi. Bình thường em là dân mạng hóng chuyện bằng 6G cơ mà? Lúc cần xem sao lại không xem?"

Giang Nguyên Dã hất tay anh ra, cuối cùng cũng chịu lấy điện thoại, mở Weibo.

Hạ Tân Nam ngồi dậy, đi bật đèn.

Đèn sáng lên trong nháy mắt, Giang Nguyên Dã cũng mò đến bài đính chính mà phòng làm việc của Hạ Tân Nam đăng tải vào 1 tiếng trước.

Là một thông cáo do văn phòng luật sư biên soạn, có cả con dấu đỏ chót, lời ít ý nhiều giải thích người phụ nữ trong video là chị ruột của Hạ Tân Nam, anh cùng chị gái tham dự tiệc rượu, có thế mà thôi.

Giang Nguyên Dã: "......"

"Biểu cảm của em là như nào?" Hạ Tân Nam nhìn cậu: "Thấy đây là scandal sai sự thật nên tiếc lắm à?"

Giang Nguyên Dã im lặng bò dậy, xoay người định bỏ chạy.

Hạ Tân Nam đã dự đoán trước, vươn tay bắt người lại: "Chạy đi đâu? Đổ oan cho anh mà không muốn nói gì sao?"

"... Em đâu có cố ý." Giang Nguyên Dã xấu hổ đến nỗi hận không thể biến mất ngay lập tức: "Anh cũng có bảo đó là chị gái của mình đâu?"

Hạ Tân Nam hạ giọng: "Em từng hỏi anh à? Không nói không rằng đã block người ta rồi, anh trong mắt em thiếu tin cậy vậy sao? Hay em vẫn cảm thấy anh là loại người sẽ hẹn bạn c.hịc.h lung tung?"

Giang Nguyên Dã nhìn khắp mọi nơi trên mặt đối phương, nhận thấy Hạ Tân Nam tức quá trời, hơi chột dạ: "Chị gái anh theo đến khách sạn của đoàn phim, ai bắt gặp mà chả hiểu lầm, em cũng đâu biết đó là chị ruột của anh."

Hạ Tân Nam hỏi: "Nếu lúc ấy em hiểu lầm, sao không hỏi anh ngay?"

"... Lúc ấy em với anh có quan hệ gì chứ! Hỏi kiểu gì được?"

"Nên hồi ấy mắng anh không quản nổi nửa dưới là do chuyện này? Anh bảo em ghen em còn không thừa nhận?"

"Em ghen thì sao? Em không thể ghen à?" Giang Nguyên Dã bắt đầu chơi bài cãi cùn.

Hạ Tân Nam gậy ông đập lưng ông: "Lúc ấy anh với em có quan hệ gì chứ? Em muốn ghen là ghen được à?"

Giang Nguyên Dã lập tức á khẩu.

Lòng bàn tay của Hạ Tân Nam lập tức dán lên gáy cậu, nhéo mạnh: "Nói đi?"

Giang Nguyên Dã khẽ: "Ư!", rồi xổ một tràng: "Anh cướp hết lời rồi, em nói gì được nữa. Rất xin lỗi à? Em không cố tình nghi ngờ, là do anh luôn vòng vo, em chẳng biết ý anh sao, em thấy scandal này không thể tức giận được à? Em giận thì sẽ block anh..."

Hạ Tân Nam không chịu bỏ qua: "Chỉ xin lỗi là xong à?"

Giang Nguyên Dã thầm chửi, anh đừng có mà một tấc lại muốn tiến thêm một thước, nhưng vẫn phải gượng cười: "Vậy anh bạn thân còn muốn thế nào?"

Hạ Tân Nam nhắc nhở: "Còn nhớ tối qua nói gì không?"

Giang Nguyên Dã trân trối.

"Em thích anh." Hạ Tân Nam giúp cậu nói ra.

Giang Nguyên Dã sửng sốt, rõ ràng là Hạ Tân Nam lặp lại lời của cậu, nhưng không hiểu sao lại có ảo giác đối phương đang bày tỏ với mình(*).

(*)Trong tiếng Trung không có nhiu ngôi xưng như tiếng Vit ca mình, ch có "ni - wo" = "you - I" như tiếng Anh, nên có th hiu như là anh Nam t tình em Dã cũng được.

"Có phải là em nói không?" Hạ Tân Nam hỏi: "Ngủ một giấc, vừa dậy đã giả bộ không xảy ra chuyện gì mà trốn mất. Ai dạy em cứ trêu ngươi người ta xong là chạy biến hả?"

Giang Nguyên Dã nhíu mày: "Em đâu có trêu anh xong liền chạy đâu?"

"Em mà không á?"

"Tại sao em lại phải là người tỏ tình trước chứ? Sao anh lại không nói?" Giang Nguyên Dã bực bội: "Nếu không phải anh cứ vờn quanh thì em block anh luôn làm cái gì? Thái độ này của anh đáng bị em hiểu lầm lắm!"

Tay Hạ Tân Nam ở trên gáy cậu bóp mạnh hơn: "Bài đăng Weibo vào ngày đóng máy người khác không hiểu thì không sao, chẳng lẽ em cũng không hiểu? Rốt cuộc là ai tỏ tình ai?"

"..."

Giang Nguyên Dã cạn lời: "Chả hiểu gì sất, ai muốn chơi trò ẩn dụ với anh."

Hạ Tân Nam nhìn sâu vào mắt cậu, im lặng một chốc mới nói: "Anh thích em, yêu em, muốn nghiêm túc ở bên em, không phải bằng bất kỳ thân phận nào khác. Chỉ có anh và em thôi, như vậy đã đủ chưa?"

Mặt Giang Nguyên Dã dần đỏ bừng, cái nóng đột ngột lan đến. Chất giọng hay ánh mắt của Hạ Tân Nam đều vô cùng nóng bỏng, nghiêm túc. Cậu không thể né tránh, cũng không thể phủ nhận anh nói dối được.

Mãi lâu sau, Giang Nguyên Dã mới lẩm nhẩm: "Ò."

Hạ Tân Nam hỏi: "Ò cái gì

"Thì yêu thôi, em đâu có bảo là sẽ từ chối đâu..."

"Thế còn nỗi oan uổng ngày hôm nay của anh phải tính sao?" Hạ Tân Nam nhất quyết không chịu bỏ qua.

Giang Nguyên Dã u uất nói: "Em xin lỗi rồi, anh còn muốn như nào nữa? Tuỳ anh đó!"

"Là em tự nói đó nhé."

Kết quả của "tuỳ anh" chính là bị lột quần áo bế lên giường. Lần đầu tiên Giang Nguyên Dã biết Hạ Tân Nam cũng có mặt thô lỗ như vậy, vừa tét mông vừa c.hị.ch cậu, rồi g.ặm c.ắn khắp nơi trên cơ thể, khiến cậu vừa đau vừa sướng.

Đến cuối cùng, giọng cũng khàn đặc, Giang Nguyên Dã bị Hạ Tân Nam ấn lên tường, tiến vào từ phía sau. Hạ Tân Nam giữ đôi tay cậu, những ngón tay siết chặt, giọng trầm khàn: "Nói lại lần nữa đi."

Giang Nguyên Dã hỏi khó nhọc: "... Nói gì cơ."

"Em thích anh, câu này." Hạ Tân Nam cắn vành tai cậu.

Giang Nguyên Dã hít sâu, dưới những va chạm dữ dội, cậu không chống đỡ nổi mà mê sảng: "Em thích anh... Hạ Tân Nam... em thích anh..."

Hạ Tân Nam dừng lại, hơi thở nặng nề quấn quýt đối phương, không để cho Giang Nguyên Dã thấy được ngọn lửa hừng hực trong đáy mắt.

Giang Nguyên Dã còn muốn nói, Hạ Tân Nam lại nắm cằm cậu quay ngược lại, hôn đầy cuồng nhiệt.

Cơn bão qua đi, Hạ Tân Nam vào phòng tắm, Giang Nguyên Dã không chịu tắm chung, bò trên sopha nghịch điện thoại.

Hot search vẫn còn đỏ rực, thông cáo đính chính từ phòng làm việc của Hạ Tân Nam vẫn đứng vững ở top 1.

Giang Nguyên Dã đọc lại, hơi xí hổ, cảm thấy bản thân như đứa ngốc, cũng may không block Weibk của Hạ Tân Nam trong cơn phẫn nộ, nếu không đó sẽ là truyện cười vang danh thiên cổ mất.

Cậu tiện tay nhấn like bài thông cáo, giây tiếp theo đã bị chụp màn hình, truyền đi khắp cõi mạng.

【Vợ bé nhỏ của chúng mình chiều nay online offline vô số lần, bây giờ tự dưng xuất hiện like cho phòng làm việc của chồng iu. Chắc dỗ được rồi he! [cười bò]】

【Giang đỉnh lưu không nổi điên, không chửi ầm lên đã là phước phần lắm rồi! Nhưng tung tin đồn về chị em nhà người ta thì cạn lời thật đấy, mấy blogger thời nay đúng là không biết giới hạn mà.】

【Thời gian BE của Tân Sinh Nguyên Định mãi mãi không vượt quá một ngày, lại khiến anti thất vọng rồi! [hí hí]】

【Nào có BE, hai người đó vẫn mặn nồng mà! Chồng iu của bé vợ bị mắng là trai đểu, bé vợ iu là người đầu tiên không chấp nhận, có hiểu không?】

【Giang đỉnh lưu said chị ruột cũng không được! Chồng iu chỉ được có scandal trên hot search với tui thôi! [đầu chó]】

【Với đôi choá nam nam này không phải là scandal, mà là show tình cảm mỗi ngày!】

Giang Nguyên Dã: "Hờ hờ."

Thích khoe đấy thì sao!

Cậu lướt trong album selfie, chọn chiếc ảnh chụp cùng cái mũ lưỡi trai có chữ ký của Hạ Tân Nam và làm mặt hề, đăng lên Weibo.

Sau đó nhìn người qua đường spam "si tình quá đi" mới mãn nguyện biến mất.

Hạ Tân Nam tắm xong đi qua, Giang Nguyên Dã ngước lên, nhớ lại những gì mình đã nói, mặt nóng phừng phừng, bò dậy định đi tắm.

Hạ Tân Nam lau tóc, ngồi xuống bên cạnh, ngón tay vu.ốt ve mặt đối phương: "Vẫn xấu hổ à?"

"Ai xấu hổ chớ?" Giang Nguyên Dã phủ nhận.

Cậu lại bò về chỗ cũ, cố bới chuyện để nói: "Lúc tối anh tìm em kiểu gì thế?"

"Hỏi trợ lý của em." Hạ Tân Nam cảnh cáo: "Lần này anh bỏ qua, nếu sau còn dám đi hẹn hò với người khác thì lúc đó anh sẽ xử em thật đấy."

"Anh đang doạ ai hả?" Giang Nguyên Dã khinh bỉ: "Em mà là bồ của cậu ta thì đúng là một sự xúc phạm. Nhưng còn anh đấy, sao lại bất cẩn thế, mới về đã bị paparazzi dí rồi?"

Hạ Tân Nam chẳng quan tâm: "Đúng là anh không để ý, nhưng anh chẳng có gì khuất tất mà sợ. Chỉ có mỗi một người bạn trai là em, nếu bị phát hiện thì công khai thôi."

"... Ai thèm công khai với anh, em đồng ý rồi à?"

Hạ Tân Nam nhìn cậu: "Anh muốn công khai với em thì sao?"

Giang Nguyên Dã lập tức đỏ mắt, đảo mắt.

"Em xem đã."

"Ừm, cái này thì không cần vội, sau này hãng tính." Hạ Tân Nam bảo.

Giang Nguyên Dã mới há miệng thì lại đóng vào, thật ra công khai luôn thì cũng được mà...

Lòng bàn tay nong nóng của Hạ Tân Nam ấn lên eo Giang Nguyên Dã khiến cậu co người lại, ghé sát vào hỏi: "Em muốn thêm một lần không?"

"Anh tắm rồi mà..."

"Nhưng em thì chưa, lát nữa tắm chung cũng như nhau."

Giang Nguyên Dã chần chờ một giây, vòng tay lên ôm cổ Hạ Tân Nam: "À mà này, lời tỏ tình của anh ấy, có thật không zạ?"

Hạ Tân Nam khẽ nhướn mày: "Em không tin?"

"Có phải là thật không?" Giang Nguyên Dã lặp lại, cậu cũng tin tin, nhưng vì bị vờn quanh quá lâu, Hạ Tân Nam lại đột nhiên thẳng thừng khiến cậu thấy ảo lắm.

Hạ Tân Nam hỏi: "Em nghĩ sao?"

"Không cần biết em nghĩ sao, em muốn biết cảm xúc thật của anh, trả lời đi!" Giang Nguyên Dã nhấn mạnh.

Hạ Tân Nam kéo một tay của đối phương xuống, nắm chặt: "Anh chưa thể hiện rõ ràng ư? Thật hay giả tự em biết đáp án mà."

"Em không biết..."

"Thật là..." Hạ Tân Nam nói: "Lần trước anh hỏi em muốn em hẹn hò không là thật, mà em lại không chịu."

Giang Nguyên Dã hơi chột dạ: "Em đâu có không chịu đâu."

"Giờ đã tin chưa?" Hạ Tân Nam hỏi.

Giang Nguyên Dã gật đầu: "... Thế câu đó ý... anh nói lại được không?"

Hạ Tân Nam cười nhẹ, nhéo tai cậu nhào nặn một lúc, cuối cùng mới ghé sát bên tai, nghiêm túc nói: "Bé cưng, anh yêu em."

Bình Luận (0)
Comment