Ở khu nghỉ dưỡng nơi xa.
Khi Vân Trầm vì chuyện mặt của mình và Thiên Kích bại lộ chân thân đã cực kì sợ hãi và bực bội nhưng không nghĩ đến đồ đệ của ả vì cái “lệ thường” tìm kẻ chết thay đã làm bại lộ hang ổ của ả.
Lúc này không chỉ có một đống bảo tiêu úp sọt hang ổ của ả mà còn có đông đảo quần chúng báo chí và các chú cảnh sát chuẩn bị tống tù một tổ chức tà giáo.
Dù gì thì việc đi tìm kẻ chết thay đã thành thói quen của Vân Trầm.
Ả sử dụng nguyên thọ của Thái Tuế, lợi dụng tà thuật để quậy phá, bày trận pháp ở khu dân cư, đường phố để hấp thụ thọ mệnh của người khác rồi vận chuyển để đề cao tu vi của mình.
Thậm chí còn lấy thai nhi của người ta, lột da mặt của mỹ nữ chỉ để kéo dài khuôn mặt mỹ mạo của mình…
Vân Trầm làm nhiều việc ác như thế nhưng lôi kiếp vẫn không giáng xuống, linh lực cả người còn thuần khiết đến mức có thể so với bậc thánh hiền là do cách một đoạn thời gian là phải đi tìm người lương thiện, trộm cắp mệnh cách của họ để đổi mệnh cho mình!
Càng là người lương thiện hay là chuyển thế của hiền giả, phật tử thì kim quang công đức càng sáng rọi. Đặc biệt là phật tu, đại đa số phật tu để sẽ tu luyện có được công đức thập thế rồi trở thành Phật.
Vân Trầm chuyên môn sai bảo thủ hạ của ả đi tìm những người như thế, cấy chiết tội nghiệt của mình lên người đối phương rồi đem tất cả những nỗ lực tu hành vất vả đập lên đỉnh đầu mình!
Thuật đổi mệnh nhìn mãi thành quen càng đừng nói đến mấy pháp thuật nhỏ như mượn vận mượn mệnh càng là chỗ nào cũng có, như là có người cố ý viết sinh thần bát từ lên phong bì tiền trói bằng dây tơ hồng rồi ném xuống đất.
Chỉ cần có người nhặt lên thì người đó sẽ bị mượn thọ, tiền càng nhiều thì thọ mệnh bị lấy cũng sẽ càng nhiều.
Cho nên Vân Trầm không hề sợ hãi, cho dù những tu sĩ chính nghĩa có biết thì giữa biển người mênh mông, biết đường nào đâu mà lần!
Mà đồ đệ của ả đã làm loại chuyện này đến thứ một ngàn tám trăm, không cần phải báo lại cho Vân Trầm. Vân Trầm cũng không ngại chuyện đó, cho nên chuyện của Nguyễn Văn Hải mới để ả bị lộ ra như vậy.
Đồ đệ của Vân Trầm, cũng chính là Huyền Nhất, người chủ yếu quản lý những chuyện này từ ban đầu cũng có bản lĩnh phật tu rồi Vân Trầm đưa pháp khí cho người ta để người ta sinh sôi tâm ma đến còn nửa cái mạng rồi bắt trói mang đi.
Gặp được người lương thiện nhưng không có pháp lực chuyển thế thì sao?
Vì để tiết kiệm pháp khí nên trực tiếp lừa người ta, đầu tiên là tẩy não bạn bè xung quanh kéo vào tổ chức, sau đó hợp tác với người thân của họ để lừa họ đi vào những nơi nguy hiểm, để đối phương biết được thế gian này có quỷ, đánh vỡ tam quan người ta, cuối cùng là xuất hiện cứu người như một thiên thần! Khi đó, người nào đánh trước người đó sẽ làm chủ, cảm thấy người đã cứu mình là người tốt cộng thêm tâm lý sùng bái những thứ thần kì mà những người đó sẽ vạn phần tôn trọng, sùng bái Huyền Nhất!
Cho nên “ân nhân cứu mạng” lúc đó đã nói một câu:
“Tôi nhìn cậu có cốt cách quý hiếm, con mắt tinh tường, không bằng để tôi dẫn các cậu gia nhập với chúng tôi.”
Hết 80% người sẽ mắc mưu!
Nguyễn Văn Hải cũng giống thế.
Lần trước bị long oán làm phỏng mặt, vì để chữa khỏi nên việc Vân Trầm muốn người chết thay quá gấp, Huyền Nhất cũng không điều tra sâu thân phận của Nguyễn Văn Hải.
Huyền Nhất chỉ ngẫu nhiên gặp được cậu, trực tiếp phát hiện cậu là một mầm non dễ lùa gà nhất, sao có thể buông tha cho được? Nên ả ta lập tức chuẩn bị kịch bản bắt đầu ra tay!
Ngày đó.
Ngàn vạn người vô tội trong phòng livestream đều đang tưởng tượng cảnh hai chủ kênh bị treo cổ trên xà nhà.
Không biết ở nơi nào truyền đến một giọng nữ trầm ổn, nhẹ nhàng nói.
“Thái thượng đài tinh, ứng biến vô đình.
Trừ tà trói mi, bảo mệnh hộ thân.
Trí tuệ trong vắt, tâm thần an bình.
Tam hồn vĩnh cữu, phách vô tang khuynh.”
Giọng nói naft rõ ràng không lớn lắm nhưng lại như có thể vang lên bên tai, khiến rất nhiều người trong kênh livestream bắt đầy có thể thấy những bóng ma! Thậm chí còn có người mô tả được bộ dáng của cả gia đình quỷ!
Trong lúc phòng livestream “không thể tin nổi”.
Màu đỏ tươi trong mắt Lưu Sảng và Nguyễn Văn Hải cũng biến mất theo, hai người run rẩy, giống như vừa mới tỉnh dậy khỏi giấc mộng dài, bọn họ ngơ ngác chớp mắt, sau đó rũ mắt thấy được dây thừng thắt cổ trước mặt…
Lưu Sảng và Nguyễn Văn Hải ngơ ngẩn trong chốc lát rồi hô to một tiếng:
“Má ơi!”
Hai người ngã sòng soài ra sàn, lăn lóc trên sàn đụng phải gia đình “hiền lành” đó.
Mặt mũi thì xanh lét, răng nanh lộ ra, tóc tai bù xì thế kia thì đâu phải là người! Rõ ràng là quỷ!
Lưu Sảng chỉ vào hai thiếu nữ đang nở một nụ cười giả tạo kia, run run nửa ngày, bùm một tiếng, anh ta ngã quỵ trên đất không nhúc nhích.
“Cứu, cứu mạng! Cứu mạng!”
Nguyễn Văn Hải sốt ruột đứng lên muốn kêu to nhưng đôi chân mềm như bún, không đứng dậy nổi, nhìn những mặt quỷ đó, cậu hận không thể trực tiếp ngất xỉu như Lưu Sảng.
Nhưng ai mà ngờ, không đợi cậu dứt khoát giả chết thì từ ngoài cửa sổ bay vào hai bóng đen, làm cho Nguyễn Văn Hải đang căng thẳng muốn chết sợ tới mức té ngã trên đất, ho khan kịch liệt, cuối cùng thở không nổi mà té xỉu trên đất.
Càng ngày càng có nhiều người trong phòng livestreamnhìn thấy những hồn ma vốn dĩ không thể nhìn bằng mắt thường. Khi hai bóng đen xuất hiện, họ không biết phải phản ứng ra sao.
Hôm nay kích thích quá trời, mấy người xem đều nốc sạch thuốc trợ tim có trong nhà.
Một nhà già trẻ quỷ quái không để ý Lưu Sảng và Nguyễn Văn Hải đang nằm dưới chân như chó chết, hai con mắt màu đỏ tươi đã không còn lý trí nhìn chằm chằm hai kẻ xông tới.
Một nam một nữ.
Người phụ nữ cũng chính là Huyền Nhất thì thầm:
“Chư vị còn ở lại nhân gian, trước khi chết vì danh dự mà có gan chịu chết, vì sao sau khi chết lại muốn sát hại người vô tội. Hôm nay hai người chúng ôi sẽ siêu độ cho chư vị, giải trừ những đau khổ đã trói buộc chư vị, tiễn chư vị xuống âm tào địa phủ cũng tốt.”
Lời kịch này quá dài, nếu không phải đã soạn sẵn thì thật sự khó mà nói lưu loát được như vậy,
Lão quỷ cũng không phải loại thánh thiện, cười hừ một tiếng:
“Con nhỏ miệng còn hôi sữa cũng dám đến căn nhà gỗ này huênh hoang?! Những người tu hành ở nhân gian các ngươi còn không dám tới đây khoác lác, hôm nay các ngươi đến chỉ để tìm chết mà thôi!”
Miếng thịt mỡ đã đến miệng há có thể để rớt?
Hơn nữa một trong hai ngươời đó còn có kim quang công đức, so với đời trước thì nhất định còn lợi hại hơn, sau khi bọn họ ăn Nguyễn Hành Chu cũng có thể rời khỏi căn nhà gỗ này, thoát khỏi sự trói buộc!
Thấy vẻ mặt của lão quỷ càng thêm dữ tợn, Huyền Nhất lạnh lùng cười một tiếng:
“Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Nói xong, ả ta ra hiệu bằng mắt cho người đàn ông bên cạnh, người đàn ông mím môi túm lấy kiếm gỗ đào trong tay, vọt lên!
Cái này là lời đã không hợp thì nửa câu cũng ngại nhiều.
Hai cơ thể của lão quỷ trong nháy mắt đã to ra mấy lần, một đám tiểu quỷ hi hi ha ha rùng rợn rồi chui xuống sàn nhà, đôi khi lộ ra nửa cái đầu và đôi mắt nheo lại như trăng non màu đỏ tươi.
Đôi con ngươi đen nhánh lạnh lùng của Huyền Nhất nhìn về phía đống “thịt mỡ” trên đất, tóc bị gió thổi bay.
Một đám quỷ và người đàn ông đánh nhau thành một cục, người đàn ông nghiêng người trái phải tránh thoát hai nhát chém quỷ sắc bén, một chân dẫm lên sọ não của tiểu quỷ trên sàn nhà! Còn rút kiếm gỗ đào ra đâm bị thương lão quye.
Nữ quỷ kia thấy người đàn ông thành thạo đối phó các cô như vậy nhưng các cô thì làm cách nào cũng không thể thương tổn được hắn ta, hai con quỷ liếc nhìn nhau bỗng nhiên đứng chung một chỗ rồi đưa lưng về phía nhau, thế mà hợp hai thành một!
Người đàn ông nhướng mày, nhanh chóng lấy mấy lá bùa ra, nghiêm túc hơn.
Rất nhanh!
Những sợi tóc đen cứng như sắt thép bay về phía người đàn ông như che trời lấp đất! Thân thủ của người đàn ông nhanh như tia chớp, kiếm gỗ xẹt qua nơi nào, tóc đen nơi đó đứt gãy như lửa đốt.
Nữ quỷ cười kiều mị, càng có thêm nhiều tóc nện xuống, người đàn ông vừa động đậy đã phát hiện mấy con tiểu quỷ kia đã cười hì hì chui ra khỏi mặt đất ôm lấy chân hắn ta, tóc đen trong nháy mắt đã bao hắn ta thành một cái kén.
“Ha ha ha, hôm nay các ngươi ai cũng không được đi!”
Hai lão quỷ cười khủng bố.
Huyền Nhất nhíu mày tránh đi những sợi thòng lọng thắt cổ, ả ta có hơi lười ứng phó, trực tiếp lấy ra hai lá bùa trân quỷ đánh lên hai cái trán của lão quỷ, hai lão quỷ đó kêu thảm thiết một tiếng, không cam lòng dùng tay không cào cấu, Huyền Nhất phát hiện tứ chi bắt đầu không chịu khống chế, cơ thể trôi nổi.
Có một tiểu quỷ chui ra khỏi mặt đất, giơ một cái chân ghế gãy lên, chìa chỗ bén nhọn nhất đâm về phía ả, nó cười tươi để lộ hàm răng sắc bén.
Hai lão quỷ mặt xanh khống chế được Huyền Nhất không để cho ả ta động đậy, cười nhạo:
“Con nhỏ vô sỉ, ngươi nếu đã là người tu hành thì cần chi uổng phí cả thân linh lực thế này, vừa lúc giết ngươi để bồi bổ cho chúng ta!”
Nói xong, hai lão quỷ phất tay, cơ thể của ả đột nhiên bay về phía cây gậy gỗ trên tay tiểu quỷ, thanh gỗ sắc bén đâm thẳng vào ngực!
Buồn cười!
Huyền Nhất lạnh lùng cong khóe môi, căn bản không nhúc nhích.
Hai lão quỷ cho rằng mình đã nắm chắc thắng lợi cũng thả lỏng cảnh giác, nhưng không thể ngờ sau lưng hai con quỷ truyền đến một tiếng gào thiết thảm thiết, bọn họ bỗng nhiên quay đầu lại, mới thấy rõ người đàn ông đằng sau nhẹ nhàng tránh thoát những sợi tóc đen trói buộc, kiếm gỗ trong tay xuyên thấu qua đầu của con quỷ nữ, nữ quỷ vốn đã hợp hai thành một phát ra tiếng kêu chói tai thảm thiết, cơ thể đột nhiên phồng ra, bang một tiếng, hóa thành nắm vôi dưới đất!
“Thế mà ngươi dám giết con gái của ta!”
Lão quỷ mắng một tiếng, vọt lại đó.
Người đàn ông không nói nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp dựng kiếm, nói với cả gia đình:
“Không chỉ giết những nhỏ đó, tôi càng muốn giết ông hơn!”
Đương nhiên.
Khi Lưu Sảng bị dọa cho vỡ gan tỉnh lại đã ôm lấy người đàn ông kia khóc lung ta lung tung, anh ta nắm lấy tay Huyền Nhất cảm ơn rối rít, Nguyễn Văn Hải cũng bị dọa, trong lòng cảm kích kẻ mạnh hơn nữa cậu cũng càng tò mò những người tu hành chỉ tồn tại trong tiểu thuyết và phim truyền hình!
Huyền Nhất cười cười làm ra thái độ hữu hảo, giọng nhẹ lời ngọt nói sẽ mang hai người đến làm khách sau đó nhẹ nhàng lừa Nguyễn Văn Hải vào trong hang ổ ở khu nghỉ dưỡng.
Nguyễn Văn Hải lúc đầu trong lòng còn mong chờ cao nhân sẽ dẫn cậu về làm đồ đệ để tu hành, buổi tối đầu tiên vì hưng phấn quá mức mà ngủ không được.
Nhưng từng ngày trôi qua, Nguyễn Văn Hải còn bị nhốt trong phòng bắt đầu suy ngẫm ra những chuyện không đúng…