.
Chương 176 -
Trân Trân dựa vào trong lòng Thị Hoài Minh, thở chậm rãi, giống như một con cá bị mất nước.
Cả người cô như bị tháo ra rồi lắp lại, mềm nhũn đến mức hoàn toàn không thể cử động, chỉ có lông mi đang run rẩy.
Một lúc lâu sau cô mới thấp giọng lên tiếng: "Tại sao anh lại không thấy mệt vậy?"
Thị Hoài Minh ôm lấy cô: "Làm chút chuyện này đã mệt rồi sao?"
Trân Trân nhẹ nhàng ừm một tiếng: "Mệt chết đi được."
Nói xong không bao lâu sau, cô đã từ từ nhắm mắt chìm vào trong giấc ngủ.
Bởi vì cơ thể sau khi được thoả mãn hết sức sẽ vô cùng mệt mỏi, nên Trân Trân ngủ rất sâu.
Hơn nữa, vì vừa không có đồng hồ báo thức ầm ĩ, vừa không cần phải đi làm, Trân Trân cứ thế ngủ luôn một giấc đến tận lúc mặt trời lên cao.
Khi cô tỉnh ngủ mở mắt ra, chỉ có một mình cô nằm trên giường.
Cũng không có chuyện gì khẩn cấp, quan trọng, cô vén chăn lên chậm rãi rời giường, đi ra phòng tắm rửa mặt.
Sau khi rửa mặt tết tóc xong xuôi, Trân Trân mới đi ra ngoài, nhìn qua cửa sổ thì trông thấy Thị Hoài Minh đang ở trong vườn rau, cô lập tức mở cửa đi ra.
Lúc này Thị Hoài Minh đang nhổ củ cải bên trong vườn rau.
Nhìn thấy Trân Trân ra, anh đứng thẳng người nhìn cô, mở miệng hỏi: "Em ăn cơm chưa? Trong phòng bếp có cơm đó."
Tối hôm qua anh đã chơi đùa cô đến mức cơ thể mệt lả không còn sức lực, đến sáng thì lại tắt đồng hồ báo thức để không đánh thức cô, cho cô ngủ một mạch đến khi hết giấc.
Anh hâm nóng bữa sáng trong nồi, chỉ cần lấy ra là trực tiếp ăn được rồi.
Trân Trân a một tiếng, sau đó hỏi lại: "Anh đang làm gì vậy?"
Thị Hoài Minh vẫn nhìn cô nói: "Không phải em nói hôm nay sẽ làm củ cải muối, dưa muối sao?"
Trân Trân vừa tỉnh dậy, đầu óc còn hơi mơ màng, nghe Thị Hoài Minh nói vậy thì tự nhiên nhớ lại.
Hôm nay cô không chỉ muốn ngâm củ cải mà còn muốn làm một ít thịt xông khói, ướp thịt xông khói xong sẽ nấu đồ ăn dự trữ vào ngày đông chí.
Sắp đến mùa đông rồi, đương nhiên phải bắt đầu dự trữ đủ loại lương thực, cơ bản nhất là rau dưa củ cải muối, thịt xông khói khô ăn dần.
Bụng còn đang đói, Trân Trân sau khi phản ứng kịp thì vội vàng chạy vào nhà ăn cơm trước, không đứng ở ngoài nhìn nữa.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Trân Trân thu dọn bát đũa sạch sẽ, lúc này Thị Hoài Minh đã đem củ cải vừa nhổ về nhà rửa sạch sẽ.
Củ cải được rửa sạch không còn chút bụi bẩn, đặt trong một cái chậu tráng men trắng.
Thị Hoài Minh cầm cái thớt gỗ đặt lên bàn, sau đó lấy con dao phay, hỏi Trân Trân: "Em muốn thái kiểu gì?"
Trân Trân cầm tạp dề đi tới: "Bỏ đầu bỏ đuôi, thái thành từng sợi dài mảnh cỡ ngón tay út là được rồi."
Trân Trân định mặc tạp dề rồi tự thái, nhưng Thị Hoài Minh đã trực tiếp giơ tay bày ra tư thế muốn cô đeo tạp dề cho mình.
Trông thấy Thị Hoài Minh như vậy, Trân Trân đang cầm tạp dề có chút sững sờ, trơ mắt đứng nhìn anh.
Thị Hoài Minh cho rằng cô không hiểu tư thế ngôn ngữ của anh, đành phải mở miệng nói tiếp: "Em không giúp anh thắt tạp dề sao?"
Trân Trân mím môi, khoé miệng có ý cười nhẹ, cô không khách sáo với anh, trực tiếp đưa tay vòng qua eo anh, buộc tạp dề lên người anh.
Sau khi thắt tạp dề, Thị Hoài Minh đứng bên bàn thái củ cải, Trân Trân thì đứng bên cạnh và quan sát anh.
Anh dùng dao chỉ vào củ cải, mở miệng hỏi Trân Trân: "Dày như vậy có được không?"
Trân Trân gật đầu: "Được rồi, dày thế này là vừa vặn."
Thị Hoài Minh cứ thái xong một củ lại đưa tay cầm củ khác lên tiếp tục thái.
Trân Trân ở bên cạnh nhìn anh nói: "Chờ khi nào phơi củ cải khô rồi muối xong, em sẽ mang một ít đến nhà chị dâu Đại Phượng và chị dâu Lý Sảng, bọn họ thích ăn đồ ăn em làm lắm." Nói xong cô lại thì thầm một câu: "Cũng không biết khi nào chị Lý Sảng mới sinh."
Sau đó, cô vừa dứt lời, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
Trân Trân quay người đi ra mở cửa, chỉ thấy Hà Thạc đứng ở bên ngoài.
Trân Trân còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi anh ta, Hà Thạc đã trực tiếp mở miệng nói thẳng: "Tiểu Miên Hoa, chị dâu em đau bụng sắp sinh rồi, bây giờ anh lập tức đưa cô ấy đến bệnh viện, Tử Nhiên đã đến nhà bạn cùng lớp An An chơi rồi, hiện tại anh không có thời gian đi tìm thằng bé về, lát nữa có thể làm phiền em trông coi nó một chút giúp anh được không?"
Sắp sinh sao?
Trân Trân nghe vậy thì dây thần kinh lập tức xiết chặt, cả người không nhịn được trở nên căng thẳng.
Cô không muốn làm chậm trễ thời gian, trực tiếp gật đầu nói: "Anh mau đưa chị dâu đến bệnh viện đi, em đi tìm Tử Nhiên."
Nói xong, cô cùng Hà Thạc đi sang nhà bên cạnh, đương nhiên Thị Hoài Minh cũng đi theo.