Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 283

. Chương 283 -
Ngày hôm nay A Văn cũng cười rất nhiều, con mắt sáng bừng, mặt mày cong cong.

Tuổi của Đan Tuệ rảnh rỗi không chịu nổi, chen chúc trong lồng ngực Thị Hoài Minh ăn cơm một lúc, lại cọ đến cọ lui bên người A Văn, đứng bên cạnh A Văn hỏi cô ấy: "Thím ơi, chị Đậu Đậu… Lúc nào chị ấy trở về vậy ạ?"

A Văn nắm bàn tay nhỏ bé của cô bé nói với nó: "Có lẽ còn phải thêm một lúc lâu."

Ít nhất cũng phải chờ cô ấy ở cữ xong, nếu như lâu hơn chút thì sẽ đến khai giảng.

Đan Tuệ phồng quai hàm nhỏ, "Ồ."

Nói xong cô bé chạy đi, lại đến bên cạnh Hà Thạc, trực tiếp ngồi vào trong lồng ngực của anh ta.

Lý Sảng ngồi ở bên cạnh Hà Thạc, xoay đầu lại nhìn Đan Tuệ hỏi: "Vậy Tuệ Tuệ sau này con theo cha mẹ hay là ở nhà?"

Trong nhà không có ai chơi, Đan Tuệ lập tức trả lời: "Con vẫn muốn đến nhà mẹ nuôi."

Hà Thạc gắp thức ăn cho Đan Tuệ, "Cha nuôi lại mua đồ ăn ngon cho con."

Thị Hoài Minh ở đối diện nhìn Hà Thạc, "Hoá ra anh tự nhiên có một cô con gái?"

Hà Thạc cười, "Làm sao? Cậu đố kị với tôi à?"

Thị Hoài Minh cười gằn, "Con gái ruột của tôi, tôi phải đố kị anh à?"

Thấy Thị Hoài Minh và Hà Thạc đang khịa nhau, chị dâu Trần cười nói: "Vẫn là con gái tốt khiến người ta yêu thích."

Kết quả cô ấy vừa thốt ra lời này, Trình Trần ở bên cạnh hỏi một câu: "Con không làm cho người ta yêu thích à?"

Chị dâu Trần ngớ ra một hồi bật cười: "Cái này mà cũng ăn giấm."

Mọi người nghe xong đều cười theo.

Trên bàn cười cười nói nói, cả bàn đồ ăn cũng đều ăn sạch sành sanh.

A Văn không thể đi ra ngoài, cơm nước xong xuôi vẫn phải trở về trong phòng nghỉ ngơi.

Các đồng chí nữ cùng trò chuyện với A Văn.

Nói một hồi, Lý Sảng chợt vỗ Trân Trân một cái, "Đi mua ít đồ với chị."

Lý Sảng không quen thuộc nơi này, Trân Trân đứng dậy dẫn cô ấy đến cửa hàng.

Mà Lý Sảng muốn đi mua đồ là giả, có lời muốn nói là thật.

Bầu không khí trong phòng tốt như vậy, tất cả mọi người vui vẻ, có mấy lời cô ấy không có cách nào hỏi.

Cùng đi ra ngõ với Trân Trân.

Lý Sảng hỏi thẳng cô: "Trước khi A Văn sinh không phải được chăm rất tốt sao, tinh thần phấn chấn, sao bây giờ lại tệ vậy? Xem ra tổn thương nguyên khí rất lớn, đã xảy ra chuyện gì?"

Nếu Lý Sảng hỏi như vậy, Trân Trân cũng chỉ nói hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra cho cô ấy nghe.

Lý Sảng nghe xong nhíu mày, lông mày càng nhíu càng chặt, nhíu thành một dãy núi.

Chờ Trân Trân nói xong, cô ấy nhíu mày nói: "Mẹ chồng cô ấy lại ác độc như vậy?"

Trân Trân đi về phía trước nói: "Nếu không xảy ra những việc này, A Văn cũng không dự định để chúng em biết, cô ấy vẫn luôn gạt không nói, tự mình giấu ở trong lòng. Hiện tại cảm thấy cô ấy rất tốt, ngày hôm nay lại vui vẻ, tạm thời cũng đừng nhắc lại."

Lý Sảng hiểu rõ, gật gù đi về phía trước.

Phải kịp thời gian về nhà, Lý Sảng và Hà Thạc ở lại không có lâu.

Ăn cơm trưa xong lại chơi một lát, hai người bèn dẫn đứa nhỏ về nhà.

A Văn ở cữ không thể gặp gió, Hà Thạc và Lý Sảng chào hỏi cô ấy trong nhà, không cho cô ấy đưa tiễn.

Trân Trân Thị Hoài Minh Liễu Chí tiễn bọn họ đến đầu ngõ.

Hà Thạc ôm Đan Tuệ trong lòng, cố ý nhìn Thị Hoài Minh nói: "Tôi mang con gái nuôi của tôi đi nhé."

Đan Tuệ muốn chơi chung với Hà Tử Ngôn, vì thế như thế nào cũng muốn đi theo.

Đứng ở đầu ngõ lại trò chuyện vài câu, Lý Sảng và Hà Thạc bèn dẫn ba đứa đứa nhỏ rời đi.

Mấy người Trân Trân Thị Hoài Minh nhìn theo bọn họ đi xa, xoay người cùng trở về.

Trân Trân và Chung Mẫn Phân, chị dâu Trần không bận việc gì, cùng nhau trò chuyện, ở bên A Văn đến chạng vạng.

Chạng vạng về nhà ăn cơm, lúc sắc trời tối lại mở đèn lên, cách một cánh cửa bừng sáng lên.

Bởi vì bên cạnh vẫn có người kề bên, có người dẫn đường có người chọc cười, hơn nữa Liễu Chí quan tâm và chăm sóc cũng rất đúng chỗ, vì thế A Văn không có xuất hiện cảm xúc chập trùng nữa.

Liễu Chí lo lắng cho thân thể của cô ấy, bảo cô ấy ở cữ thêm nửa tháng.

A Văn lại ở cữ nửa tháng nữa, cũng đến thời gian khai giảng.

Đậu Đậu và Mễ Mễ trở về từ nhà bà ngoại trước một ngày, ngày hôm sau Đan Tuệ cũng trở về từ nhà cha mẹ nuôi cô bé.

Mấy chị em chạm mặt, ôm nhau cùng cười ha hả nhảy cẫng lên.

Lúc khai giảng Đan Tuệ và Đậu Đậu đi học, sinh hoạt trong hẻm không có thay đổi quá lớn.

Lo lắng A Văn ở nhà một mình trông con vất vả, hơn nữa Tiểu Tưởng khá đáng tin, vì thế Liễu Chí cũng không để Tiểu Tưởng đi, mà giữ cô ấy ở nhà tiếp tục làm bảo mẫu, với bên ngoại thì nói là em họ trong nhà đến giúp đỡ.

Thời đại này, mời bảo mẫu tóm lại không phải chuyện bình thường.
Bình Luận (0)
Comment