Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 302

. Chương 302 -
Sau khi gửi bản thảo đi, Trân Trân thỉnh thoảng nhớ tới chuyện này.

Đương nhiên cuộc sống của cô vẫn như thường, mỗi ngày học ké nuôi con, đọc sách sáng tác.

Học kỳ năm nhất đại học rất nhanh liền sắp kết thúc.

Trân Trân không tham gia thi cuối kỳ, sau khi học xong hết chương trình học kỳ một, cô không đến trường học nữa.

Ở nhà không có chuyện gì khác, vẫn là đọc sách viết văn, trông con.

Thị Đan Linh thi xong mới được nghỉ, rời trường.

Bởi vì đã nói với Thị Hoài Chung và Trần Thanh Mai rồi, cô ấy liền tiết kiệm một chút lộ phí qua qua lại lại, ở bên Hi Thành ăn tết, cho nên sau khi cô ấy được nghỉ tự nhiên là trực tiếp tới viện gia đình quân nhân.

Trân Trân và Chung Mẫn Phân đã bắt đầu làm thịt khô, lạp xưởng, chuẩn bị đồ tết ở nhà rồi.

Thị Đan Linh ở chỗ này không coi mình là khách, tự nhiên cùng Chung Mẫn Phân Trân Trân chuẩn bị đồ tết.

Đương nhiên phần lớn thời gian đều là cô ấy trông cháu giúp, dù sao Đan Tuệ, Đan Đồng và Hưng Vũ cũng còn rất nhỏ, cần có người trông.

Hôm ấy ánh nắng tươi sáng.

Trân Trân và Chung Mẫn Phân ở trong phòng bếp làm thịt khô.

Thị Đan Linh ở trong sân chơi cùng Đan Tuệ, Đan Đồng và Hưng Vũ, Đại Bạch tại một bên nhìn xem.

Nghe thấy tiếng đập cửa, Thị Đan Linh quay đầu nhìn thấy người đưa thư đứng ở cửa viện, vội vàng đứng dậy đi qua nhận thư.

Cô ấy tưởng rằng Thị Hoài Chung và Trần Thanh Mai gửi thư đến, nhưng sau khi cầm qua xem xét, liền thấy người gửi thư là từ toà báo.

Không phải thư gửi cho mình nên Thị Đan Linh tất nhiên không có mở ra.

Tiễn người đưa thư đi rồi, cô ấy cầm thư đi đến phòng bếp, đưa cho người nhận thư được viết bên trên phong thư—— Lâm Trân Trân.

Cô ấy đưa thư đến trước mặt Trân Trân nói: "Thím ba, đây là thư của thím."

Trân Trân quay đầu nhìn phong thư.

Lúc nhìn thấy thông tin người gửi thư, sắc mặt cô bỗng dưng xiết chặt, vội vàng đi rửa tay.

Rửa tay xong lau khô, cô nhận lấy phong thư trong tay Thị Đan Linh, về phòng của mình mở thư ra.

Nhìn thấy cô thần thần bí bí, Chung Mẫn Phân thu hồi ánh mắt hỏi: "Ai gửi vậy?"

Thị Đan Linh nói: "Báo chiều Hi Thành ạ."

Chung Mẫn Phân: "Báo à?"

Thị Đan Linh gật đầu, "Đúng vậy."

Chung Mẫn Phân lại hỏi: "Báo chí làm sao lại viết thư cho thím ba con?"

Thị Đan Linh lắc đầu, "Con cũng không rõ nữa."

Từ khi Trân Trân nhìn thấy thông tin người gửi thư, nhịp tim nhanh như đánh trống.

Cô cầm phong thư đi đến phòng ngủ, cố gắng bình tĩnh lại, cẩn thận xé bỏ lớp niêm phong của bức thư ra.

Lấy đồ ở bên trong thư ra đọc, cô liền thả lỏng đồng thời cũng có chút thất vọng.

Báo chiều Hi Thành từ chối bản thảo của cô —— cô bị trả bản thảo.

Lần đầu tiên gửi bản thảo, âu cũng là chuyện bình thường.

Trân Trân không có thất vọng quá nhiều. Cô ngồi xuống trước bàn viết chữ, đọc kỹ nguyên nhân trả bản thảo và một số ý kiến đánh giá về bản thảo của cô được bên Báo chiều Hi Thành chú thích lên.

Xem xong cô suy nghĩ một hồi, cảm thấy người ta nói đều rất đúng, tâm tình cũng hòa hoãn lại.

Mặc dù trong lòng lại có mạch suy nghĩ và ý tưởng, nhưng Trân Trân không lập tức thay đổi.

Cô bỏ bản thảo và phong thư vào bên trong ngăn kéo, trở lại phòng bếp tiếp tục cùng Chung Mẫn Phân làm thịt khô.

Thị Đan Linh cũng tò mò về bức thư vừa rồi, hỏi Trân Trân: "Thím ba, có phải thím gửi bản thảo cho Báo chiều Hi Thành không ạ?"

Trân Trân tham gia câu lạc bộ văn học trong trường học, còn từng có bài văn lên trên báo của trường học, cô ấy đều biết hết.

Bị hỏi chuyện này, Trân Trân vẫn còn có chút ngại ngùng, nhất là khi gửi bản thảo bị từ chối.

Đương nhiên cô cũng không phủ nhận, chỉ cười nói: "Gửi chơi thôi."

Thị Đan Linh khẳng định: "Thím ba, thím viết rất hay."

Trân Trân cười đón nhận, nhưng không nói quá nhiều về chuyện gửi bản thảo.

Tận tới đêm khuya làm xong việc về đến phòng ngồi xuống, cô mới lại lấy bản thảo ra.

Suy nghĩ ra những ý tưởng và linh cảm mới từ nguyên nhân tòa soạn từ chối, cô cầm bút lên tiến hành sửa chữa bản thảo.

Thị Hoài Minh đi vào thấy cô đang sửa bản thảo, nhìn một hồi liền hỏi cô: "Bị trả lại hả?"

Trân Trân quay đầu nhìn về phía Thị Hoài Minh, "Ừm, mọc ra rất nhiều vấn đề."

Thị Hoài Minh cổ vũ cô: "Không sao, là vàng thì sẽ phát sáng."

Trân Trân nhìn anh cười cười, "Em dự định sửa chữa một chút, lại gửi cho một bên khác."

Thị Hoài Minh ừm một tiếng, "Được, gửi nhiều bên đi."

Đây là chuyện không thể bình thường hơn, Trân Trân tất nhiên không cảm thấy đả kích, cũng không nhụt chí.

Sau khi cô sửa xong bản thảo bị trả về, lại chăm chú cẩn thận chép lại, đổi một toà báo khác, lại gửi đi.
Bình Luận (0)
Comment