.
Chương 58 - Vòng qua eo 6
Lý Sảng nhận đồ xong thì dẫn Hà Tử Nhiên đi, Trân Trân đóng cửa quay về. Cô không qua bên kia quấy rầy ba người đàn ông nói chuyện, vẫn quay về phòng mình.
Trên bàn ăn, Thị Hoài Minh và Hà Thạc nhìn còn bình thường, lão Chu thì có vẻ đã hơi quá chén. Mặt anh ta đỏ bừng, lỗ tai cũng đỏ, dùng ngón tay gõ bàn, bắt đầu nói hươu nói vượn: “Ba anh em chúng ta, vợ hai cậu, một người đẹp theo phong cách tây, một người xinh đẹp dịu dàng, còn vợ tôi đây…”
Đầu không khống chế được mà lắc liên tục, không nói tiếp.
Hà Thạc ngồi bên cạnh nhìn anh ta mỉm cười: “Vợ anh là phúc khí của anh đó.”
Lão Chu lại gật đầu: “Là phúc khí của tôi, biết đẻ con trai, sinh cho tôi một lượt bốn người con trai.”
Hà Thạc bưng chén rượu lên: “Nào, chúc mừng anh có bốn người con trai.”
Uống xong chén này, Hà Thạc còn nói: “Tôi muốn một cô con gái, đứa tiếp theo nhất định phải sinh con gái.”
Anh ta nói xong thì quay đầu nhìn Thị Hoài Minh, hỏi Thị Hoài Minh: “Cậu muốn sinh con trai hay sinh con gái.”
Thị Hoài Minh: “Trai gái đều được.”
Hà Thạc nhìn Thị Hoài Minh, mỉm cười: “Ôi, con của cậu và Tiểu Miên Hoa chắc chắn sẽ rất xinh đẹp. Nếu như sinh con gái thì kết thông gia từ bé với Hà Tử Nhiên nhà tôi nhé. Cậu thấy sao?”
Thị Hoài Minh nghe được mấy chữ “kết thông gia từ bé” mà đau cả đầu. Anh dùng cánh tay chọi Hà Thạc một cái: “Cút đi.”
Hà Thạc bị anh chọi thì ối lên một tiếng, mắng anh: “Con mẹ nó, cậu ra tay mạnh quá.”
Thị Hoài Minh: “Không đâm chết anh thì xem như là nhẹ rồi. Thời đại mới xã hội mới, Trung, Quốc, mới. Con mẹ nó, anh dám nói đến thông gia từ bé với tôi sao? Làm phiền đoàn trưởng Hà khắc mấy chữ “tự do hôn nhân” lên trên trán đi.”
Hà Thạc: “Con mẹ nó, cậu…”
Hà Thạc: “Tôi chỉ đùa một chút thôi mà.”
Thị Hoài Minh lắc lắc ngón tay trước mặt anh ấy: “Nói đùa cũng không được.”
Hà Thạc: “Được, được rồi…”
Lý Sảng đi rồi, một mình Trân Trân ngồi trong phòng. Mấy người đàn ông uống rượu nói chuyện rất lớn, cô nghe được rõ ràng từng chữ, nhất là thông gia từ bé. Cô cúi người nằm xuống trên bàn sách, lặng lẽ nháy mắt.
Ngày mai còn phải lên lớp nên Thị Hoài Minh, Hà Thạc và lão Chu cũng không uống quá muộn, uống đến tầm tầm thì kết thúc.
Trân Trân nghe tiếng động bọn họ đứng dậy thì vội đi ra khỏi phòng, cùng Thị Hoài Minh tiễn khách. Lão Chu đã uống đến mức đi đường lắc lư.
Thị Hoài Minh đỡ anh ta rồi nói với Trân Trân: “Để anh tiễn anh ấy về.”
Trân Trân “ừ” một tiếng”: “Anh đi đường cẩn thận một chút.”
Hà Thạc cũng không say như vậy, nhà lại ở ngay sát vách nên tự mình quay về. Anh ấy về đến nhà ôm bình nước nóng đến nhà vệ sinh rửa mặt. Lúc rửa sạch sẽ xong quay về phòng ngủ thì Lý Sảng đang tựa người vào đầu giường đọc sách
Hà Thạc lên giường nằm xuống, Lý Sảng gấp sách đặt qua một bên. Cô ấy không kéo đèn ngay mà quay đầu nhìn Lý Sảng, nói: “Người ta là mời ăn cơm mà nhìn các anh uống đi.”
Hà Thạc thả lỏng toàn thân: “Em không uống còn không cho bọn anh uống sao?”
Lý Sảng lười nói nhảm mấy chuyện này với anh ấy.
Cô ấy quay người, đụng vào tay Hà Thạc, hạ giọng xuống đổi chủ đề: “Ôi, nói cho anh biết nhé, Thị Hoài Minh và Tiểu Miên Hoa là tách phòng ra ở.”
Hà Thạc uống rượu nên đầu óc hoạt động hơi chậm. Anh ấy quay đầu nhìn Lý Sảng, không suy nghĩ mà hỏi ngay: “Có ý gì vậy?”
Lý Sảng đánh anh ấy một cái: “Anh nói xem có ý gì chứ. Hai vợ chồng bọn họ ở hai gian phòng.”
Hà Thạc nghe hiểu rồi liền nói trong vô thức: “Không thể nào.”
Lý Sảng nói rất chắc chắn: “Vừa rồi Tiểu Miên Hoa dẫn em vào phòng ngủ. Căn phòng đó nhìn là biết Tiểu Miên Hoa ở một mình, vốn không có dấu vết có người ở chung. Lúc phát hiện em cũng cảm thấy không thể cho nên đã quan sát cẩn thận. Cho nên kết quả quan sát là Tiểu Miên Hoa ở một mình.”
Hà Thạc vẫn cảm thấy không thể nào: “Để vợ trong nhà như vậy, cậu ấy nhịn được sao?”
Lý Sảng: “Anh là đàn ông mà anh còn hỏi em sao?”
Đàn ông…
Bỗng nhiên Hà Thạc rít lên: “Em đừng nói… Nếu chuyện này đặt lên người Thị Hoài Minh thì đúng thật có thể…”
Thị Hoài Minh là một điển hình của người theo chủ nghĩa lý tưởng, cũng có thể nói là có hơi không thực tế lắm.
Lý Sảng nhìn Hà Thạc: “Cậu ấy ghét bỏ Tiểu Miên Hoa sao?”