Cô Vợ Yêu Kiều Ở Đại Viện Hải Quân (Dịch Full)

Chương 62 - Chương 62 - Không Biết Đủ 3

. Chương 62 - Không biết đủ 3
Lý Sảng nghe xong thì mỉm cười với Ngô Đại Phượng: “Chào chị Ngô.”

Ngô Đại Phượng dò xét Lý Sảng: “Em cũng là người nhà của chiến hữu lão Chu nhà chị sao?”

Lý Sảng mỉm cười: “Đúng vậy, chồng em tên Hà Thạc, là anh em tốt của lão Chu.”

Ngô Đại Phượng cũng không xa lạ gì, hỏi thẳng: “Đây là tương đậu nhà chị, em có cần không? Nếu cần thì để chị lấy cho em một ít.”

Lý Sảng nhìn xì dầu trong tay Trân Trân, mỉm cười nói: “Không cần đầu, như vậy quá phiền rồi. Em cảm ơn chị.”

Cô ấy nói xong thì cũng không ở lại, nói với Trân Trân: “Hai người làm việc đi, chị về nhà trước.”

Ngô Đại Phượng nhìn Lý Sảng quay về nhà, một lát sau mới quay đầu lại. Trân Trân nói với cô ta: “Chị Lý Sảng là người trong thành phố, chồng chị ấy cũng vậy, đều là người Hi Thành.”

Ngô Đại Phượng nghe xong thì liếc mắt, hừ một tiếng: “Có gì hay ho chứ.”

Trân Trân mỉm cười: “Bọn họ đều là người tốt.”

Trân Trân nói xong thì cũng không đứng đó, quay người vào phòng đổ xì dầu rồi cầm bát ra đưa cho Ngô Đại Phượng.

Ngô Đại Phượng cầm lấy cái bát lại nhiệt tình nói với cô một câu: “Chị vừa gặp em đã thấy rất hợp ý, hai chúng ta có thể chơi chung được, nếu không có việc gì thì đến tìm chị chơi.”

Trân Trân gật đầu: “Dạ chị dâu.”

Ngô Đại Phượng cầm cái bát không đi về, Trân Trân đóng cửa vào nhà. Cô về bàn ngồi viết chưa được mấy chữ thì Thị Hoài Minh mở cửa quay về. Cô đặt bút xuống ra ngoài ăn cơm.

Trân Trân nắm vuốt đôi đũa, nói với Thị Hoài Minh: “Tương đậu này là chị dâu Đại Phượng đưa đến.”

Thị Hoài Minh nghe cô nói thì đưa đũa gắp tương đậu ăn.

Bàn ăn ở nhà sát vách.

Hà Thạc húp miếng cháo, nói với Lý Sảng: “Bữa trưa Hoài Minh và Tiểu Miên Hoa đã đến nhà lão Chu thăm, Tiểu Miên Hoa cũng đã quen với vợ lão Chu. Hay là chúng ta cũng mang ít đồ qua đó xem sao?”

Lý Sảng còn không thèm chớp mắt, nói thẳng: “Em không muốn đi.”

Hà Thạc: “Chuyện gì vậy?”

Lý Sảng: “Không muốn đi chính là không muốn đi thôi, quen biết nhiều người như vậy làm gì chứ, rảnh đến mức không còn việc gì làm sao?”

Nếu như không phải cô ấy từng có suy nghĩ làm mối cho Thị Hoài Minh và A Văn thì cô ấy thực sự không có hứng thú gì với vợ Thị Hoài Minh cả.

Hà Thạc: “Lão Chu là vợ của chiến hữu của anh.”

Lý Sảng: “Là của anh, không phải của em. Em mặc kệ, nhìn vẻ ngoài của vợ lão Chu em không thích.”

Hà Thạc: “Lần đầu tiên em gặp Tiểu Miên Hoa không phải cũng nói chẳng ra sao, nhưng bây giờ chơi cùng cũng rất ổn mà.”

Lý Sảng: “Em nói Tiểu Miên Hoa chẳng ra sao, nói cô ấy đứng với Thị Hoài Minh không ra sao cả, không xứng đôi với Thị Hoài Minh, không giống vợ Thị Hoài Minh, càng giống em gái cậu ấy hơn, cô ấy như một đứa trẻ. Em cũng chưa từng nói không thích cô ấy. Hơn nữa, em có thể chơi với Tiểu Miên Hoa là em chấp nhận chơi với cô ấy, chứ không phải em và cô ấy chơi hợp nhau.”

Hà Thạc: “Vậy là em không muốn tiếp xúc với vợ lão Chu sao?”

Lý Sảng: “Đúng vậy, không muốn, không tiếp xúc, lãng phí thời gian.”

Hà Thạc: “Bà xã thân thương, bà xã xinh đẹp, em cho anh một chút thể diện, đến làm quen một chút thôi được không?”

Lý Sảng: …

Ăn xong cơm tối, Lý Sảng dẫn Hà Tử Nhiên và Hà Thạc đến nhà lão Chu một chuyến.

Hà Thạc đứng bên ngoài gõ cửa, Ngô Đại Phượng ở bên trong nói với ra: “Ai vậy? Cửa không khóa, cứ đi vào là được.”

Hà Thạc quay đầu nhìn Lý Sảng rồi đẩy cửa đi vào.

Lão Chu đã đến tận cửa đón người, thấy cả nhà Hà Thạc thì vội vàng mỉm cười chào hỏi: “Mau vào ngồi chơi đi.”

Nhà lão Chu đông người, bàn ghế nhiều, nhưng Lý Sảng mỉm cười khác sáo, từ chối không ngồi. Cô ấy không ngồi thì tất nhiên Hà Thạc cũng không ngồi, cứ đứng như vậy nói chuyện vài câu với lão Chu và Ngô Đại Phượng.

Giữa những đứa trẻ với nhau rất có sức hấp dẫn, Hà Tử Nhiên đứng trước mặt bốn đứa bé nhà lão Chu. Bốn đứa bé nhà lão Chu đen nhẻm, còn Hà Tử lại trắng phát sáng như cục bột.

Tứ Oa hỏi Hà Tử Nhiên: “Cậu mấy tuổi rồi?”

Hà Tử Nhiên: “Tớ năm tuổi rồi.”

Tứ Oa: “Anh lớn hơn em hai tuổi, anh bảy tuổi.”

Tứ Oa nói xong thì đến véo mặt Hà Tử Nhiên: “Em trắng quá.”

Lý Sảng thấy vậy thì gọi Hà Tử Nhiên: “Mau đến đây.”

Nhìn thấy Hà Tử Nhiên chạy đến thì Ngô Đại Phượng nói: “Đều là trẻ con, để bọn chúng chơi với nhau đi.”

Lý Sảng cười nói: “Mấy đứa bé trai quá nghịch ngợm, còn chưa thân quen, em sợ chơi với nhau sẽ đánh nhau.”

Ngô Đại Phượng: “Ôi trời ơi, không bắt nạt nổi con trai em đâu.”

Lý Sảng cười cười, không tiếp lời.

Vốn chỉ là đến thăm nên Hà Thạc cũng không ở lại quá lâu, đứng nói chuyện một lúc thì anh ấy dẫn Lý Sảng và Hà Tử Nhiên về nhà.

Sau khi vào nhà đóng cửa lại thì Hà Thạc nói: “Bà vợ này của ông Chu không câu nệ tiểu tiết.”

Lý Sảng cười gằn một tiếng, lười nhác nhiều lời với anh ấy, cô ấy dẫn Hà Tử Nhiên đến nhà vệ sinh rửa mặt.
Bình Luận (0)
Comment