Edit & beta: Yan
Trọng Dương Hạ đột ngột siết chặt ngón tay, bóp méo má của Lâm Vũ Sinh: “Thích tôi sao?”
Lâm Vũ Sinh chớp mắt, cố gắng gật đầu, nhưng phát hiện mình bị Trọng Dương Hạ kiểm soát nên không thể làm động tác đó, vì vậy nói lấp lửng: “Đúng vậy nha.”
Thật là một người phiền phức thích nói “nha”.
Trọng Dương Hạ cúi người xuống, chặn miệng Lâm Vũ Sinh.
Cả hai đều rất nóng, nhiệt độ vượt xa người bình thường.
Nhiệt độ này khiến Lâm Vũ Sinh cảm thấy choáng váng, sinh ra ảo giác rằng cả hai đều biến thành những chú chó con.
Cậu và Trọng Dương Hạ đều biến thành chó con.
Trọng Dương Hạ là chó trắng, còn cậu là chó vàng.
Chó trắng rất lạnh lùng, ngẩng cao đầu, coi thường mọi thứ.
Chó vàng thì lăng xăng chạy theo sau nó một cách vui vẻ.
Cuối cùng cũng có cơ hội lại gần chó trắng, chó vàng rất vui, đuôi vẫy lên làm bụi bay mù mịt.
Chó trắng cúi đầu ngửi ngửi mũi chó vàng, rồi lại ngẩng đầu lên, dường như đang suy nghĩ về động tác tiếp theo.
Chó vàng càng phấn khích hơn, sủa hai tiếng chờ đợi muốn chơi với chó trắng.
Nhưng chú chó trắng đột nhiên vòng ra phía sau nó, dùng chân trước giữ chặt eo nó, khiến chú chó vàng hoảng sợ, lập tức nhảy ra xa. Nó giải thích với chú chó trắng rằng họ nên vui vẻ chạy cùng nhau hai vòng, để cơ thể thư giãn, như vậy thì mông nhỏ của chú chó vàng mới không bị đau.
Chú chó trắng bắt đầu mất kiên nhẫn, giải thích một cách dữ dằn rằng nó chưa bao giờ chơi như vậy với những chú chó khác.
Wow! Chú chó vàng thật sự vui mừng chết đi được, đây lại là lần đầu tiên của chú vàng, chúng thật sự là duyên phận do trời định phải chơi cùng nhau.
Vì vậy, chú chó vàng dẫn chú chó trắng nhỏ xuống nước, tắm dưới nước, làm ướt bộ lông dày của nó.
Chó vàng nhẹ nhàng cắn vào đuôi của chó trắng nhỏ, khiến chó trắng đứng im, chó vàng thật ngu ngốc cắn làm nó rất đau, nhưng nó vẫn để cho chó vàng cắn chơi.
Khi chó vàng chơi đủ, chó trắng lại vòng ra phía sau nó, đưa chân ra nhẹ nhàng vỗ vào cái mông nhỏ của nó.
Cái mông nhỏ rung lên rất đáng yêu, chó vàng tuy giả vờ bình tĩnh nhưng mũi phát ra tiếng ư ử, có chút đáng yêu, lại có chút đáng thương.
Chó trắng thì không có lòng thương xót, chỉ chuyên tâm x** n*n cái mông nhỏ, cuối cùng, cái mông nhỏ đã bớt căng.
Thời gian đã trôi qua hơn nửa tiếng, nước nóng cũng đã hết, chó vàng vừa r*n r* phản đối, muốn lên lầu chơi.
Nhưng chú chó trắng đã hết kiên nhẫn, nó đã dồn chú chó vàng vào góc tường, bắt nó phải đứng suy nghĩ, còn bản thân thì lại tiếp tục giữ chặt eo của nó.
Chú chó trắng lần đầu chơi với chó khác như vậy, nhưng nhanh chóng nó đã trở nên thuần thục.
Chú chó trắng rất hư, cũng rất mạnh.
Không có cách nào, eo của chó chính là như vậy, như thể có sức mạnh vô tận.
Chú chó vàng khóc, nhưng nó vẫn bướng bỉnh vẫy đuôi với chú chó trắng, ra hiệu rằng nó không sao, có thể chịu đựng được.
Chú chó vàng thật ngốc, vì chú chó trắng thật sự nghĩ nó rất kiên nhẫn, đã kéo nó chơi rất lâu.
Sau đó, chú chó vàng hối hận, muốn chạy cũng không thể chạy thoát.
Đi lên lầu. Nhưng ít nhất đã cùng nhau lên lầu, còn nhảy lên giường.
Chú chó trắng năng lượng dồi dào đến mức đáng sợ, làm cho chú chó vàng lăn qua lăn lại như quả trứng bị chiên, làm cho ga trải giường nhăn nhúm lộn xộn, cho đến khi chú chó vàng kêu đến khan cả giọng, gần như ngất đi, nó mới dừng lại.
Lâm Vũ Sinh lúc này mới tỉnh lại từ ảo giác biến thành chó trong vài giây, nhìn sang chiếc đồng hồ báo thức bên cạnh, đã 3 giờ sáng.
Tự làm tự chịu, hai mắt Lâm Vũ Sinh tối sầm, hoàn toàn ngất đi.
Yan: Viết H như thế nào để không bị quét :)))) tác giả thật là sáng tạo