Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 191

Chương 191: Khách quý

 

Đội trưởng đội hộ vệ Đế quốc Nham Sâm gần đây phát hiện quân thượng bọn họ trở nên vô cùng kỳ lạ.

 

Ban đầu quân thượng đột nhiên mất khống chế tinh thần, không thể nào ngưng tụ rào chắn ngăn cản tạp âm bên ngoài, lại không tìm được Người dẫn đường phù hợp với tinh thần lực của quân thượng để an ủi nên đã trở nên ngày càng cuồng bạo, không thể không ở trong căn phòng làm từ bạc hiếm để tịnh dưỡng.

 

Bọn họ sàng lọc lại sàng lọc những Người dẫn đường Đế quốc nhân được, từ hệ thống kiểm tra đo lường phát hiện ra Người dẫn đường có trình độ nhất định tương xứng với tinh thần lực của quân thượng đều được bí mật đưa lại đây tiến hành khai thông tinh thần với quân thượng nhưng đều thất bại! Hơn nữa quân thượng còn không ăn cơm! Mặc kệ thay đổi bao nhiêu đầu bếp, làm bao nhiêu món đặc biệt dâng lên trước mặt quân thượng, quân thượng liếc cũng không liếc một cái, hoàn toàn dựa vào dịch dinh dưỡng để duy trì nhu cầu cơ bản nhất của cơ thể!

 

Đối với tình huống này, bọn họ bó tay hết cách, chỉ có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm Người dẫn đường và đổi đầu bếp mới, nhưng trạng thái tinh thần của quân thượng ngày càng kém, thần trí không rõ tinh thần cuồng bạo sắp điên rồi!

 

Ngay lúc họ bất lực bó tay, trạng thái tinh thần của quân thượng bỗng nhiên chuyển biến tốt đẹp! Hơi thở lạnh băng nguy hiểm trong phòng dần trở nên ôn hòa hơn!

 

Y sư kiểm tra cơ thể quân thượng tỉ mỉ một lần, kết quả kiểm tra cho thấy trạng thái tinh thần của quân thượng đã cải thiện, các chỉ số cơ thể còn muốn tốt hơn cả lúc quân thượng chưa phát bệnh!

 

Chuyện, chuyện này rốt cuộc là sao? Quân thượng sau khi tới nơi này chưa ăn qua bữa cơm nào, bọn họ lo lắng quân thượng không ăn được cơm sẽ không đủ dinh dưỡng ảnh hưởng đến quá trình chữa trị tinh thần lực, vừa thay đổi một đầu bếp mới, kết quả quân thượng không ăn cơm nhưng sức khỏe lại còn tốt hơn cả thời điểm ăn cơm trước đây?

 

Sao có thể?!

 

Nham Sâm đem ánh mắt nghi hướng về phía Hắc Báo đang lười biếng nằm trên ghế bên bệ cửa sổ.

 

Người khác có lẽ không biết mối liên hệ giữa tinh thần thể và chủ nhân, nhưng thân là Lính gác cấp S+ cực mạnh, Nham Sâm nghi ngờ có phải tinh thần thể Kha Sở của quân thượng ra ngoài săn bắt thu lấy dinh dưỡng, nhờ vậy mà phục hồi được các cơ năng trong cơ thể quân thượng.

 

Nếu Nham Sâm đi đến trước mặt Hắc Báo quan sát biểu tình của nó nhất định sẽ phát hiện Hắc Báo có bao nhiêu buồn bực và ấm ức!

 

Nó đã rất nhiều ngày không ra ngoài! Dáng vẻ ra ngoài cơm ngon rượu say căn bản không phải nó, mà là chủ nhân của nó! Hoàng đế Caesar của Đế quốc Sri Lanka quốc gia hùng mạnh nhất đại lục Ayer Sophie!

 

Không sai! Chính là Lính gác hắc ám mạnh nhất trong toàn bộ lục địa Ayer Sophie, là Caesar đại đế nghe danh đã làm người sợ vỡ mật biến thành dáng vẻ của nó để đi ra ngoài ăn chực cơm!

 

Bọn thị vệ thấy nó chạy ra đều không phải nó!

 

Nó rất muốn gặp Tiểu Tuyết!

 

Vì sao chủ nhân lại muốn giả trang thành dáng vẻ của nó? Tiểu Tuyết có nhận nhầm người hau không?

 

Không được! Nó muốn ăn đồ ngon! Nó muốn cùng Tiểu Tuyết chơi đùa!

 

Càng nghĩ càng bực càng tức giận, Hắc Báo Kha Sở to lớn đột nhiên đứng lên, hướng về phía nam nhân đang ngồi đó toát lên khí thế uy nghiêm, nhưng gương mặt đẹp trai lại lộ ra vẻ lười biếng mà sung sướng rống to.

 

"Grào!"

 

Tiếng gầm kinh thiên động địa, dọa Nham Sâm nhảy dựng, nhưng nam nhân chỉ nhấc mí mắt nhìn vào ánh mắt buồn bực của Hắc Báo, âm thanh từ tính lạnh lùng chậm rãi nói: "Được rồi, ta sẽ mời cậu ấy lại đây."

 

Được câu trả lời, Hắc Báo vội vàng chạy tới, cọ cọ bên chân nam nhân, ý tứ lấy lòng vô cùng rõ ràng.

 

Nham Sâm không hiểu chuyện gì, quân thượng nói vậy là có ý gì? Mời ai lại đây?

 

"Nham Sâm." Nam nhân vỗ vô đầu trấn an tính Hắc Báo, phân phó: "Đi thôn Pháp Tháp Nhĩ thôn mời một thiếu niên nấu ăn ngon nhất về đây."

 

Nham Sâm ngạc nhiên, cẩn thận dò hỏi: "Đối phương là?"

 

"Cậu ấy tên Ninh An." Đôi mắt xanh sẫm của nam nhân chạm phải ánh mắt kinh ngạc của Nham Sâm, "Dùng danh nghĩa chủ nhân của trang viên Caston mời."

 

Nham Sâm càng kinh ngạc hơn. Thân phận chủ nhân trang viên Caston là thân phận quân thượng đã dùng khi anh còn chưa trở thành quốc vương của Đế quốc, là một thân phận quý tộc để tiện cho việc hoạt động bên ngoài. Nhưng trang viên Caston thực sự có tồn tại, nó nằm trên hành tinh Milan của Đế quốc, là một nơi với phong cảnh tuyệt đẹp rực rỡ và lãng mạn!

 

"Vâng, quân thượng."

 

Nham Sâm kiềm chế tò mò trong lòng, cung kính thực hiện.

 

Quân thượng không chỉ muốn mời một thiếu niên tới làm khách, còn là thiếu niên nấu ăn ngon nhất...... Nham Sâm lập tức nghĩ tới những thay đổi gần đây của quân thượng, đôi mắt hắn đột nhiên trợn to.

 

Không thể nào, chẳng lẽ những điều này đều liên quan đến người thiếu niên tên Ninh An kia?!

 

Nếu thật sự là cậu chữa trị được cho quân thượng, vậy người tên Ninh An này xem như là ân nhân của Đế quốc!

 

Nham Sâm không dám chậm trễ, lúc này cùng với quản gia lâu đài bàn bạc nghi thức chuẩn bị tiếp đãi khách quý, sau đó kiểm kê binh lính tiến về thôn Pháp Tháp Nhĩ.

 

Nơi này nằm ở một vùng xa xôi hẻo lánh cách rất xa Đế Tinh rấ nghèo nàn lạc hậu, khi một vài chiếc phi thuyền mang đậm cảm giác khoa học kỹ thuật xuất hiện trên không trung, lập tức khiến thôn dân hoảng loạn.

 

"Đó là cái gì? Chiến tranh hả?"

 

Thôn dân hoảng sợ hò hét bất lực, mọi người vội vàng báo nhau nghe.

 

Trưởng thôn cũng chưa từng thấy qua cảnh tượng này, mặc kệ là địch hay bạn, vội vàng triệu tập người trong thôn ra đón tiếp.

 

Dẫn đầu là phi thuyền màu đen ánh kim, khắc huy hiệu của trang viên Caston rất tinh xảo hạ cánh trên bãi đất trống, cửa lớn chậm rãi mở ra, từ bên trong một chiếc thang tự động phủ thảm lông đỏ vươn ra. Bốn phi thuyền màu trắng còn lại đáp xuống bốn phía, sau khi cửa lớn mở ra hộ vệ mặc đồng phục giống nhau lần lượt xếp hàng từ trên phi thuyền bước xuống, người đàn ông bước xuống thảm đỏ, mặc áo choàng nhuyễn giáp, nhìn uy nghiêm cao lớn được bảo vệ ở giữa.

 

Trưởng thôn căng da đầu nơm nớp lo sợ đi lên trước, sợ sệt hỏi: "Xin chào đại nhân tôn kính, tôi là Qatar  trưởng thôn của thôn, không biết đại nhân đến đã không tiếp đón từ xa!"

 

Nham Sâm quét mắt nhìn nhóm thôn dân sắc mặt sợ hãi, quần áo mộc mạc, hơi cau mày.

 

Nơi này thực sự có thiếu niên có tay nghề nấu ăn được quân thượng khen ngợi ư? Thiếu niên lớn lên ở nơi thế này còn lợi hại hơn cả đầu bếp hoàng gia sao?

 

Nham Sâm đầy tò mò, nhưng cũng không nghi ngờ ánh nhìn của quân thượng.

 

"Tôi nhận lệnh của chủ nhân trang viên Caston đến mời một vị nấu ăn lợi hại về làm khách quý......"

 

Biết được có phi thuyền xa hoa khổng lồ đáp xuống ở cửa thôn, còn tưởng là Tần Vũ Phi tới đón mình nên Ninh Dịch Phàm lập tức chạy ra cửa.

 

Hắn nhìn cảnh tượng từ xa còn chấn động hơn cả mình tưởng tượng, trong lòng nở hoa!

 

Thật tốt quá, không ngờ Tần Vũ Phi đến đón hắn nhanh như vậy! Hắn sẽ sớm rời khỏi nơi đổ nát này, mới ra hành trình mới! Đến lúc đó hắn sẽ dùng mỹ thực chinh phục toàn thế giới! Để tất cả vương công quý tộc đều tôn sùng hắn như ngôi sao lóa mắt nhất của Đế quốc!

 

Ninh Dịch Phàm kích động đỏ bừng khuôn mặt nhỏ đỏ, chạy như bay qua. Khi nghe thấy lời Nham Sâm, vừa chạy nhanh vừa phất tay: "Tôi ở chỗ này!"

 

Ánh mắt mọi người đều dừng trên người Ninh Dịch Phàm.

 

Nham Sâm nhìn hắn chạy đến trước mặt, thiếu niên thanh tú đáng yêu, thở hổn hển, kiềm chế biểu cảm, lịch sự hỏi: "Ngài chính là......"

 

"Là tôi! Tôi chính là người các anh muốn tìm! Chúng ta nhanh đi thôi!"

 

Trên mặt Ninh Dịch Phàm không giấu được đắc ý, hắn đưa mắt đánh giá những hộ vệ vừa nhìn liền biết rất lợi hại, lại nhìn nhìn phi thuyền cao cấp lát nữa chở hắn, quay đầu nói với trưởng thôn: "Trưởng thôn, tôi đi rồi, hãy chăm sóc ngôi nhà của tôi, thỉnh thoảng tôi sẽ quay về xem nó."

 

Hắn mới không thèm quay lại cái nơi rách nát này, nhưng hắn không trở lại, những người này làm sao biết được hắn đã sống tốt thế nào?

 

Quan trọng nhất là, hắn muốn cho Ninh An nhìn hắn vinh quang như thế nào!

 

Nghĩ đến đây, Ninh Dịch Phàm lại bổ sung thêm: "Giúp tôi chuyển lời với Ninh An, nói với nó, có một số người, trời sinh đã không có mệnh phú quý, bảo nó ngoan ngoãn nấu cho cho con súc sinh kia ăn đi! Tốt nhất cả đời đều ở trong cái thôn đổ nát này!"

 

Nói xong hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, nhóm thôn dân dùng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn bước về phía cầu thang.

 

Nhưng ngay khi hắn sắp bước lên thảm đỏ, Nham Sâm đã duỗi tay ngăn hắn lại.

 

"Đợi đã!"

 

"Làm gì?" Ninh Dịch Phàm nhíu mày không vui.

 

Nham Sâm sắc mặt nghiêm túc: "Cậu vừa nói, bảo bọn họ giúp cậu chuyển lời đến Ninh An?"

 

"Cậu không phải Ninh An?"

 

Ninh Dịch Phàm sửng sốt, không đợi hắn hoàn hồn, Nham Sâm liền lạnh mặt bảo hộ vệ kéo hắn ra, ngược lại quay qua hỏi trưởng thôn: "Ninh An đang ở đâu?"

 

"Người chủ nhân trang viên Caston muốn mời chính là Ninh An, làm phiền dẫn tôi đi tìm Ninh An."

 

Ninh Dịch Phàm trợn tròn mắt, nhóm thôn dân xem náo nhiệt tất cả đều ồ lên.

 

"Trước đây Ninh An nói tài nghệ của cậu ấy là để dâng lên cho quý nhân......"

 

"Cho nên đây là quý nhân của Ninh An sao? Quá thần kỳ rồi!"

 

"Phi thuyền xa hoa như vậy tôi mơ được ngồi lên cũng không dám mơ, Ninh An sắp trở thành người giàu có rồi sao?"

 

Mặt Ninh Dịch Phàm hết trắng lại xanh, hắn tức giận tránh khỏi hộ vệ, quát lớn với Nham Sâm: "Các anh không phải tới tìm tôi sao? Các anh không phải do quân bộ phái tới đón người yêu của Lính gác cấp S Tần Vũ Phi sao?"

 

Lính gác cấp S Tần Vũ Phi? Nham Sâm khẽ nhíu mày.

 

Làm đội trưởng đội hộ vệ Đế quốc, một Lính gác cấp S+, Nham Sâm vẫn luôn lưu ý những tân binh cấp S chất lượng tốt, để tuyển dụng, nhưng khoảng một năm gần đây hắn chưa từng nghe nói có tân binh chất lượng tốt nào từ phía quân bộ, chẳng lẽ vừa mới nhập ngũ? Phượng

 

Nham Sâm lưu ý trong lòng, đánh giá Ninh Dịch Phàm từ trên xuống dưới. Từ những lời thiếu niên này vừa nói ra có thể nhìn ra  được phẩm tính của người này là cái dạng gì, mặt hắn không cảm xúc trả lời: "Chúng tôi tới đón Ninh An, người không liên quan xin tránh ra."

 

Ninh Dịch Phàm căn bản không thể nào chấp nhận được câu trả lời này, tất cả mọi người nhìn hắn, đều dùng ánh mắt cười nhạo hắn, hắn giống như một thằng hề......

 

Không! Tại sao lại như vậy? Sắc mặt Ninh Dịch Phàm trắng bệch, đặc biệt là khi nhìn thấy Cố Thanh Yến bước ra từ tiếng reo hò của nhóm thôn dân, ghen ghét căm hận trong lòng lên đến đỉnh điểm!

Bình Luận (0)
Comment