“Phì!” 3
Lộ Dao và Hồ Tiêu chân trước vừa rời khỏi viện nghiên cứu Siêu Năng, nhân viên thông tin ở tầng bốn đã nhận được tài liệu về những viên ngọc lục bảo được bà chủ gửi đến phòng đấu giá.
Nhân viên đã từng đón tiếp Lộ Dao kia đọc nội dung trong tài liệu rồi ánh mắt trở nên đăm chiêu.
Một viên đá ngọc lục bảo thô cao cấp được gửi bán đấu giá ở toà nhà sáu mươi sáu, sau khi trừ đi tiền thuế thì còn lại hơn ba mươi triệu.
Tối hôm qua, giao dịch mua bán đã hoàn thành nên sáng nay tiền đã được chuyển vào tài khoản.
Mà bà chủ kia vừa mới nhận được tiền đã ngay lập tức tiêu mất một phần ba để chuộc vật thí nghiệm ra ngoài. Mà vật thí nghiệm này lại còn là khách hàng trong cửa hàng mà cô mở nữa chứ.
Một lần bổ túc tốn năm nghìn, từ đầu đến cuối cần bổ túc ba lần, đồng nghĩa với việc cô nhận được mười lăm nghìn.
Mà bà chủ kia lại dùng mười triệu để cứu khách hàng thoát khỏi thân phận vật thí nghiệm.
Nhân viên thông tin nghĩ mãi không ra. Thật sự là quá kỳ quái.
Người này nhiều tài sản của cải như thế sao lại chỉ mở một cửa hàng ở số 66 đường Tam Hoa vậy? Rốt cuộc cô có âm mưu gì?
Bỗng nhiên nhân viên thông tin lại nghĩ đến X đang bị giam ở dưới lầu.
Đó cũng là người điên.
Nghe nói gần đây có người đề nghị đưa X tới cửa hàng kia, nhưng bà chủ ở đó thật sự có thể tin tưởng được sao?
-
Thành phố Thiên Cơ.
Người trẻ đi một đêm, từ Thiên Xu đến Thiên Toàn, lại tới Thiên Cơ, sau đó quyết định ở lại Thiên Cơ nghỉ ngơi trong chốc lát.
Thật ra thì ngài không hề mệt, trái lại đám người Cơ Phi Thần đã mệt mỏi đến mức gần tắt thở đến nơi rồi.
Hôm qua ngài muốn đi một mình, ai ngờ Cơ Phi Thần lại dẫn đầu chạy tới khóc lóc nước mắt nước mũi đầm đìa, người phía dưới cũng bắt chước theo.
Thật giống như nếu ngài đi trước một mình thì Thiên Đô của bọn họ sẽ sụp đổ vậy.
"..."
Người trẻ yên lặng trong chốc lát, nghĩ đến việc có thể cô cần dùng người nên nhẫn nhịn không nổi nóng mà gật đầu.
Sau này tình huống diễn ra là người trẻ đi bộ bằng chân trần, đám người nhà họ Cơ lái xe điên cuồng đuổi theo, suýt nữa thì bị bỏ lại.
Tin tức người trẻ đích thân tới Thiên Cơ chẳng biết đã bị ai tiết lộ ra ngoài.
Chưa đến nửa tiếng đồng hồ sau, nơi người trẻ và đám người Cơ Phi Thần nghỉ ngơi đã bị bao vây kín đến nỗi nước chảy cũng không lọt.
Đây chính là người trẻ đấy, bình thường trừ đầy tớ của Thần được chọn ra thì ngoài ngoài rất hiếm có cơ hội nhìn thấy.
Người trẻ đóng cửa không ra ngoài.
Cơ Phi Thần sắp bị đám người cùng tộc này làm phiền chết rồi.
Trong nhóm chat nhỏ cũng trở nên náo nhiệt. Cơ Phi Mệnh và Cơ Chỉ Tâm ngồi ở cửa hàng Lông Xù đọc tin nhắn trong nhóm chat.
Chờ đến khi Cơ Phi Thần đối phó với đám người trong tộc xong, đi lên tầng xin phép người trẻ thì lại phát hiện ra chẳng thấy ngài đâu nữa.
Cơ Phi Thần: "..."
Lần này trời sập thật rồi.
Cơ Chỉ Huân không nhịn nổi mà mắng chửi người ngay trong nhóm chat.
Một ít người vai dưới ở Thiên Cơ nhận được tin tức người trẻ đang ở nơi này đã lập tức chạy tới ngoài căn biệt thự kia đứng chờ.
Không thể nhìn thấy phong thái của người trẻ, đang thất vọng tràn trề thì thôi đi, lại còn bị túm đầu lại mắng một trận nữa chứ.
Cơ Chỉ Huân và bọn họ là người ngang vai ngang vế nhau. Thỉnh thoảng cô ta lên mặt cũng được nhưng ngày nào cũng thế thì ai mà chịu cho nổi.
Nhất thời có người không phục mạnh miệng lên tiếng khiến nhóm chat cãi vã ỏm tỏi.
Cơ Chỉ Tâm và Cơ Phi Mệnh hai mắt nhìn nhau một cái, sự ngạc nhiên thoáng qua trong chớp mắt.
"Phì!" Cơ Chỉ Tâm thật sự không nhịn được nữa.
Cơ Phi Mệnh nghiêm túc nhìn cậu ta chằm chằm: "..."
Mấy giây sau, ông ta cũng không nhịn được nữa mà bật cười thành tiếng.
Thế mà đám người này lại làm mất người trẻ?
Cơ hội đã dâng tận miệng rồi mà các người còn không xài được!
Cơ Phi Mệnh cố gắng nghiêm mặt lại. Cơ Chỉ Tâm cười đùa thì được chứ ông ta là đầy tớ của Thần tiền nhiệm, dù sao cũng phải có một chút tôn trọng.
Còn chưa đợi Cơ Phi Mệnh sắp xếp lại suy nghĩ, điện thoại di động đã vang lên.
Màn hình hiển thị cuộc gọi tới là Cơ Phi Thần.
Mặt Cơ Phi Mệnh vẫn giữ nụ cười. Mấy ngày hôm nay dãy số này đã gọi cho ông ta rất nhiều lần rồi nhưng ông ta không nhận lần nào.
-
Lộ Dao và Hồ Tiêu quay lại Trung tâm bổ túc, thấy trong phòng bổ túc có khách mới, Bạch Di đang dâng trà.
Không đợi Lộ Dao đi vào cửa, người vừa ngồi xuống đã đứng dậy, cười tủm tỉm chào hỏi: "Cô Lộ, chúng ta lại gặp nhau rồi."