Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)
Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)
“Cái này thì hiểu, thiên hạ không có bữa trưa miễn phía.” Lộ Thắng gật đầu. Hắn đi chương trình chính quy gia nhập Xích Kình Bang, chính là dự định vì trong nhà chuẩn bị căn cơ ở Duyên Sơn thành, đồng thời còn có thể kiếm tiền, còn có thể thành lập một cái ô dù và mạng lưới nhân mạch. Đương nhiên mục đích cuối cùng nhất là vì tìm tới công pháp có tính sát thương mạnh hơn trong thực chiến so với Huyết Sát công.
Triệu Kiệt đơn giản giới thiệu quy củ Xích Kình Bang.
Rất đơn giản, cũng chỉ có ba điểm: Không được tùy tiện phản bang, không được ngoại truyền cơ mật trong bang, nghe theo quy củ.
“Chỉ cần làm được ba điểm này, lại không bị trong bang đào thải, vậy ngươi thu hoạch được cố định lợi tức mỗi tháng, giảm giá mua sắm phần lớn cửa hàng trong thành, và lúc gặp được phiền phức, bang phái sẽ là hậu thuẫn lớn nhất của ngươi.” Triệu Kiệt ôn hòa cười nói.
“Mấy ngày trước đây, ngoại vụ sử Trần đại nhân của chúng ta mới cùng Chỉ huy phó sử Giang đại nhân trao đổi liên quan tới an trí lưu dân Duyên Sơn thành, đây vẫn chỉ là một vị ngoại vụ sử đại nhân đã có quyền lợi cùng cao tầng nội thành đối thoại, còn có không ít trưởng lão cùng cấp và Phó bang chủ, Bang chủ phía trên.”
Hắn ôn hòa đem thế lực Xích Kình Bang thoáng tiết lộ chút cho Lộ Thắng. Dù sao Lộ Thắng một thân ăn mặc phú quý, tăng thêm khí chất bất phàm, lại là học sinh học viện, rất có thể sẽ được trọng dụng. Sớm chuẩn bị quan hệ cũng coi như kết một thiện duyên.
Lộ Thắng cũng sáng tỏ trong lòng, đầu năm nay loại biết chữ có thể đọc sách giống hắn trong bang đều là phần tử trí thức cao cấp, quản lý tinh anh. Coi như hắn không biết võ công, vào bang cũng có thể hỗn cái áo cơm không lo, nhẹ nhõm vui sướng. Cho nên đối với thái độ của đối phương cũng lý giải.
Tiến vào phòng nhỏ mặt bên đăng ký, không thẩm vấn ngọn nguồn, không hỏi gia cảnh, chỉ nhìn tính danh tuổi tác am hiểu, cái gì cũng không cần. Lộ Thắng rất nhanh thì trở thành một phổ thông bang chúng Xích Kình Bang.
Phổ thông bang chúng Xích Kình Bang sau khi gia nhập đều cần vì bang phái làm cống hiến, để ghi chép cống hiến thu hoạch. Phổ thông bang chúng như cái gì tuần tra, thu phí bảo hộ, bắt tiểu thâu, phối hợp quan phủ điều tra bọn buôn người đủ loại sự tình, đều có thể tính trên ghi chép cống hiến, còn có cơ cấu dưới trướng nội vụ sử chuyên môn tiến hành đánh giá kiểm tra đối chiếu sự thật, cho bình xét cấp bậc đối ứng cống hiến.
Hiểu rõ chế độ Xích Kình Bang xong, Lộ Thắng cũng có chút kinh ngạc, bang phái này thế mà quản lý đến cực kỳ nghiêm ngặt cẩn thận. Mà lại từ những nhiệm vụ này đến xem, cũng không tính là hắc bang. Nghiêm ngặt trên ý nghĩa, hẳn tính là màu xám tổ chức dân gian quan hệ cực tốt với quan phủ nha môn.
Đăng ký xong, Triệu Kiệt dường như muốn kéo quan hệ với Lộ Thắng, khuôn mặt tươi cười mang theo hắn đi ra cửa sau sòng bạc, tiến vào một cái tiểu viện tường trắng.
“Nơi đây là chỗ Tiếu lão gia tử trấn giữ, hắn là người nhận giúp đệ tử bình trắc, chuyên môn đánh giá cấp độ thực lực. Chỉ cần thông qua một hạng này thì ngươi có thể dựa theo thực lực phân chia cấp độ, đạt được khác biệt trọng dụng.”
Lộ Thắng cười gật đầu: “Đang muốn kiến thức công phu cao thủ trong bang.”
“Lộ huynh đã từng luyện qua công phu gì sao?” Triệu Kiệt vừa đi vừa hỏi.
“Luyện qua một ít công phu Võ sư trong nhà truyền thụ, có điều đều không mạnh.” Lộ Thắng lắc đầu cười nói.
“Tiếu lão gia tử Phong Lôi kiếm, trong bang cũng có thể xếp ba mươi sáu vị trí đầu, Xích Kình Bang ta từ trên xuống dưới hơn vạn người, có thể ở nhiều hảo thủ như vậy sắp xếp ba mươi sáu vị trí đầu, thực lực tuyệt đối siêu phàm, không phải bình thường. Đợi lát nữa Lộ huynh có thể từ từ kiến thức.” Triệu Kiệt đẩy ra cửa sân, hết sức tâng bốc.
Vừa mới đẩy cửa đi vào đã nghe được bên trong lão nhân nói chuyện.
“Không phải vừa mới khảo thí xong một nhóm sao? Tại sao lại tới ?”
Triệu Kiệt cười giải thích: “Lần này Lộ huynh khác những người khác, ta tự mình chạy một chuyến, còn phải làm phiền Tiếu lão kiểm tra.”
“Khác những người khác?” Giọng lão nhân trung khí mười phần, mang theo nghi hoặc.
Lộ Thắng đi vào viện tử, nhìn thấy một lão giả áo xám tóc trắng áo choàng, sắc mặt hồng nhuận, bên trong tay thuận bưng một chén nước trà, đứng dưới cây đào trong sân, nhìn xem chính mình.
“Gặp qua Tiêu lão, không biết kiểm trắc bắt đầu như thế nào?” Lộ Thắng ôm quyền nói.
“Rất đơn giản, vị tiểu huynh đệ này, ở trước mặt lão hủ đánh công phu ngươi am hiểu là được.” Tiếu lão nhìn ra Lộ Thắng khí chất bất phàm, cũng rất khách khí nói.
“Ta am hiểu chưởng pháp…” Lộ Thắng nghĩ nghĩ, thường thường duỗi ra song chưởng: “Ta gia nhập Xích Kình Bang, là hi vọng có thể kiến thức cao thủ trong bang, học tập võ công mạnh hơn, hi vọng Tiếu lão không khiến ta thất vọng…”
Mặc dù hắn cười nói lời này, nhưng trong nháy mắt cùng bầu không khí ôn hòa phía trước hoàn toàn khác biệt.
Một cỗ nhàn nhạt túc sát chi ý bắt đầu tràn ngập trong viện.
Tiếu lão sắc mặt nghiêm nghị, mơ hồ cảm giác có chút không đúng, lời này có điểm cuồng.
Hắn lại xem xét tư thế Lộ Thắng lúc này, thân có lực mà không phát, hàm súc tích lũy, toàn thân kình lực như đại cầu tuần hoàn lặp đi lặp lại, ổn mà không loạn.
Hắn lập tức lộ ra kinh sợ.
“Thông Lực cao thủ?!”
“Thông Lực?” Một bên Triệu Kiệt cũng sửng sốt: “Công tử này mới bao lớn? Thế mà chính là Thông Lực cấp độ cao thủ?”
Dù là đệ nhất bang hội như Xích Kình Bang, Thông Lực cấp độ cao thủ cũng không nhiều, trong vạn người có thể có trăm người coi như rất khá.
Cao thủ như vậy bình thường đều có thể đảm nhiệm chiến lực trụ cột trong thành nhỏ. Đặt ở Duyên Sơn thành, cũng có thể là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Lộ Thắng cười cười.
Tay phải chậm rãi đẩy về phía trước.
Hô…
Cả viện vậy mà ẩn ẩn nổi lên một tia gió lạnh, phảng phất có mãnh thú nhào qua, cực kỳ nguy hiểm.
Triệu Kiệt và Tiếu lão đều cảm thấy toàn thân bỗng nổi da gà. Trong lòng càng chấn động.
“Đây là Thông Ý cảnh giới!!” Chén trà trong tay Tiếu lão lập tức lạch cạch một tiếng rớt xuống đất, trợn mắt hốc mồm nhìn qua Lộ Thắng.
“Ngươi ngươi ngươi… Ngươi mới bao tuổi??!! Thế mà…”
Hắn cuống họng bị ngạnh, trong lúc nhất thời nói không ra lời, sắc mặt đỏ lên, chỉ ở nguyên địa gấp gáp dậm chân.
Triệu Kiệt vội vàng kịp phản ứng, đi lên dùng sức đập lưng cho Tiếu lão, nửa ngày sau mới khiến hắn thuận khí.
“Không biết chiêu này của Lộ mỗ, trong bang được cho tiêu chuẩn nào?” Lộ Thắng mỉm cười dò hỏi.
Trên thực tế thực lực tự nhiên viễn siêu Thông Ý, thậm chí Ngưng Thần phía trên Thông Ý, cũng chính là danh túc danh gia, hắn cũng tự tin không kém bất luận kẻ nào.
Nhưng ở nơi này hắn không cần hiển lộ quá nhiều, Thông Ý cấp độ đầy đủ được coi trọng, lại nhiều cũng quá mức yêu nghiệt, bất lợi cho ẩn tàng át chủ bài.
Nhưng coi như thế, lúc này Tiếu lão cũng giống như thoáng cái già đi không ít, thần sắc mỏi mệt, mang theo một tia dị dạng hâm mộ nhìn xem Lộ Thắng.
“Tiếu mỗ… Ba mươi năm khổ tu nhập Thông Lực… Bốn mươi năm khổ tu mới đến Thông Lực đỉnh phong… Lại không nghĩ….” Hắn nói xong nhịn không được thở dài một tiếng.
“Ta lập tức thông tri tổng bộ, liên quan tới an trí Lộ tiểu huynh đệ, ta không có quyền làm chủ.”
Hắn cấp tốc tiến vào buồng trong, chỉ chốc lát sau thấy một con bồ câu đen bay ra, hướng nơi xa kích xạ mà đi.
Triệu Kiệt lúc này nhìn lại Lộ Thắng đã không còn ôn hòa như trước, mà trái lại, mang theo một tia kính sợ.
Hắn đi trong phòng dời cái ghế, để Lộ Thắng ngồi xuống, sau đó tranh thủ thời gian châm trà, mình đứng ở một bên cùng đi.
Sau khi Tiếu lão ra ngoài, nhìn xem Lộ Thắng, càng nhìn càng tâm tắc.
“Cao thủ Thông Ý chừng hai mươi tuổi, thiên phú như vậy… Đơn giản…” Hắn cảm thấy mình mỗi ngốc nhiều cùng Lộ Thắng một hồi thì sẽ sống ít đi một năm.
So với đối phương, lão nhân như hắn ngayc ả Thông Ý cũng không vào, như thế hơn nửa đời người sống trên thân cẩu đi lên.
Ngồi yên một lát, còn tốt có Triệu Kiệt bồi Lộ Thắng nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng trả lời một vài vấn đề của Lộ Thắng.
Rất nhanh ngoài cửa viện có người đến, ào ào tới một đám người, đều mặc trang phục đen trong bang, dẫn đầu có hai người.
Một lão đầu tử tóc hoa râm, cõng một thanh trường kiếm sau lưng. Một cái khác là trung niên phụ nhân dung mạo tú lệ, dáng người nở nang, bên hông mang theo hai thanh loan đao. Quần áo trên thân hai người đều có một đầu tiêu chí cá voi màu trắng.
Vừa vào cửa, lão đầu tử trách trách hô hô kêu to: “Ai! Ai là Thông Ý cao thủ!?? Vừa nhìn thấy thông báo lão tử ngủ gật đều bị dọa! Thông Ý chừng hai mươi!! Trời ạ! Trò đùa này có chút lớn!!”
“Nội vụ sử Vương lão! Âu Dương trưởng lão!?” Triệu Kiệt nhìn người tới, lập tức cả kinh toàn thân run lên, vội vàng muốn tiến lên hành lễ. Tiếu lão cũng nhanh chóng tiến tới hành lễ.
“Không cần đa lễ.” Mỹ phụ Âu Dương trưởng lão ôn hòa nói, ánh mắt rơi vào trên thân Lộ Thắng còn đang mỉm cười.
“Quả nhiên là rồng phượng trong loài người, vị này chính là Lộ huynh đệ?”
Lộ Thắng ôm quyền cười nói: “Tại hạ Lộ Thắng, hẳn là cao thủ Thông Ý mấy vị nói tới.”
“Thông Ý? Thật hay giả!? Để lão tử đánh một quyền thử chút!!”
Oanh!!
Tiếng nói vừa dứt, lão đầu tử lập tức bay nhào một cái, trong sân bỗng nhiên nổi lên tiếng diều hâu rít tê minh, chói tai dị thường.
“Đến hay lắm!” Hai mắt Lộ Thắng tỏa sáng, đây là lần thứ nhất hắn gặp được cao thủ Thông Ý trở lên, thế mà đồng dạng có thể đánh ra võ học tinh túy chân ý.
Phá Tâm chưởng bỗng nhiên nhấc lên, Lộ Thắng cũng không đề khí, chỉ chính diện đối mặt nghênh đón.
Ngao!!
Coi như không đề khí, hắn lĩnh ngộ chân ý Hắc Hổ đao pháp, Thông Ý về sau, cũng tự nhiên sinh ra tiếng hổ gầm, chấn động đến cây đào viện lạc lá rụng bay tán loạn như hạt mưa.
Lòng bàn tay Lộ Thắng phiếm hồng, mi tâm ẩn ẩn hiển hiện một vòng đường vân chữ Xuyên huyết sắc, thân hình như tiễn, bỗng nhiên cùng lão đầu tử đụng vào nhau.
Bành! Bành bành bành bành bành!!
Đầu tiên chỉ tay hai người lẫn nhau bắn ra, về sau như thiểm điện liên tục liều năm chưởng, sau đó phân biệt thối lui.
“Ha ha ha ha! Sảng khoái!!” Lộ Thắng nhất thời trong lòng thoải mái, một mảnh sảng khoái, ngoại trừ quỷ vật bên ngoài, đây là lần thứ nhất hắn có thể cùng người giao thủ vui mừng thoải mái như thế. Dưới tình huống không cần nội khí, toàn lực xuất chưởng, thế mà còn có người có thể tiếp được, điều này khiến hắn không khỏi nóng lòng không đợi được, trong lòng tuôn ra một tia cùng chung chí hướng.
“Lại đến!” Lộ Thắng nâng chưởng hướng phía trước, lòng bàn tay một mảnh huyết hồng muốn lại đến.
Phốc!!!
Đã thấy lão đầu kia một cái ngã ngửa, ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm máu lớn, sau đó thì ngã.
“…”
Mọi người tại đây một mảnh ngốc trệ.
“Vương đại nhân!! Nhanh cứu người!!” Triệu Kiệt phản ứng đầu tiên, vội vàng bổ nhào qua, đỡ dậy lão đầu.
Trung niên phụ nhân cũng sắc mặt nghiêm nghị, đi nhanh tới, từ ống tay áo lấy ra một bình nhỏ, đem cái nắp mở ra, đổ ra một viên đan dược nhỏ như đậu nành, cấp tốc cho lão đầu tử ăn vào.
Sau đó lại đấm bóp huyệt vị, xoa bóp tụ huyết cho hắn.
Một đám người vây quanh lão đầu bận rộn nửa ngày, Lộ Thắng đứng ở một bên, Tiếu lão tới muốn mở miệng an ủi hắn nhưng trước khi Vương lão đầu chưa được cứu ống, nói gì cũng là uổng phí.
Hắn như nhìn quái vật liếc nhìn Lộ Thắng, lắc đầu thở dài, cuối cùng vỗ vỗ bả vai Lộ Thắng, lời gì cũng không nói.
Lộ Thắng có chút im lặng, vừa mới dâng lên một điểm nhiệt huyết, thoáng cái lại trầm tịch xuống.
Hắn bỗng nhiên có chút rõ ràng thực lực bây giờ của mình đến cấp độ gì.
Không phải danh túc mình đoán lúc trước, có lẽ so với đó càng mạnh…