Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 282 - Chương 283: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 283: Vô Đề

Thì ra cô ấy thông linh từ bao giờ.


Đạo trưởng Triệu không tức giận vì bị ngắt ngang, cười nói:


"Xem ra vị tiểu hữu này có thể cởi bỏ thắc mắc cho mọi người.”


Diệp Thiên Kỳ cũng sửng sốt vì lời nói của Gia Gia, cái gì gọi là hại thứ khác?


“Con tê tê, nhím, rắn, cáo”


Mắt của Gia Gia trống rỗng đọc tên một đám động vật.


Diệp Thiên Kỳ càng nghe sắc mặt càng khó coi.


Gia Gia lại hỏi:


" Mấy thứ này, ăn ngon không?”


Nói đến đây thì mọi chuyện rõ ràng.


Đây là một trong những sở thích của Diệp Thiên Kỳ, cùng bạn bè đi ăn thú rừng. Phải là thú rừng còn sống, làm thịt tại chỗ thì ăn mới ngon.


Mẹ Diệp khó tin nhìn con trai mình, trong một loạt động vật vừa rồi kể tên có nhiều loài được quốc gia bảo hộ, con trai biết pháp nhưng phạm pháp?!


"Hoang đường, quả thực hoang đường!" Diệp Kiến Quốc vỗ tay vịn ghế, nổi giận đùng đùng.


Lão tướng quân Diệp bởi vì xuất thân ăn cướp nên không cảm thấy ăn thú rừng có vấn đề gì, nhưng vì ăn thú rừng mà dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như vậy thì ông cụ khó mà chấp nhận.


“Những con đó không chỉ một mình tôi ăn.” Diệp Thiên Kỳ nói qua kẽ răng.


Hắn ta không hiểu, ăn thú rừng thôi mà dính tới nợ nghiệt? Huống chi không phải một mình hắn ta ăn, dựa vào cái gì báo ứng lên người con trai của hắn ta?!


Lúc này Gia Gia đảo tròng mắt, phục hồi linh quang. Đã kết thúc thông linh.


Gia Gia nhìn hướng cầu thang, một sinh vật nửa người nửa hồ đứng trên cầu thang lạnh lùng nhìn Diệp Thiên Kỳ.


“Chít chít chít!” Nó phát ra tiếng kêu, nhưng không ai có thể nghe hiểu.


Tạ Giác lúc này ra tay, anh ấy lấy một bình ngọc ra khỏi pháp khí không gian mang theo bên người, đổ ra một viên đan dược.


Tạ Giác tiến lên, búng đan dược vào miệng của Diệp Thành An, nói:


“Viên đan dược này hẳn là có thể trợ giúp ngươi tạm thời mở miệng nói chuyện."


"Khụ khụ, ta " Quả nhiên, Diệp Thành An hé môi nói chuyện.


“An An!”


Mấy người lớn vui vẻ, nếu Diệp Thành An có thể nói chuyện vì đan dược, không chừng cũng có đan dược biến cậu bé trở về bộ dạng cũ.


Lúc này bọn họ đã lựa chọn quên đạo trưởng Triệu nói rằng hết cách xoay chuyển.


Sau khi Diệp Thành An có thể nói chuyện thì phớt lờ người nhà họ Diệp, chỉ căm giận nhìn chằm chằm Diệp Thiên Kỳ.


“Ngươi còn nhớ tám năm trước đã từng ăn một con hồ ly nhỏ, có bộ lông màu lửa đỏ không?” Giọng của Diệp Thành An khàn khàn, rất giống âm thanh lúc Gia Gia thông linh.


Câu nói này khiến Diệp Thiên Kỳ như bị sét đánh.


Nghe nói trong huyền học dân gian phương bắc hữu thần bà là chuyên thờ Ngũ Đại Tiên.


Ngũ Đại Tiên ý chỉ "Hồ hoàng bạch liễu hôi", gồm cáo, chồn, nhím, rắn và chuột.


Tám năm trước, Diệp Thiên Kỳ học đại học ở phương bắc, ngẫu nhiên đi dã ngoại với bạn học, đâm ra nghiền ăn món rừng.


Lúc ấy hồ ly đỏ còn là một con hồ ly nhỏ non nớt.


Đừng nhìn nó tuổi nhỏ, là hồ ly con, mẹ của nó là hồ ly trắng đã thành tinh, còn được thần bà thờ là ‘Hồ Tiên nương nương’, rất nổi tiếng trong thôn.


Vì có mẹ rất lợi hại nên hồ ly con lông đỏ ăn nhiều đồ tốt, mặc dù không thành tinh nhưng mở chút linh trí, thông minh hơn các đồng bạn cùng tuổi nhiều.


Hồ Tiên nương nương hợp tác với thần bà giải quyết vấn đề khó khăn cho người sống hoặc người đã chết, qua đó tích lũy công đức. Nhiều người đến tận nhà nhờ giúp, lúc bận rộn không rảnh chăm con, Bạch Hồ nương nương chỉ có thể dặn dò con rằng bên ngoài nguy hiểm, đừng ra khỏi hang hồ ly.


Hồ ly con lông đỏ ngoan ngoãn vâng dạ, nhưng con nít thì luôn tràn đầy tò mò.


Có một lần mẹ hồ ly lông trắng nửa tháng không về, trong hang hồ ly sắp hết thức ăn cất chứa, hồ ly con lông đỏ ra khỏi hang.


Gần hang hồ ly là một mảnh núi rừng, có nhiều thú hoang. Bởi vì mẹ hồ ly lông trắng để lại hơi thở nên đám thú gần đó không dám chọc vào nó, hồ ly con lông đỏ giống như chim non mới sổ lồng, rất vui vẻ.


Bình Luận (0)
Comment