Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 301 - Chương 302: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 302: Vô Đề

Cố Khanh ngồi một bên híp mắt lại, cẩn thận đánh giá khí tràng quanh người Lý Bình An.


Quanh thân Lý Bình An là khí vận màu trắng, trong màu trắng mang theo ít sắc xanh và từng luồng khí màu vàng.


Nhìn thì Lý Bình An quả nhiên là một học sinh tốt, mang theo chút khí vận màu xanh thì dù không làm được học sinh giỏi, thành tích cũng cỡ lớp giữa trở lên.


Hơn nữa lứa tuổi này mà có từng lũ kim quang công đức, xem ra lúc bình thường giờ phút này hay làm người tốt chuyện tốt.


Tổng thể thì khí vận của Lý Bình An rất bình thường, Tần Nghĩa có ánh sáng công đức còn nhiều hơn Lý Bình An, khí vận trong đỏ có chút tím, hiển nhiên sẽ phát triển rất tốt trên đường làm quan.


So sánh thì Lý Bình An bình phàm như vậy sao lại có năng lực tiên tri như vậy?


Ánh mắt của Cố Khanh rơi vào mặt dây chuyền trên cổ của Lý Bình An.


Dây chỉ đỏ rất bình thường, mặt dây chuyền là một viên đá rất đẹp, Cố Khanh chưa từng nhìn thấy loại đá này, trông giống như trời sao.


Trong đầu của cô hiện ra một danh từ, đá dự ngôn.


Tên như ý nghĩa, đây là một loại đá dùng để tiên tri, rất ít thấy.


Bên Lệ Hoan cũng bắt đầu trắc nghiệm.


Cô ấy đầu tiên là lấy ra một tờ giấy trắng.


Đây không phải là giấy trắng bình thường, mà là giấy trắc nghiệm đôi khi Bộ Đặc Dị dùng để tuyển chọn thành viên. Sử dụng nó có thể trắc nghiệm ra một người có thiên phú tu luyện hay không, ở mức độ nhất định cho ra kết quả càng giỏi tu luyện về mặt nào.


Lệ Hoan đưa giấy trắng cho Lý Bình An, khi cậu ấy cầm lấy thì Lệ Hoan dùng linh lực đốt tờ giấy.


“Ôi trời!” Lý Bình An hết hồn, nhưng dưới ánh mắt chắc chắn của Lệ Hoan thì cậu ấy không buông tay ra.


Rất thần kỳ.


Khi giấy trắng cháy đến chỗ tay Lý Bình An cầm thì cậu ấy cũng không cảm thấy đau nhói vì bị phỏng.


Giấy trắng bị đốt thành tro, mãi đến phút cuối cùng cũng chẳng có một chút biến hóa.


Lệ Hoan có chút thất vọng, xem ra Lý Bình An thật sự chỉ là một học sinh bình thường.


Sau khi xong xuôi, Lý Bình An mới tò mò hỏi:


“Vừa rồi kiểm tra gì vậy ạ?”


Lệ Hoan cũng không che giấu: “Là trắc nghiệm cậu có thiên phú tu luyện hay không.”


Lý Bình An càng thêm hưng phấn:


“Vậy kết quả thế nào?”


Học sinh tốt dù ngoan cỡ nào cũng sẽ có ước mơ đại loại như làm siêu anh hùng.


Lệ Hoan lắc đầu:


“Có lẽ năng lực tiên tri của cậu không phải bẩm sinh.”


Lý Bình An không có huyền học, có thể biết trước hẳn là nhờ cậy cái gì làm môi giới nên mới có năng lực tiên tri.


“Vậy à.” Lý Bình An hơi thất vọng: “Chị Lệ Hoan cho hỏi là tại sao gần đây em không thể mơ thấy nữa?”


Lý Bình An cũng muốn làm rõ nguyên nhân mình có giấc mơ tiên tri.


Suy nghĩ một hồi, Lệ Hoan trả lời:


“Chuyện này có rất nhiều loại khả năng, có thể là bởi vì hung thủ có năng lực đặc biệt, che chắn tiên tri của cậu, hoặc là do mấy giấc mơ tiên tri trước đó đã tiêu hao nhiều tinh lực của cậu.”


Đúng vậy, tiên tri như vậy cũng phải trả giá đắt.


Nếu là một người tu luyện huyền học, tiên tri sẽ tiêu hao linh lực. Nếu là một người bình thường không có linh lực, đá dự ngôn sẽ lựa chọn tiêu hao tinh lực.


Nhìn khuôn mặt hơi tái nhợt của Lý Bình An, ngón tay Lệ Hoan gõ trên mặt bàn làm cậu ấy cảm thấy hơi tim đập chân run.


"Có phải là gần đây rất dễ bị mệt, hở chút là đau đầu nhức óc, trí nhớ suy yếu, buổi tối còn ngủ không được?"


Lệ Hoan mỗi nói một điều là Lý Bình An gật đầu theo.


"Rất hiển nhiên, giấc mơ tiên tri tiêu hao một số tinh khí của cậu, trong thời gian này nhớ nghỉ ngơi đầy đủ, bổ sung dinh dưỡng, bù lại tinh khí đã bị tiêu hao. Nếu cứ tiếp tục thế này không chừng sẽ bị bệnh nặng." Lệ Hoan nghiêm túc nói.


Bình Luận (0)
Comment