Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 317 - Chương 318: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 318: Vô Đề

Cố Khanh lên tiếng:


“Xin chào, là Phương Kình Tùng đúng không? Chúng ta là thành viên của Bộ Đặc Dị quốc gia, đến đây điều tra vấn đề ma da trong nước.”


Cố Khanh nhạy bén cảm thụ được khi Phương Kình Tùng nhìn thấy Khương Mặc Ngôn dường như sợ hãi rụt ra sau?


Nhưng một quỷ hồn chưa từng hại người thì cần gì sợ một người có kim quang công đức? Hơn nữa động tác lùi lại của Phương Kình Tùng dường như là do bị uy thế vô hình đè ép.


Cố Khanh thầm ghi nhớ chuyện này, cô càng lúc càng hoài nghi thân phận của Khương Mặc Ngôn, chỉ còn thiếu hỏi thẳng mặt.


Thẩm Du hỏi tiếp:


“Phương Kình Tùng, xin hãy nói khu vực nước này rốt cuộc có vấn đề gì? Tại sao ngươi trốn trong ốc biển này?”


Phương Kình Tùng nghe nhóm Cố Khanh không phải là quỷ sai thì bản năng thở phào nhẹ nhõm.


Nghe câu hỏi của Thẩm Du, xung quanh chậm rãi kể ra chuyện của mình.


“Lúc ấy sau khi ta cứu người thì cảm giác gân cốt rã rời, nhưng vẫn liều mạng bơi về phía bờ. Bỗng cảm giác bị cái gì túm mắt cá chân, cứ ghì ta xuống nước sâu.”


“Ta rất nhanh mất ý thức, khi tỉnh lại thì đã ở đáy sông, ta thành một quỷ hồn, xung quanh trừ đống xương trắng ra không có gì khác. Ta đoán được hẳn là bị ai đó tìm làm kẻ chết thay, nhưng chẳng ngờ không lâu sau, quỷ hồn tìm kẻ chết thay kia quay về.”


“Lúc ấy ta trốn trong rong, không biết đó là ma da hại chết mình, hắn lúc ấy cũng không thể gọi là ma da nữa. Thân thể của hắn đã tụ thành thực, nhưng trên người mọc vảy, mặt mọc tai cá, tay cầm một ốc biển, luôn mồm nói đều là giả, đều là giả."


"Về sau, hắn phát hiện ra ta, còn chủ động nói cho ta biết hắn là ma da hại chết ta.”


Thì ra lúc trước ma da kia sau khi hại chết Phương Kình Tùng thì đúng là có thể rời khỏi khu vực nước này, dần ngưng tụ thành thực thể.


Ma da chưa kịp mừng bao lâu thì phát hiện ra không đúng, tại sao thực thể mà có vảy, mọc tai cá? Dường như hắn đang dần biến thành một con cá?!


Sau khi chậm rãi chuyển biến thành cá thì linh lực của hắn cũng từ từ biến mất.


Điều này hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của hắn!


Ốc biển trên tay ma da là hắn vô tình có được, không biết nó có công dụng gì, nhưng hắn cảm thấy thứ này rất trọng yếu.


Thân thể càng lúc càng giống cá, ma da bất đắc dĩ mang theo ốc biển trở lại vùng nước này.


Với tình huống hiện tại thì ma da không chống chọi được lâu.


Quả nhiên, sau khi ma da kể hết cho Phương Kình Tùng nghe, vài ngày sau hắn hoàn toàn biến thành một con cá, chẳng còn trí nhớ.


Theo lý thuyết, thành cá rồi, nếu con cá chết thì phải chăng kết thúc vòng đời, có thể đầu thai sang kiếp khác?


Phương Kình Tùng nghĩ vậy, yên lặng quan sát tình huống hóa thành cá của ma da.


Không lâu sau, có người đến nơi này câu cá.


Phương Kình Tùng thấy tận mắt con cá ma da kia bị câu lên.


Nhưng mà


Khi cá rời khỏi mặt nước thì một hạt châu màu đen rơi xuống, chậm rãi hóa thành bột phấn, biến mất trong vùng nước này.


Đó là ma da.


Phương Kình Tùng biết, ma da không thể đầu thai chuyển thế, vô luận có tìm kẻ chết thay hay không.


Ma da cũng chia ra nhiều loại khác nhau.


Như Vương Thanh Thanh bị người sát hại đẩy vào trong nước thì có thể rời khỏi vùng nước, đi theo hung thủ giết mình, chỉ cần hung thủ chết, oán khí giảm bớt liền có thể đầu thai chuyển thế.


Ma da tự sát thì trước đó đã nói rồi, quỷ tự sát sẽ không được giải thoát, luôn lặp lại quá trình tử vong, ma da cũng giống như vậy, không chỉ mỗi ngày đều sẽ lặp lại quá trình mình chết cũng không thể rời khỏi vùng nước mình chết đuối.


Người bị ma da hại chết trở thành ma da mới cũng không thể rời khỏi vùng nước, giống như Phương Kình Tùng.


Phương Kình Tùng biết không thể dùng cách tìm thế thân thì hoàn toàn tuyệt vọng, anh ta muốn đi gặp Phinh Đình.


Rõ ràng hai người sắp kết hôn, bây giờ cách biệt âm dương.


Phương Kình Tùng không biết sau khi Hà Phinh Đình thấy anh ta chết thì sẽ đau lòng tuyệt vọng đến cỡ nào.


Bình Luận (0)
Comment