Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 321 - Chương 322: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 322: Vô Đề

Hà Phinh Đình rất ngoan, vì gặp Phương Kình Tùng, bị làm lời khai thì cô ta thật sự vào cục cảnh sát giải thích vụ việc.


Bởi vì không có tạo thành ảnh hưởng lớn cho xã hội nên chỉ bị cảnh cáo miệng.


Sau khi ghi chép xong, Hà Phinh Đình nhận được tin nhắn của Thẩm Du liền đến Bộ Đặc Dị.


Vào Bộ Đặc Dị, Hà Phinh Đình luôn biểu hiện không thấy vị hôn phu thề không bỏ qua ngược lại có chút thấp thỏm.


Trong phòng làm việc, Lệ Hoan ngồi trên ghế dành cho boss, đầy khí thế hỏi:


“Cô xác định muốn gặp vị hôn phu của mình?”


"Đúng vậy." Hà Phinh Đình đáp.


Lệ Hoan gật đầu, nói:


“Cô là người bình thường, không thể thấy quỷ hồn, nếu muốn gặp vị hôn phu cần nhờ cậy một ít công cụ. Chúng tôi sẽ không cung cấp công cụ miễn phí cho cô.”


Lệ Hoan nói xong thu lại khí thế làm boss, bắt đầu giới thiệu mấy món có thể thấy quỷ cho Hà Phinh Đình: nước mắt trâu cấp thấp chỉ có thể nhìn vài phút, lá liễu chế tạo đặc biệt cao cấp hơn chút, và bùa Linh Nhãn do Cố Khanh vẽ.


Hà Phinh Đình không ngờ trùm cuối Lệ Hoan thì ra là bộ dạng như vậy, cảm giác nặng nề muốn gặp Phương Kình Tùng thoáng chốc nhẹ nhàng hơn.


Hà Phinh Đình lấy ví ra:


“Cà thẻ được không?”


Nói mới nhớ, Hà Phinh Đình có thể mở tiệm trong phố Thanh Linh tấc đất tấc vàng hình như không thiếu tiền.


Bày bàn thờ, đặt đồ cúng lên.


Sau khi Hà Phinh Đình trả tiền mua một lá bùa Linh Nhãn đắt tiền nhất thì Lệ Hoan lập tức chuẩn bị làm việc.


Hà Phinh Đình bị đám người Cố Khanh trông chừng, hạn chế cách bàn thờ ba mét.


Người phụ nữ rơi vào tình yêu luôn dễ dàng điên cuồng. Huống chi người phụ nữ này từng vì người yêu mà giả ma tám năm, nếu trong quá trình Lệ Hoan đốt nhang thỉnh chú út tới cô ta bỗng dưng nổi điên thì không tốt.


Hà Phinh Đình không kiềm được hỏi một câu:


“Kình Tùng đang ở đâu?”


Dù bị nhóm Cố Khanh hạn chế hành động, Hà Phinh Đình cầm bùa Linh Nhãn nghe Lệ Hoan quảng cáo có thể thấy quỷ cả ngày, cô ta đã nhìn kỹ xung quanh Bộ Đặc Dị, tiếc rằng không thấy quỷ hồn của Phương Kình Tùng đâu.


Nhóm Cố Khanh không nói cho biết ốc biển đặt trên bàn thờ có quỷ hồn của Phương Kình Tùng đang ngủ.


Cố Khanh chỉ nói:


“Chờ lát nữa chị sẽ nhìn thấy.”


Hà Phinh Đình siết chặt bùa Linh Nhãn, không hỏi nữa, mắt nhìn chăm chú hành động của Lệ Hoan.


Một nén linh hương cắm vào lư hương, Lệ Hoan mặc niệm chú Rước Quỷ.


Mắt thường có thể thấy linh hương cháy nhanh trong lư hương, chỉ vài giây đã tàn nhang.


Vèo!


Chợt có một làn gió thổi qua.


Trong nhà thêm một bóng dáng mặc đồ tây đen đứng ở trước mặt Lệ Hoan.


Hà Phinh Đình là người bình thường chưa từng thấy cảnh này, sợ hết hồn vội che miệng mình, sợ quấy nhiễu đối thoại của Lệ Hoan và đối phương.


Nhìn ‘người mặc đồ tây đen’ hơi trong suốt này, Hà Phinh Đình càng thêm tin tưởng nhóm Cố Khanh tìm được Phương Kình Tùng.


Hà Phinh Đình chờ đợi khoảnh khắc gặp mặt người yêu.


Dạo này chú út bận tối mặt tối mày.


Trừ công tác cấp trên sắp xếp tiếp dẫn quỷ hồn suốt ngày đêm, cháu gái lâu như vậy không kêu hắn đi ra nghỉ giải lao cũng là nguyên nhân làm hắn ‘héo’.


Giờ thì tốt rồi, một nén linh hương, cháu gái rốt cuộc nhớ tới chú út này!


Chú út ngửi khói, ôi, trên bàn còn có mấy món của nhà hàng Hồng Thịnh mà hắn thích ăn nhất!


“Chậc chậc, còn chuyên môn mua đồ ăn ta thích, Hoan Hoan, ngươi có việc lớn gì muốn hỏi hả?!” Chút út chộp lấy đồ cúng trên bàn thờ, trong tay liền xuất hiện một hộp cà nướng, hắn còn tự chuẩn bị một đôi đũa.


Trên bàn thờ, hộp cà nướng thoáng chốc không còn mùi thơm.


Trên trán Lệ Hoan nổi gân xanh:


“Không – được – gọi – là – Hoan – Hoan!”


Lệ Hoan rất bất mãn với ‘biệt danh’ mà chú út thích gọi, Hoan Hoan, nghe như gọi cún.


Gia đình họ khi kêu ai thường gọi cả họ lẫn tên, là chú út đầu tiên kêu Hoan Hoan, tiếp đó kêu thuận miệng, người nhà cũng học theo.


Hình tượng chị đại bá khí của cô ấy bị từng tiếng kêu ‘Hoan Hoan’ của người nhà đập tan nát hết.


Bình Luận (0)
Comment