Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 325 - Chương 326: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 326: Vô Đề

Tiền Mập ở phố Phong Thủy là nhà giao dịch bùa chú của Bộ Đặc Dị.


Cố Khanh cho Hà Phinh Đình địa chỉ của Tiền Mập, cô ta muốn thì có thể đi nơi đó mua bùa Linh Nhãn, nhìn thấy Phương Kình Tùng.


Nhìn bóng dáng một người một quỷ đi khuất, Thẩm Du hơi hoài nghi hỏi:


"Bọn họ thật sự có thể kiên trì, không phá vỡ giao hẹn sao?"


Dù sao nhan sắc tàn phai thì tình yêu cũng cạn, Phương Kình Tùng thành quỷ nên sẽ không già, còn Hà Phinh Đình sẽ từ từ già nua. Dù Hà Phinh Đình có thể cả đời không kết hôn, nhưng Phương Kình Tùng nhìn thấy Hà Phinh Đình già lọm khọm thì còn yêu cô ta không?”


"Nhất định có thể." Lệ Hoan nói.


Một người một quỷ có thể làm đến mức này vì đối phương, vài chục năm trần gian chẳng là gì với họ.


Sự kiện Cô Dâu Ma tạm giải quyết, Cố Khanh từ biệt các đồng nghiệp sau khi về trường học.


Khương Mặc Ngôn cũng tỏ vẻ mình mới đến thành phố S không lâu, cần đi thuê phòng, nên không ở lại bộ môn nữa, mọi người tỏ vẻ thông cảm.


Không ngờ sau khi Khương Mặc Ngôn rời đi, anh không tìm phòng thuê.


Thật ra trước khi đến đây Khương Mặc Ngôn đã mua bất động sản ở bên này, nhà họ Khương cũng không thiếu tiền, biết con trai đến thành phố S đi làm, cha mẹ của anh sớm đặt mua nhà tại đây.


Biết con trai không thích nơi quá lớn, họ mua một bộ nhà đơn thân, một người ở vừa đủ.


Khương Mặc Ngôn quay về nhà đơn thân, đi phòng bếp, mới pha một ly trà, đi ra thì thấy một bóng dáng hiện diện trong phòng khách.


Thôi Phán Quan đại nhân mặc áo quan rộng thùng thình hoàn toàn khác với căn nhà phòng khách hiện đại đơn giản này, nhưng Phán Quan đại nhân hoàn toàn không nhận ra điều đó, vẻ mặt hưởng thụ nằm trên sofa.


“Nhân gian thật tốt, khoa học kỹ thuật phát triển nhanh thật, ngẫm lại Thôi Phán Quan ta đây cẩn trọng làm việc ở địa phủ nhiều năm nhưng chưa được hưởng thụ ngày tháng như vậy.”


Thấy Khương Mặc Ngôn bưng một ly trà đi ra, Thôi Phán Quan nhướng mày hỏi:


“Này, biết ta là ai không?"


Khương Mặc Ngôn cố nén không trợn trắng mắt:


“Lão Thôi!"


Thôi Phán Quan thích nhất là nhìn bộ dạng muốn nổi khùng nhưng cố nén này của Khương Mặc Ngôn:


“Nếu không phải có người ở dưới báo lên, nói là trông thấy Âm Dương Tuần Tra Sử đại nhân ở dương gian thì ta ta còn không biết ngươi đã thành công khôi phục ký ức!"


Đúng vậy, chú út chân chó sau khi ôn chuyện với Lệ Hoan, trở về địa phủ liền xin gặp Phán Quan đại nhân, báo chuyện nhìn thấy Âm Dương Tuần Tra Sử đại nhân ở trạng thái loài người trên trần gian.


Chậc chậc chậc!


Phải công nhận, nếu chú út còn sống thì chắc chắn là cỏ mọc đầu tường thuần chủng!


Giây trước còn hèn mọn ở trước mặt Khương Mặc Ngôn, giây sau đã đến chỗ Phán Quan bán đứng anh.


Chú út không ngẫm lại, dựa theo xác suất chạm mặt, lần sau trông thấy Khương Mặc Ngôn thì quỷ sai nho nhỏ như hắn sẽ có kết quả như thế nào?!


Khương Mặc Ngôn thầm cắn răng, anh vốn định giấu thêm chút thời gian. Vốn chỉ cần làm việc vào buổi tối, hiện tại khôi phục ký ức thì phải chờ lệnh suốt hai mươi bốn tiếng.


Nói đến thì Âm Dương Tuần Tra Sử đầu thai chuyển thế kỳ thực là có nhiệm vụ.


Sau khi lấy lại trí nhớ, Khương Mặc Ngôn đã biết nhiệm vụ là cái gì.


Nếu không có Cố Khanh, cô không đưa thuật luyện thể cơ sở cho Khương Mặc Ngôn, anh không nhớ ra mình là Âm Dương Tuần Tra Sử thì không chừng địa phủ sẽ phải phái thêm người đi đầu thai.


Tiếc rằng bị chú út mách lẻo, địa phủ đã biết chuyện này, Thôi Phán Quan lập tức tìm đến.


Khương Mặc Ngôn đầu thai đến nhân gian, một mặt là để lịch kiếp, một mặt là vì truy bắt một lệ quỷ đang lẩn trốn của địa phủ.


Địa phủ có quy định, trước khi đầu thai phải uống canh Mạnh bà quên hết chuyện cũ.


Bởi vì chức vị của Khương Mặc Ngôn đặc biệt nên chỉ dùng thủ đoạn đặc biệt khóa ký ức của anh, thường ngày anh không nhớ kiếp trước của mình, sau khi ngủ mới nhớ ra, thực hiện chức trách của Âm Dương Tuần Tra Sử.


Bình Luận (0)
Comment