Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 334: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 334: Vô Đề

Nhưng nay xem ra, hình tượng anh trai tuấn tú này này, chắc em họ viết thể loại vườn trường?


Chưa đợi Thẩm Thần tỉnh táo lại từ một đống thể loại truyện mạng, anh đẹp trai Thư Linh đã lên tiếng.


“Chào mọi người, ta tên Lâm Thâm.” Âm thanh rất êm tai, ôn tồn lễ độ.


Mợ Ngô bị giật mình vì sự xuất hiện của Thư Linh cũng phải thừa nhận, nếu đây không phải ;yêu quái’ thì trông giống như bé ngoan.


Cậu Ngô thì không nghĩ vậy, nhớ đến trong khoảng thời gian này bọn họ vì con gái mà bôn ba lao lực, tất cả chỉ tại Thư Linh này, ông ấy không kiềm được cơn giận.


“Là ngươi luôn dây dưa con gái của ta, ngươi!” Cậu Ngô muốn nổi khùng lên nhưng bị mợ Ngô che miệng.


Đương nhiên, mợ Ngô lớn tuổi như vậy, không thể nào chỉ vì bề ngoài của Thư Linh đẹp trai mà nông cạn ngăn cản chồng mắng hắn.


Mà do mợ Ngô nghĩ đến mạng của con gái nằm trong tay Thư Linh, lỡ chọc giận đối phương thì con gái phải làm sao?


Cậu Ngô bị che miệng hiển nhiên cũng nhớ ra, ngừng giãy giụa, hai vợ chồng đều không nói lời nào. Chuyện này tốt nhất là nên giao cho phương trượng đại sư giải quyết.


Vẻ mặt phương trượng Nhất Tâm từ bi nhìn Lâm Thâm:


“Tại sao thí chủ muốn làm như vậy?"


Dường như phương trượng Nhất Tâm không muốn dùng bạo lực.


Lâm Thâm nhìn về phía phương trượng Nhất Tâm, tay đang nắm tay của Ngô Nguyệt:


“Nguyệt Nguyệt là bạn gái của ta, chúng ta yêu nhau, chúng ta chỉ muốn hai người bên nhau.”


Lâm Thâm nói rồi nở nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.


Nghe lời của Lâm Thâm, Thẩm Thần không nhịn được nói:


“Ngươi không phát hiện bởi vì hai người yêu nhau mà em ấy thành bộ dạng gì sao?”


Lâm Thâm phớt lờ Thẩm Thần, tay nhẹ vuốt gò má của Ngô Nguyệt:


“Ta không làm gì Nguyệt Nguyệt, chắc đại sư cũng cảm giác được. Nguyệt Nguyệt biến thành như bây giờ tất cả đều là bởi vì cô ấy cảm thấy xung quanh tạo áp lực quá lớn cho cô ấy, cô ấy không muốn cuộc sống như vậy.”


“Nên mới có sự xuất hiện của ta.”


Mới đầu Lâm Thâm không thể hiện hình trong hiện thực.


Từ lúc hắn có ý thức đã nhìn cô gái này từng chút một sáng tạo ra mình.


Lâm Thâm ở trong sách yêu cô gái tên là Nguyệt Nguyệt, hai người là cùng bàn.


Đúng vậy, Ngô Nguyệt viết mình là nữ chính.


Khi Lâm Thâm ở trong sách yêu nữ chính Nguyệt Nguyệt thì Lâm Thâm làm Thư Linh cũng yêu người sáng tạo ra mình, Ngô Nguyệt.


Tiếc rằng Ngô Nguyệt không nhìn thấy hắn, Lâm Thâm chỉ có thể lặng lẽ ở cạnh cô ta, nhìn cô ta từng chút một gõ chữ trên điện thoại di động.


Sau đó chuyện viết tiểu thuyết bại lộ.


Cậu mợ Ngô tịch thu di động của Ngô Nguyệt, trong lòng cô ta buồn khổ, cộng thêm áp lực việc học, khi nghĩ đến tiểu thuyết thì càng khó tiếp thu bài vào não.


Ngô Nguyệt bắt đầu thẫn thờ thời gian dài, ở trong đầu cấu trúc thế giới mà mình muốn viết trong tiểu thuyết.


Ngày nọ, Lâm Thâm phát hiện có thể xuất hiện trong giấc mơ của Ngô Nguyệt.


Thế giới trong mơ là đoạn tiếp theo của tiểu thuyết dang dở. Ở trong mơ, Lâm Thâm và Ngô Nguyệt là ngồi cùng bàn, có thiện cảm với nhau, khó mà nói là người nào thổ lộ trước, dù sao bọn họ bất giác thành bạn trai bạn gái.


Thế giới trong mơ thật tuyệt vời, càng tốt đẹp bao nhiêu thì khi quay về hiện thực Ngô Nguyệt càng kháng cự bấy nhiêu.


Ở trong mơ, cô ta có thành tích xuất sắc, vẻ ngoài xinh đẹp, cha mẹ quan tâm mình, có bạn trai học sinh giỏi người khác hâm mộ cũng không có.


Nhưng trong hiện thực, cô ta chỉ là một cô gái bình thường không chút bắt mắt.


Chênh lệch rõ ràng như vậy khiến Ngô Nguyệt càng muốn trốn trong mơ vĩnh viễn.


Lâm Thâm cũng thấy được Ngô Nguyệt dần suy yếu, hắn từng khuyên nhủ cô ta quay về thế giới thực. Nhưng hắn thích Ngô Nguyệt, khi cô ta khóc thì Lâm Thâm không khuyên ngăn được nữa.


Lâm Thâm nói:


“Thật ra cho dù phương trượng không đến thì ta cũng đang nghĩ biện pháp."


Cậu mợ Ngô lộ vẻ mặt phức tạp.


Thì ra tất cả đều là do con gái của mình trốn tránh hiện thực. Đúng vậy, hiện thực có rất nhiều thứ không như ý, có lẽ bạn chỉ là một hạt bụi bình thường trong chúng sinh.


Bình Luận (0)
Comment