Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 352 - Chương 353: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 353: Vô Đề

Qua khoảng mười lăm phút, nhân viên cảnh sát trên chiếc xe khác đều hơi sốt ruột, gọi điện thoại hỏi:


“Ông Dương, xin hỏi là Nữu Nữu thật sự ở bên trong sao?"


Mấy nhân viên cảnh sát này hiển nhiên đẳng cấp còn chưa đủ cao, không biết sự tồn tại của Bộ Đặc Dị, theo lý thì Cố Khanh xem như đồng sự của họ.


Dương Khai Nguyên kiên định đáp lại: “Chờ thêm chút nữa, tôi xác định Nữu Nữu ở bên trong."


Lúc này, Cố Khanh bỗng nhiên ngồi thẳng người.


Cô vươn tay ra ngoài cửa sổ, một con hạc giấy đột nhiên xuất hiện trong bàn tay cô.


Cô khép mắt lại đọc ký ức của hạc giấy.


Giây lát sau, Cố Khanh mở mắt ra: “Có thể xông vào, bên trong chỉ có Nữu Nữu và một người phụ nữ.”


Dương Khai Nguyên gật đầu, ra lệnh cho các vệ sĩ.


Các vệ sĩ xông vào, bọn họ không biết chủ thuê nói có thật hay không, nhưng làm vệ sĩ, ông chủ bảo xông vào thì bọn họ phải làm theo.


Mấy nhân viên cảnh sát cũng bất đắc dĩ đi theo.


Giây lát sau, các vệ sĩ đi ra, một người cõng một cô bé, đúng là Nữu Nữu!


Mấy nhân viên cảnh sát vẻ mặt ngơ ngác áp dì Vương đi ra, bọn họ thật sự tìm đúng chỗ?


Vợ chồng Dương Khai Nguyên đã lao xuống xe ôm lấy Nữu Nữu.


Cố Khanh nhìn dì Vương xụ mặt như bánh bao chiều, nói với mấy ‘đồng nghiệp’:


“Bọn họ hẳn là còn có đồng bọn, các người có thể phái người ở đây ôm cây đợi thỏ."


Sau đó cô ung dung rời đi, cô còn phải giúp hồn phách của cô bé quay về vị trí cũ.


Dựa theo nguyên tắc gần, Dương Khai Nguyên và vợ ôm Nữu Nữu đăng ký một phòng khách sạn gần đó.


Cô bé được đặt xuống giường, phát sốt đỏ mặt, thường lẩm bẩm mê sảng.


Bà Dương vội vàng lấy khăn lông hạ nhiệt độ cho Nữu Nữu, Dương Khai Nguyên thì dùng tăm bông thấm ướt bờ môi hơi khô nứt của cô bé.


Bà Dương nhẹ giọng hỏi chồng mình:


“Làm sao bây giờ? Không biết phát sốt bao lâu rồi, có nên đưa đi bệnh viện ngay không?”


Con nít sốt cao là không thể bỏ qua nhất, sốt cao lâu không chừng sẽ bị cháy hỏng não. Nếu không phải lo lắng hồn phách của con gái chưa quay về, bà Dương đã sớm đưa con vào bệnh viện.


Dương Khai Nguyên cũng hiểu vợ sốt ruột, nhìn về hướng Cố Khanh: “Cố đại sư, cần làm gì để giúp Nữu Nữu hoàn hồn?”


Cố Khanh lắc đầu.


Nếu hồn phách của Nữu Nữu đi mất thì còn cần cha mẹ trước tiên tìm hồn về.


Nhưng nếu hồn phách đã ở chỗ này thì chỉ cần Cố Khanh ra tay.


Lúc bà Dương đẻ Nữu Nữu đã là mẹ bầu lớn tuổi, sức khỏe của Nữu Nữu vốn yếu ớt hơn trẻ con khác.


Đây cũng là nguyên nhân tại sao hai vợ chồng không muốn cho Nữu Nữu đi ra ngoài chơi.


Nữu Nữu bị lừa ra ngoài, uống nước xong thiếp ngủ chắc là do có thuốc mê bỏ trong nước.


Nhưng bảo mẫu kia không ngờ sức khỏe của Nữu Nữu quá yếu, uống ít thuốc mê, xe chạy đến giữa đường thì cô bé phát sốt.


Họ không dám đưa bé tới bệnh viện, chỉ có thể đưa đi nhà dân mà bọn họ đã thuê sẵn, dùng phương pháp vật lý hạ nhiệt độ cho bé trước.


Bọn họ không biết rằng trong lúc lái xe đưa Nữu Nữu đến nhà dân thì cô bé đã hồn lìa khỏi xác.


Cố Khanh đương nhiên cũng nhìn thấy tình huống hiện tại của Nữu Nữu, cô sờ trán của bé, dùng kim bạc đâm vài chỗ trên người bé, nói:


“Không sao, chờ hồn phách quay về vị trí cũ thì sẽ từ từ khôi phục."


Nếu như nói mới bắt đầu Nữu Nữu phát sốt là do thuốc mê, nhưng về sau liên tục sốt cao là vì hồn lìa xác, thân thể tự động phát ra cảnh cáo, chỉ cần cho hồn nhập vào là sẽ khỏe lại.


Trong tay Cố Khanh trống rỗng xuất hiện một lục lạc.


Lục lạc bằng đồng phong cách cổ xưa, hưng bên trong không có quả chuông.


Lục lạc này là phần thưởng tổng bộ đưa tới vào hai ngày trước, hôm nay vừa lúc dùng nó.


Cố Khanh lắc nhẹ lục lạc.


Vợ chồng Dương Khai Nguyên lấy làm lạ, lục lạc không có quả chuông, chẳng phải nó bị hư rồi sao?


Sau đó bọn họ nghe tiếng ‘ring’.


Lục lạc vang thật.


Bình Luận (0)
Comment