Còn về Tiểu Hắc, cún con ngoan tỏ vẻ nó muốn ở lại phòng ngủ giữ nhà, ưm, trên thực tế là tình trạng vết thương vẫn chưa lành hẳn, nó cần nghỉ ngơi nhiều hơn.
Đến sảnh lớn của đại học Truyền Thông, đưa thiệp mời cho bảo vệ trông cửa.
Đi vào mới biết đã có nhiều người đến, bên trong đông nghìn nghịt.
Không lâu sau, hội tuyên truyền bắt đầu, vai chính và đạo diễn đi lên bục.
Hách Viện Viện siêu kích động kéo Cố Khanh, chỉ hướng một chàng trai đứng trên bục:
“Là anh ấy, là anh ấy đó! Diễn viên nam số hai của bộ phim này, đẹp trai xanh tươi! Tôi cảm thấy anh ấy đẹp trai còn hơn nam chính Tống An Nhiên, trên người toát ra tiên khí.”
Cố Khanh nghe vậy cũng nhìn hướng diễn viên nam số hai trên đài, sau đó ngây người.
Người tên Nhâm Đông Minh này đóng vai diễn viên nam số hai trong kịch bản, nhưng lúc trước cô đi đoàn phim giúp Nam Nguyên thấy người đóng vai này không phải là anh ấy.
Tạm không tả kỹ buổi tuyên truyền.
Sau khi kết thúc, Cố Khanh và các bạn cùng phòng ra ngoài, thấy Nam Nguyên ngụy trang đầy đủ tìm đến bọn họ.
"Cố Khanh, các người định về hả?” Nam Nguyên ngẫm nghĩ, lựa chọn gọi thẳng tên của Cố Khanh.
Trước mắt bao người, nếu kêu Cố đại sư phỏng chừng sẽ bị người qua đường tưởng bị khùng.
Cố Khanh đầu tiên là chúc mừng Nam Nguyên thành ngôi sao lớn, sau đó nói:
“Tụi này đang định tìm một chỗ liên hoan."
Vừa nghe câu nói này, Nam Nguyên bèn nói:
“Trùng hợp tôi biết gần đây có một quán cơm đồ ăn rất ngon. Tôi vẫn luôn muốn cảm tạ Cố Khanh đàng hoàng, hay là cho phép tôi mời mọi người cùng ăn một bữa nhé?”
Cố Khanh còn chưa suy nghĩ kỹ có nên đồng ý hay không thì thấy một nhân vật chính khác cũng ngụy trang kín mít đi tới.
Tống An Nhiên hỏi:
“Ồ, Nam Nguyên, mọi người đang nói chuyện gì vậy?”
Nghe Nam Nguyên nói muốn mời Cố Khanh ăn cơm, Tống An Nhiên biểu thị muốn tham gia:
“Lúc trước Cố Khanh giúp đỡ tôi, còn chưa có dịp cảm ơn đàng hoàng, để tôi đãi chầu này cho.”
Trên thực tế, vô luận là Nam Nguyên hay Tống An Nhiên, sau khi Cố Khanh trợ giúp bọn họ thì cô đều nhận được thù lao dày, bây giờ hai người nói muốn cảm tạ là vì muốn làm tốt quan hệ với cô.
Dù sao quen một đại sư huyền học rất có lợi trong giới này.
Chỉ là một bữa cơm, Cố Khanh đồng ý.
Khi mọi người cùng nhau đi quán cơm thì đoàn người tăng thêm một thành viên, diễn viên nam số hai của đoàn phim, Nhâm Đông Minh.
Nhâm Đông Minh vốn không quen biết gì với nhóm Cố Khanh, anh ấy bị Tống An Nhiên kéo đi cùng.
Tống An Nhiên nghĩ thế này, mọi người cùng nhau đi ăn cơm, đoàn người đều là con gái, có mỗi mình cô ta là con trai, lúc ăn cơm có lẽ sẽ hơi lúng túng nên muốn kéo thêm đồng bạn.
Đúng dịp anh họ của Tống An Nhiên hôm nay xin phép về với gia đình, cô ta kêu Nhâm Đông Minh có quan hệ khá tốt với mình trong đoàn phim cùng đi.
Trong lúc đi, Nam Nguyên giải thích cho Cố Khanh nghe về tình huống của Nhâm Đông Minh.
Nhâm Đông Minh vốn chỉ là nhân vật phụ trong đoàn phim, trùng hợp diễn viên nam số hai bởi vì té gãy chân nên không thể đóng phim, đạo diễn đành chọn Nhâm Đông Minh. Không ngờ bộ phim công chiếu, mấy diễn viên chính đều nổi tiếng.
Cố Khanh quan sát Nhâm Đông Minh.
Trên người anh ấy có khí chất thư sinh nho nhã mong manh, con gái bây giờ rất thích mẫu người này.
Nhưng mà
Cố Khanh nheo mắt, lúc cô tới gần Nhâm Đông Minh dường như có thứ gì vụt qua trước mắt, cảm giác khí tràng của anh ấy hơi khác biệt với mọi người.
Mèo trắng ở trong ngực của Cố Khanh dường như cũng cảm giác được cái gì, từ lúc Nhâm Đông Minh xuất hiện thì mắt mèo sáng rực nhìn đối phương, giống như nhìn thấy cái gì khiến nó hứng thú.