Phẩm loại thượng đẳng như vậy rất hiếm thấy.
Nhâm Đông Minh thay đồ mặc ở nhà, cầm thùng tưới nước bắt đầu tưới nước cho mẫu đơn xanh, vừa tưới nước vừa nói chuyện:
“Tú Nhi, hôm nay cực kỳ mạo hiểm, ta suýt bị phát hiện ra "
Lá cây nhẹ đung đưa như đáp lại lời của Nhâm Đông Minh.
Nhâm Đông Minh tưới nước xong lại dùng vải bông mềm lau lá cây:
“Hôm nay ta đi buổi tuyên truyền phim xong bị anh An Nhiên kéo đi ăn cơm chung, cư nhiên nhìn thấy ba cao nhân huyền học, còn có một con mèo trắng luôn nhìn ta không dời mắt, ta thật sự lo lắng bọn họ nhìn ra điểm cái gì, làm hại đến sự an toàn của nàng.”
Lần này mẫu đơn xanh không có phản ứng.
Nhâm Đông Minh cũng không thất vọng, anh ấy rửa mặt súc miệng xong sớm lên giường ngủ.
“Lâu thật lâu trước kia, có một thư sinh rất thích nuôi hoa, mọi người tặng cho thư sinh một ngoại hiệu là hoa tướng công. Trong nhà của Hoa tướng công trồng đủ loại hoa tươi, một năm bốn mùa đều có hoa nở. Trong tất cả hoa tươi thì Hoa tướng công thích mẫu đơn nhất.”
“Về sau có một ông già đi ngang qua xin một chén nước để uống, vừa lúc thấy hoa tươi đầy vườn của Hoa tướng công, thế là bảo với chàng rằng: Tuy hoa trong vườn của người nhiều thật, nhưng lúc trước ta ở trên núi nhìn thấy một gốc mẫu đơn, khi hoa nở cánh hoa có màu xanh lá, trong vườn của ngươi chắc chắn không có.”
Dường như có người kể chuyện bên tai.
Trong nửa ngủ nửa tỉnh, Nhâm Đông Minh giãy giụa mở mắt ra, nhìn qua bên cạnh sau đó nở nụ cười tươi rói:
“Tú Nhi!”
Trong biệt thự vốn trừ Nhâm Đông Minh ra không có một ai, không biết từ khi nào xuất hiện một vị giai nhân áo màu xanh.
Nàng mặc áo màu xanh lá cây thắm hồng, dáng người có chút đẫy đà, nhưng vòng eo mềm mại, quyến rũ động lòng người.
Là vừa rồi nàng nằm bên giường của Nhâm Đông Minh, kể chuyện với anh ấy.
Thấy Nhâm Đông Minh tỉnh, đối phương nhoẻn miệng cười:
“Đông Minh, chàng đã tỉnh? Hôm nay công tác có mệt không? Ngủ lâu như vậy có phải là thân thể khó chịu?"
Hoa yêu mẫu đơn xanh tên là ‘Tú Nhi’ hiển nhiên rất quan tâm sức khỏe của Nhâm Đông Minh.
Đúng vậy!
Hiện tại, giờ này khắc này, đóa mẫu đơn xanh trong lồng chụp thủy tinh ở trong phòng của Nhâm Đông Minh đã biến mất, thay thế là cô gái ở trước mắt anh ấy, hoa yêu Lục Tú.
Gặp được Lục Tú là một ngoài ý muốn.
Đừng nhìn hiện tại Nhâm Đông Minh có thể quay phim cường độ cao, thật ra sức khỏe của anh ấy rất kém.
Nhâm Đông Minh bẩm sinh có bệnh tim, tuy ở trong phạm vi kiểm soát nhưng không thể quá mức kích động, quá mệt nhọc, không được ăn đồ có chất kích thích mạnh, đủ loại cấm kỵ làm bạn Nhâm Đông Minh lớn lên.
Trong vô số việc không thể làm, Nhâm Đông Minh học được cách tìm kiếm thú vị, mà thú vui lớn nhất của anh ấy là trồng hoa.
Nhìn một viên hạt giống nho nhỏ nảy mầm, lớn lên, nở ra hoa xinh đẹp khiến thể xác và tinh thần của Nhâm Đông Minh sung sướng.
Cha mẹ họ Nhâm thương con trai, sau khi phát hiện sở thích của con trai thì bắt đầu sưu tập các loại hoa cỏ xinh đẹp về cho con, chỉ muốn cho con vui vẻ.
Vườn hoa trong biệt thự nhanh chóng bị các loại hoa cỏ lấp đầy.
Trong một buổi triển lãm hoa, cha Nhâm phát hiện một chậu mẫu đơn xanh xinh đẹp, ông ấy tôi về cho con trai.
Nhâm Đông Minh quả nhiên cực kỳ thích cây mẫu đơn xanh đặc biệt này.
Nhưng ngày vui không dài lâu, mấy tháng trước, tình huống của Nhâm Đông Minh bắt đầu ác hóa.
Nhâm Đông Minh thường cảm thấy tức ngực, không thở nổi, trong khi ngủ cũng cảm thấy ngực tê dại.
Anh ấy cẩn thận giấu giếm tình trạng, không nói cho cha mẹ biết.
Cha mẹ đã trả giá quá nhiều cho anh ấy, may mà còn có một em trai có thể chăm sóc cha mẹ, điều anh ấy có thể làm là khiến cha mẹ bớt nhọc lòng.
Đó là suy nghĩ của Nhâm Đông Minh lúc ấy.
Vì thế có một ngày trong khi Nhâm Đông Minh tưới nước cho mẫu đơn xanh mà mình thích nhất, anh ấy bỗng phun ra một ngụm máu, vừa lúc phun vào cây mẫu đơn xanh ở trước mặt.