Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 368 - Chương 369: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 369: Vô Đề

“Được được, tôi nói.” ông chủ Châu bắt đầu nhớ lại.


Hôm nay khi ông chủ Châu về nhà thì tâm trạng siêu vui, vấn đề phong thủy phá hoại quán cơm lâu dài rốt cuộc bị giải quyết.


Ông chủ Châu cũng đã khoanh vùng gián điệp trong quán cơm, thầm nghĩ về nhà báo tin vui cho vợ, để vợ biết sắp giải quyết xong việc.


Nhưng khi ông chủ Châu trở về nhà lại phát hiện Văn Tuệ bình thường thích đọc sách trong sân, vậy mà hôm nay không ở ngoài.


Ông ấy tìm một vòng, phát hiện Văn Tuệ nằm ở trên giường, sắc mặt hơi kém.


Ông chủ Châu cẩn thận dè dặt đánh thức Văn Tuệ:


“Vợ ơi, em làm sao vậy? Khó chịu ở đâu?”


Văn Tuệ lúc ấy còn khỏe, chỉ nói là hơi buồn ngủ nên lên lầu ngủ một giấc.


Vì thế ông chủ Châu không đặt trong lòng, xuống lầu chuẩn bị làm một bữa ăn ngon cho vợ, cùng nhau chúc mừng.


Nhưng ông ấy làm đồ ăn đến giữa chừng thì nghe một tiếng rầm ở tầng trên, dường như là có cái gì rớt dưới đất.


Ông chủ Châu nhanh chóng lên lầu.


Ngay sau đó, lại là một chuỗi tiếng loảng xoảng bể đồ.


Ông chủ Châu chạy vào phòng, nhìn thấy Văn Tuệ ôm đầu va đụng lung tung, đồ vật trong phòng đều bị đụng ngã.


Trên tủ đầu giường đặt một bình hoa làm bằng sứ, Văn Tuệ thích nó nhất vậy mà bây giờ đã vỡ vụn dưới đất.


“Vợ, vợ ơi? Em làm sao vậy?” Ông chủ Châu vội đi dìu vợ của mình.


Văn Tuệ đau đớn trán nổi gân xanh:


“Lão Châu, tôi đầu của tôi đau quá, rất đau!”


Văn Tuệ còn chưa nói hai câu lại bị đau đầu.


Ông chủ Châu nhìn Văn Tuệ sắp đụng đầu khắp nơi thì vội ôm chặt bà ta không cho động đậy.


Chờ đợt đau đầu này trôi qua, ông chủ Châu buông Văn Tuệ ra, muốn dẫn bà ta đi bệnh viện kiểm tra xem bị bệnh gì.


Nhưng ông chủ Châu và Văn Tuệ mới xuống phòng khách thì bà ta đã ôm ngực, môi tím lịm, không nói nên lời.


Ông chủ Châu ôm Văn Tuệ lao ra bên ngoài.


Nhưng không biết vì sao, ông ấy đi hướng cửa thật lâu mà mãi không tìm được cửa lớn.


Ông chủ Châu ý thức được không đúng.


Thường ngày Văn Tuệ khỏe mạnh, tại sao hôm nay đột nhiên nào là nhức đầu, đau ngực? Hơn nữa không tìm ra đường, đây không phải là quỷ đập tường sao?!


Ông chủ Châu tập trung hoài nghi người đặt phong thủy phá hoại quán cơm của mình, ông ấy biết tình huống của Văn Tuệ dù đi bệnh viện cũng không cách nào giải quyết.


Ông chủ Châu nhanh chóng có quyết định, gọi điện thoại cho Khương Mặc Ngôn.


"Sự tình là như vậy. Các người biết vợ của tôi rốt cuộc bị gì không?” Mắt ông chủ Châu tràn đầy mong đợi nhìn Cố Khanh cùng Khương Mặc Ngôn.


Trong lòng Cố Khanh có suy đoán.


Cô nhìn qua Khương Mặc Ngôn, hai người nhìn nhau một cái, hiển nhiên có chung suy đoán.


Cố Khanh nói:


“Bà Châu hẳn là trúng thuật Yếm Thắng.”


Tuy ông chủ Châu không biết thuật Yếm Thắng là gì, nhưng cũng biết đây không phải là thứ tốt, là có người định hại vợ của ông ấy.


Ông chủ Châu hỏi:


“Đã biết là pháp thuật gì rồi thì có thể giải được không?”


Cố Khanh gật đầu, nhìn về hướng Khương Mặc Ngôn.


Khương Mặc Ngôn lắc đầu, ra hiệu cô làm đi.


Cố Khanh tiến lên, lúc này bùa dán trên ngực Văn Tuệ đã cháy đen một nửa.


Cố Khanh nói với ông chủ Châu:


“Ông hãy lấy ra một cái thùng rỗng.”


ông chủ Châu lên tiếng, lập tức đi tìm thùng.


Cố Khanh lấy một miếng ngọc bội ra khỏi túi xách, vẻ mặt tiếc của.


Đây là một miếng bùa ngọc mà gần đây cô khó khăn lắm mới chế tạo thành công, bùa hộ mệnh thượng đẳng, không ngờ lúc cần sử dụng nó đến nhanh như vậy.


Hỏi bùa ngọc và bùa giấy có gì khác nhau? Đầu tiên, chúng khác về chất liệu!


Hơn một nửa bùa giấy là loại dùng một lần, nếu có linh lực cao thâm, không chừng còn có thể sử dụng hai lần.


Nhưng bùa ngọc, đầu tiên lượng chứa đựng linh lực hơn xa bùa giấy, theo mặt uy lực thì bùa ngọc ít nhất gấp mười lần bùa giấy.


Có câu người nuôi ngọc, ngọc nuôi người, đeo bùa ngọc chẳng những có thể sử dụng nhiều lần, sau khi dùng hết linh lực chứa bên trong, có thể dựa vào tính chất của ngọc từ từ hấp thu linh lực nuôi lại.


Bình Luận (0)
Comment