Chung Mạn cũng thấy trên người Từ Mẫn Trung dán bùa.
Từ Mẫn Trung ngăn lại thắc mắc của Chung Mạn:
“Đừng nói nhiều, bà xem con trai của mình trước đi!”
Nghe lời của Từ Mẫn Trung, Chung Mạn bản năng nhìn hướng giường bệnh.
“Chuyện gì thế này?!”
Không hổ là hai vợ chồng, phản ứng giống hệt nhau.
Từ Mẫn Trung nhanh chóng đỡ Chung Mạn kích động:
“Như bà thấy, con trai không phải bị bệnh, không phải tâm lý xảy ra vấn đề, là bị người kết minh hôn!"
Chung Mạn không muốn tin tưởng, nhưng nhìn thấy con trai mặc áo cưới trong trạng thái linh hồn thì phải tin.
Từ Mẫn Trung chỉ hướng Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn:
“Hai vị này là đại sư mà tôi mời đến, rất lợi hại, vừa thấy tôi liền biết trong nhà có chuyện, mạng của con trai phải nhờ họ giúp.”
Lúc nói chuyện, Từ Mẫn Trung lén giật vạt áo của Chung Mạn, ra hiệu bà ta đừng bởi vì tuổi tác coi thường đại sư. Nếu đắc tội đại sư, con trai sẽ vô vọng.
Chung Mạn ngầm trợn trắng mắt, EQ của bà cao hơn chồng chỉ biết quay phim còn lại đều ru rú trong nhà!
Chung Mạn mỉm cười với nhóm Cố Khanh, nói:
“Hai vị đại sư, Kỷ Văn nhà tôi xin làm phiền hai vị.”
Trong nụ cười biểu lộ ra một phần cay đắng, một phần lo lắng vừa đủ.
Cố Khanh gật đầu: “Muốn giải quyết vấn đề này còn phải chờ tới lúc đó, đối phương đến chúng tôi mới ra tay được. Thế này, hai người hãy chờ ở đây, chúng tôi đi chuẩn bị một vài thứ, đợi đến ngày mai lại tới.”
Cố Khanh là đại sư, hai vợ chồng đương nhiên răm rắp nghe theo.
Nhưng chờ Cố Khanh rời đi, Chung Mạn vẫn là không kiềm được nhìn chồng mình:
“Lão Từ, hai đại sư kia trẻ như vậy, đáng tin không?”
Sự tình liên quan mạng sống của con trai, Chung Mạn cảm thấy không thể mạo hiểm.
Từ Mẫn Trung hỏi ngược lại:
“Vậy bà nói phải làm sao? Bọn họ cho bùa chú chẳng phải đã chứng minh trình độ của họ rồi sao?”
Chung Mạn thầm nghĩ, nếu đã biết vấn đề của con trai nằm ở đâu thì có thể tìm thêm người giỏi về mặt này đến giúp, người đông thế mạnh!
Nhưng hai vợ chồng bởi vì lúc bình thường không tin huyền học, không quen biết ai về mặt này.
Chung Mạn nhớ một chị em tốt của mình từng nói quen một đại sư Cảng Thành, rất lợi hại, có thể tính ra vận số ngôi sao của bà ta, nghe nói đang định nhờ đại sư giúp sửa tên.
Chung Mạn nói chuyện này với Từ Mẫn Trung, lập tức liên hệ chị em tốt của mình.
Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn đang đi về.
Cô hỏi anh:
“Anh có thể giải quyết chuyện này được không?”
Khương Mặc Ngôn trầm ngâm một lúc, tỏ vẻ phải xem tình huống.
Tại sao Cố Khanh hỏi Khương Mặc Ngôn có thể giải quyết được không?
Đầu tiên phải nói từ minh hôn.
Minh hôn dùng cho giữa hai quỷ hồn, cũng có thể là quỷ hồn và người.
Minh hôn giữa quỷ hồn và người thông thường muốn người phải chết.
Người ở một số nơi bởi vì con cái chết sớm lại chưa từng kết hôn, muốn sau khi con mình chết có bầu bạn thì sẽ nghĩ ra chiêu minh hôn.
Thông thường minh hôn là cần đối phương đồng ý. Cũng có trường hợp chọn người bát tự hợp, hỏi cha mẹ của đối phương, cho một số tiền làm minh hôn.
Nếu không tìm được người, vậy sẽ thông qua thần bà làm phép, dùng chỉ đỏ bọc đồ trang sức và tiền ném xuống đường, người thích hợp nhặt lên tức là đồng ý minh hôn.
Mà trên thực tế, không phải tất cả người qua đời đều có thể tiến hành minh hôn, phần lớn chỉ là một niệm tưởng của cha mẹ muốn làm như vậy.
Loại quỷ hồn nào cần minh hôn?
Loại đầu tiên là vào địa phủ nhưng chưa đến lượt đầu thai. Ở trong nhà tại địa phủ có kết nối với mộ trên trần gian.
Một số quỷ hồn cảm thấy chờ đợi đầu thai quá cô đơn sẽ muốn tìm bầu bạn, tiếp đó báo mộng nói cho người nhà ở dương thế làm minh hôn giúp.
Loại thứ hai là chết ngoài ý muốn, tuổi thọ chưa hết không thể vào địa phủ, hoặc vì là lệ quỷ nên không vào địa phủ được. Loại này thường sẽ sống nhờ trong mộ của mình, dài dòng chờ đến giờ đi địa phủ, đôi khi cảm thấy cuộc đời không hoàn chỉnh, muốn làm minh hôn.