Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 406 - Chương 407: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 407: Vô Đề

Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn nhìn ra được, tuy Chung Mạn là diễn viên nổi tiếng, tự cho rằng khéo léo giao tiếp hơn chồng mình, vì có tâm lý đó khiến bà ta luôn nghĩ mình có thể qua lại giữa các loại người, kiếm chỗ tốt càng lớn cho mình.


Trên thực tế có nhiều người xem rõ ràng điểm này, nếu không thì Chung Mạn đã chẳng mang tiếng là diễn viên nổi tiếng nhưng trạng thái nửa về hưu.


Ngược lại, Từ Mẫn Trung là đạo diễn, bình thường thái độ thẳng thắn khiến người càng muốn ở chung với người như ông ấy.


Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn nhận thẻ atm, không hỏi trong đó có bao nhiêu tiền, cầm thẻ rời đi.


Còn lệ quỷ bị phong trong thủ tinh, Cố Khanh niệm mấy câu chú ngữ, thủy tinh to cỡ tủ lạnh dần thu nhỏ, cuối cùng một bàn tay có thể nắm hết.


Thủy tinh thu nhỏ, lệ quỷ bị phong ấn ở bên trong cũng biến nhỏ theo.


Cố Khanh định mang cô ta về làm bạn với chị đẹp Ngụy Thục Ngọc, ưm, nếu được thì để chị đẹp dạy dỗ cô ta biết cái gọi là không thể kết hôn lung tung.


Chị Lệ Hoan rốt cuộc gọi điện thoại đến.


Có liên quan tình huống của Nhâm Đông Minh.


Bởi vì Nhâm Đông Minh làm diễn viên, trong giai đoạn đoàn phim tuyên truyền cần chạy khắp nơi nên kết quả điều tra hơi chậm.


Theo như chị Lệ Hoan nói thì dường như Nhâm Đông Minh nuôi một hoa yêu, hơn nữa hoa yêu này không tổn thương anh ấy, còn giúp sống lâu ơn.


Chị Lệ Hoan tra được Nhâm Đông Minh có bệnh tim bẩm sinh rất nghiêm trọng, nhưng xem biểu hiện của anh ấy trong phim truyền hình trông không giống như bị bệnh.


Lệ Hoan nói:


“Người và yêu kết hợp thường không có kết quả tốt.”


Cố Khanh ngẩn ra: “Chị Lệ Hoan mới nói là hoa yêu không tổn thương, còn giúp anh ta sống lâu hơn mà?”


Lệ Hoan thở dài một hơi.


Người và yêu kết hợp có hai loại khả năng.


Một loại là mang theo mục đích. Bất luận là yêu hay người, chỉ cần một bên mang ý đồ không tốt thì kết cục khẳng định không tốt đẹp.


Một loại khác là hai bên yêu nhau.


Tạm không nói tới người và yêu kết hợp bị phát hiện ra sẽ có hậu quả gì. Yêu tinh ở gần người, tỏa ra hơi thở sẽ có ảnh hưởng nhất định.


Thời gian ngắn còn chưa nhìn ra cái gì, hơn nữa hoa yêu được Nhâm Đông Minh nuôi, dùng linh vật đặc biệt cứu anh ấy. Chờ thời gian lâu, tác dụng của linh vật yếu bớt, ảnh hưởng sẽ từ từ bộc phát ra.


Đương nhiên, đây là giả định tình huống Nhâm Đông Minh là người bình thường.


Nếu Nhâm Đông Minh là ngôi sao lớn, tu luyện bằng sức mạnh tín ngưỡng thì không chừng có thể kéo dài tuổi thọ, cùng hoa yêu bên nhau trăm năm.


Nhưng trăm năm qua đi, con người hết tuổi thọ, làm yêu tinh có thể sống lâu thật lâu, đối với yêu bị bỏ lại thì là một cuộc chia ly đau lòng.


Đương nhiên, nếu không chết tâm sẽ tìm kiếp sau của người yêu, muốn nối lại duyên xưa. Nhưng duyên con người là trời định, duyên phận kiếp trước đã hết, người yêu đầu thai chuyển thế sớm đã quên mình, còn kết hôn sinh con với người khác, thống khổ gấp đôi!


Lệ Hoan còn chưa giải thích gì nhiều, Cố Khanh nghe tiếng thở dài đó đã liệt kê một chuỗi dài bi kịch có thể xuất hiện, cũng thầm than thở.


Khiến Cố Khanh không ngờ tới là bên họ thảo luận Nhâm Đông Minh, chỗ Nhâm Đông Minh cũng đang nhắc tới cô.


Lục Tú nằm trên chân Nhâm Đông Minh, hỏi:


“Đông Minh, Đông Minh, chàng làm sao vậy? Không vui vẻ sao?"


Từ mấy ngày trước Nhâm Đông Minh đã nhíu chặt chân mày, lúc nói chuyện với Lục Tú còn vui được một chút, chốc lát sau lại nhíu mày.


Nhâm Đông Minh khôi phục tinh thần, bản năng đáp một câu "Ta không sao”, sau đó nghĩ rằng tâm trạng của mình khó mà giấu được Lục Tú, vì thế nói thật:


“Ta hơi lo lắng.”


“Chàng lo lắng cái gì? Sức mạnh tín ngưỡng không đủ à?” Lục Tú trở mình, chơi đùa ngón tay của Nhâm Đông Minh.


Nhâm Đông Minh lắc đầu: “Ta chỉ là cảm thấy nơi này quá nguy hiểm."


Bình Luận (0)
Comment