Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 408 - Chương 409: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 409: Vô Đề

Ngược lại nhóm Tạ Giác tra được nhiều thứ về Khương Dung.


Thí dụ như, trước khi Khương Dung kết hôn có mối tình đầu, trước kia thà chết chứ không muốn đám hỏi, biểu hiện ân ái với Tạ Vọng Sóc khi ở trước mặt người lạ rất có thể đều là giả vờ.


Lại thí dụ như, ngày rằm mỗi tháng Khương Dung nhất định phải về nhà cổ nhà họ Khương một chuyến, hơn hai mươi năm qua chưa từng bỏ lỡ.


Hoặc như là trước khi Tạ lão gia qua đời, Khương Dung từng tổ chức tổng vệ sinh trong nhà họ Tạ, dường như sửa mấy chỗ trang trí trong phòng sách.


Đã điều tra Khương Dung gần hết mọi việc, nhưng bên nhà họ Khương thì còn trong giai đoạn chịu bó tay.


Tạ Giác dứt khoát chơi chiêu ‘đánh rắn động cỏ’, bắt Khương Dung trước, lấy cớ đó đi nhà họ Khương đòi lời giải thích, nhìn xem phía sau nhà họ Khương rốt cuộc giấu thứ gì.


Tạ Giác đã báo chuyện này lên chính quyền, ngẫm lại lúc nhà nước không hay biết gì thì nhà họ Khương đã làm những chuyện gì đó, tuyệt đối không thể chấp nhận được.


Cho nên có thể nhân danh nhà nước đi nhà họ Khương, vậy thì nhà bọn họ không dám dễ dàng trở mặt.


Tạ Giác mang đội đi nhà cổ họ Tạ chuẩn bị bắt Khương Dung, bà ta ngồi trên sofa trong đại sảnh, dường như đã đoán trước được anh ấy sẽ đến.


Khương Dung mặc sườn xám màu tím mà mình thích nhất, bới tóc lên, đeo vòng cổ trân châu, toát ra khí chất phụ nữ quyền quý.


"Tạ Giác, mang theo người lại đây bắt bác gái cả của mình, cậu đúng là con trai đáng tự hào của nhà họ Tạ!” Trong lời nói của Khương Dung tràn ngập trào phúng.


Tạ Giác không dao động:


“Tôi mời bà đi, hiệp trợ điều tra về việc lão thái gia nhà họ Tạ mất mạng.”


Tạ Giác vừa nói vừa nhích nhẹ đầu chân mày, cảm giác có gì đó kỳ lạ.


Tạ Vọng Thư ở trên lầu nghe thấy âm thanh cũng xuống lầu. Gần đây, bởi vì ông ta luôn từ chối lấy Thiên Cơ Bàn ra làm nghi thức nhận chủ đã khiến một số người hoài nghi. Không còn Thiên Cơ Bàn, Tạ Vọng Thư có thể chống dậy nổi một thế gia huyền học như nhà họ Tạ sao?


Cho nên trong khoảng thời gian này ông ta rất bức bối, trốn trong phòng sách lật xem sách cất chứa của cha mình, thử tìm thông tin liên quan Thiên Cơ Bàn.


Tạ Vọng Thư vừa xuống lầu đã thấy cháu trai Tạ Giác mang đội đứng trước mặt vợ mình, Khương Dung, bộ dạng không chút khách khí.


“Tạ Giác! Cậu làm gì thế hả?!” Tạ Vọng Thư la lớn.


Tạ Giác ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tạ Vọng Thư, âm thanh bình tĩnh:


“Tôi đang mang đi người bị tình nghi liên quan cái chết của ông nội.”


Tạ Giác cảm thấy bác trai này ngốc thật, rõ ràng tư chất bình thường nhưng cứ muốn chiếm lấy thứ mình không thể kiểm soát được, hoàn toàn không nhìn rõ người chung quanh mình là loại người nào.


“Cậu nói cái gì?" Tạ Vọng Thư ngạc nhiên nghi ngờ nhìn qua lại giữa Tạ Giác và Khương Dung.


Phản ứng đầu tiên của ông ta là Tạ Giác nói bậy, nhưng qua vài giây, khả năng này đảo một vòng trong óc, Tạ Vọng Thư không tự chủ được nhớ đến biểu hiện khác lạ của Khương Dung trước và sau khi lão gia qua đời.


Cho nên, thật sự là bà ta làm?


Ánh mắt Tạ Vọng Thư nhìn Khương Dung hơi thay đổi.


Khương Dung phớt lờ ánh nhìn của Tạ Vọng Thư, cười nói với Tạ Giác:


“Cậu thấy đấy, ông ta là loại người như vậy. Ngớ ngẩn luôn bị người bên cạnh lừa, lại có tính tình đa nghi, hoài nghi một người thân quen khác của mình, quả thực là ngốc không có thuốc cứu.”


Khương Dung làm bà chủ ẩn hình của nhà họ Tạ suốt mấy chục năm trời, công khai tỏ vẻ chướng mắt chồng của mình, có mùi đã bể rồi thì cho nát bét luôn.


“Khương Dung! Bà đang nói cái gì?!" Tạ Vọng Thư giống như bị vạch trần cái gì nên thẹn quá thành giận, nâng cao âm thanh hô lên: “Có phải bà thật sự hại lão gia?!"


Nhưng Tạ Giác lúc này càng cảm thấy kỳ lạ.


Nếu là Khương Dung hại Tạ lão gia, với tâm cơ của bà ta thì nên giả vờ vô tội hoặc kiên quyết không thừa nhận mới đúng.


Bình Luận (0)
Comment