Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 410 - Chương 411: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 411: Vô Đề

Khương Dung trẻ tuổi thỏa hiệp vì tình yêu.


Khương Dung rất nhanh có con trai và con gái của mình, tuy bà ta không yêu Tạ Vọng Thư, nhưng vì con, bà ta cảm thấy mình có thể làm một bà chủ gia tộc thật tốt.


Nhưng ông nội và cha cho bà ta một nhiệm vụ mới: Chế tạo hỗn loạn cho nhà họ Tạ, thừa cơ tìm ra kho báu của nhà đó.


Ông nội và cha hứa sẽ cho con của bà ta trở thành gia chủ đời sau của nhà họ Tạ, Khương Dung một lần nữa thỏa hiệp.


Đây cũng là nguyên nhân tại sao ngày xưa nhà họ Hoắc tìm kho báu của nhà họ Tạ, Khương Dung thừa cơ giúp bọn họ, khiến bọn họ trộm đi Cố Khanh.


Nhà họ Hoắc chỉ là con chó mà nhà họ Khương nuôi.


Mới đầu Khương Dung thật sự không biết về cái chết của Tạ lão gia.


Khương Dung chỉ làm theo sai khiến của ông nội lén bỏ một thứ vào trong thư phòng, sau đó nghe tin chết của Tạ lão gia.


Ngày rằm mỗi tháng là ngày Khương Dung quay về nhà họ Khương để báo cáo tình huống nhà họ Tạ.


Nhưng hôm nay lúc về nhà, bà ta nhìn thấy biểu cảm của ông nội và cha hơi khác.


Ông nội kêu bà ta đi phòng sách.


Như cũ, Khương Dung trước tiên báo cáo tình huống gần đây của nhà họ Tạ, Tạ Vọng Thư mãi không thể khiến Thiên Cơ Bàn nhận chủ, chuyện như vậy làm sao có thể giấu giếm được người vợ như bà ta?


Nhưng lời tiếp theo của ông nội khiến Khương Dung ngạc nhiên:


“Con sắp bị phát hiện ra, Tạ Giác cùng Tạ Vọng Sóc đã tra tới rồi, lúc bỏ đồ vào trong phòng sách sao mà bất cẩn thế?!”


Khương Dung vừa kinh ngạc vừa hoảng loạn: “Phải làm thế nào?"


Lúc ấy Khương Dung còn ngây thơ cho rằng là nhà họ Khương kêu bà ta làm chuyện này, bà ta và nhà họ Khương cùng vinh quang cùng chịu nhục.


Không ngờ ông nội cười hiền từ với bà ta:


"Tiểu Dung, đã tới lúc chứng minh lòng trung thành của con đối với gia tộc, con biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói đúng không?”


Khương Dung nghe hiểu. Đây là muốn bà ta nhận hết mọi chuyện, tất nhiên bà ta không muốn rồi. Bà ta đã làm nhiều chuyện, hy sinh nhiều cho nhà họ Khương, bây giờ còn muốn bà ta chịu chết vì nhà họ Khương?!


Khương Dung sớm nên biết ông nội chẳng có tình thân gì với bà ta.


Không, hoặc nên nói là ông nội cảm thấy toàn bộ nhà họ Khương đều là công cụ của mình, để phục vụ cho ‘đại nhân’ của ông cụ!


Khương Dung không muốn hiện rõ cảm xúc ra ngoài mắt.


Sau đó Khương Dung nhìn thấy trên bàn thờ pho tượng Phật mà ông nội thờ cúng quanh năm toát ra khói đen.


Khói đen giống như dọc theo cái gì chậm rãi bay tới bên tai ông nội, từ lỗ tai chui vào thân thể.


Đáy mắt lóe tia sáng đen, ông nội nói:


“Rõ thưa đại nhân.”


Khương Dung kinh ngạc thụt lùi hai bước.


Mấy chục năm qua đây là lần đầu tiên bà ta nhìn thấy cái gọi là "Đại nhân". Khương Dung chỉ biết ngày xưa khi ông nội sa sút sắp chết thì "Đại nhân" cứu ông nội, cho ông cụ vốn liếng mạnh lên, ông nội bởi vậy thề rằng cả đời góp sức cho đại nhân.


Nhưng nhìn khói đen, Khương Dung đoán được đó là Tà Thần!


Một ‘người’ mà bạn mấy chục năm qua chỉ nghe nói chứ chưa gặp bao giờ, bỗng nhiên chịu cho bạn nhìn thấy thì nguyên nhân là gì?


Một là bạn lấy được tín nhiệm của đối phương.


Thứ hai là vì biết bạn căn bản không thể nào tiết lộ ra.


Khương Dung là loại thứ hai.


Khương lão gia bị khói đen chui vào người cũng mất luôn chút tình thân cỏn con kia, cương quyết bắt lấy


Khương lão gia chẳng những ghim đinh Tang Hồn vào huyệt Bách Hội của Khương Dung, còn hạ chú cấm ngôn.


Sau đó ông cụ thả Khương Dung đi, khiến bà ta quay về nhà họ Tạ như mọi ngày.


Bị ghim đinh Tang Hồn là không có đường cứu, Khương Dung biết điều đó.


Sau khi về nhà, việc làm đầu tiên của Khương Dung là muốn gặp con của mình, nhưng gọi điện thoại thì nghe tin bọn nhỏ đến nhà họ Khương chơi.


Khương lão gia để lại chiêu, lấy con làm uy hiếp cuối cùng, khiến Khương Dung không thể nói một từ dư thừa nào.


Khương Dung thay sườn xám thích nhất, đeo dây chuyền thích nhất, ngồi trên sofa trong phòng khách yên lặng chờ đợi người bắt mình tìm tới.


Bình Luận (0)
Comment