Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 418 - Chương 419: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 419: Vô Đề

Mười giờ tối, đây là giờ ngủ lúc bình thường của Vu Thiến.


Dưới sự khuyến cáo của Cố Khanh, chị ấy sớm nằm trên giường đi vào giấc ngủ. Bởi vì sợ Vu Thiến ngủ không được, Cố Khanh còn niệm một đoạn chú Ngủ Yên cho chị ấy.


Vì phòng ngừa Lâm Lập Dân phát hiện sự tồn tại của Cố Khanh mà sợ hãi chạy trốn, sau khi Vu Thiến thiếp ngủ, cô trốn ở góc giường, dùng bùa Ẩn Thân tàng hình.


Người giấy tí hon trốn bên dưới mèo sứ, không nói chuyện cũng không nhúc nhích, nó biết Cố Khanh đang bảo vệ mẹ của nó, hoàn toàn giải quyết cha.


Thời gian dần trôi qua, Vu Thiến nằm trên giường ngủ ngon, có sự tồn tại của Cố Khanh và tác dụng của chú Ngủ Yên cho chị ấy cảm giác an toàn rất lớn.


Cố Khanh trốn trong góc mơ hồ nhìn thấy một luồng gió thổi vào từ cửa sổ, trong phòng khách bỗng chốc có thêm một cái bóng màu đen, giống hệt Lâm Lập Dân trong tấm hình mà Vu Thiến cho cô xem.


Trong không khí yên lặng bỗng vang tiếng va chạm nho nhỏ.


Là người giấy tí hon trong mèo sứ, nó hơi kiềm chế không được, muốn đi ra cho Lâm Lập Dân một bài học.


Nhưng có lẽ nó nhớ tới cảnh cáo không được nhúc nhích của Cố Khanh, nên nó động một lúc rồi bình tĩnh lại.


Bóng đen không để ý tiếng động nhỏ đó, chậm rãi hướng tới Vu Thiến nằm trên giường.


Thấy Vu Thiến đã chìm vào giấc ngủ, hắn phát ra tiếng cười gian, dường như thỏa mãn, lại như hưng phấn.


Lâm Lập Dân chợt phát hiện tình huống không đúng, con đâu? Con của bọn họ lẽ ra nằm trong bụng của Vu Thiến đâu? Đi đâu mất rồi?!


Đứa con này là khâu quan trọng nhất trong kế hoạch của hắn!


Lâm Lập Dân nhanh chóng nhìn bốn phía, rất yên lặng, không phát hiện bất cứ lạ thường.


Lâm Lập Dân đoán có thể là Vu Thiến lén tìm cao nhân xóa bỏ đứa nhỏ, Lâm Lập Dân rất muốn chạy trốn, cảm giác dường như bị cái gì theo dõi.


Nhưng Lâm Lập Dân rất không cam lòng. Vu Thiến là vợ của hắn, phải thuộc về hắn, là của một mình Lâm Lập Dân này!


Xem ra hôm nay không thể cùng vợ gặp nhau trong mơ.


Bóng đen Lâm Lập Dân lưu luyến nhìn Vu Thiến, chuẩn bị rời đi. Hắn cần tìm hiểu cao nhân sau lưng Vu Thiến, trừ bỏ uy hiếp rồi mới tìm cách khiến Vu Thiến lại mang thai.


Một lá bùa bỗng bay về phía Lâm Lập Dân.


Hắn bị đông lại, không thể nhúc nhích, giãy giụa không được, hắn phát ra tiếng gầm chói tai, âm thanh đó chỉ có quỷ hồn, người và động vật có linh lực mới nghe được.


Vu Thiến bị đánh thức.


Bùa Linh Nhãn còn dán trên tay chị ấy chưa xé xuống, nên khi Vu Thiến mở mắt ra liền thấy một bóng đen đứng trước giường mình, nhìn kỹ thì là bộ dáng chồng của mình – Lâm Lập Dân lúc còn sống.


“Thằng khốn nạn này!” Vu Thiến nghĩ đến những gì mình trải qua trong thời gian này thì không nhịn được chửi um lên.


Chửi thôi chưa hết giận, Vu Thiến vớ lấy một đống đồ đặt ở tủ đầu giường ném về phía bóng đen, nhưng chúng nó xuyên qua bóng đen rơi xuống đất.


“He he!” Lâm Lập Dân bị đóng đinh không thể nhúc nhích, nhưng còn dùng miệng được.


Lâm Lập Dân thấy bộ dạng đó của Vu Thiến cư nhiên còn cười nói: “Ngươi gả cho ta, đương nhiên sống là người của ta, chết là quỷ của ta. Không cho ngươi có bầu, chẳng lẽ để ngươi đội mũ xanh cho ta?!”


Lâm Lập Dân trưng ra bộ mặt đương nhiên, mặt dày chất vấn lại chị ấy.


Người giấy tí hon bò ra từ bên dưới mèo sứ, leo lên vai Lâm Lập Dân, đá đấm vào mặt của hắn.


Tiếc rằng nó đã không phải là quỷ thai, sức mạnh nhỏ hơn trước kia, không thể tổn thương được Lâm Lập Dân, dù tạm thời khiến hắn mặt mũi bầm dập thì sau khi hút thu vài lũ âm khí là phục hồi bình thường ngay.


Cố Khanh nhìn Lâm Lập Dân, phát hiện trên thân quỷ hồn quấn quanh nhiều nợ nghiệt. Khi còn sống không có sát nghiệt, sau khi chết trên thân quỷ hồn lại có nghiệt?


Cố Khanh huơ kiếm gỗ đào, cố ý vô tình hỏi: “Giết bao nhiêu rồi? Cũng đúng, ngươi là quỷ hồn bình thường thì sao có thể trốn khỏi địa phủ lùng bắt ở lại chỗ này lâu như vậy được?!”


Bình Luận (0)
Comment