Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 434 - Chương 435: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 435: Vô Đề

Kinh ngạc qua đi là ngứa ngáy ở chỗ có đốm đỏ.


Ngứa từ tận trong xương, khiến người không nhịn được dùng tay gãi, nhưng bề mặt đỡ ngứa vài giây sau đó càng ngứa nhiều hơn.


Sau khi An Mẫn phát hiện thì mấy người khác cũng nhận ra.


Cái ngứa sâu tận xương và trái tim đau nhói bộc phát cùng lúc, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng.


“Ngứa, ngứa quá, chuyện gì thế này?!”


Bởi vì quá ngứa nên bọn họ không kiềm được dùng tay gãi mạnh, nếu gãi nhẹ thì thậm chí không bớt ngứa.


Móng tay đâm sâu vào thịt như muốn móc lớp da xuống, rất nhanh da rách toạc rỉ máu.


Mấy người An Mẫn đứng giữa từ đường không có cảm giác đau, ngược lại cảm thấy trên người bớt ngứa hơn, lộ ra nụ cười sảng khoái.


Ba người trẻ tuổi mình đầy đốm đỏ và vết máu hình thành đối lập rõ rệt với em trai của An Mẫn bình yên đứng một bên.


Loại tình huống này thật sự là rất kỳ dị.


Không biết ai trong đám đông lên tiếng:


“Bọn họ như vậy trông giống bị nguyền rủa thì phải.”


Các giọng nói đồng ý rộ lên.


“Đúng đúng, nhất định là nguyền rủa, nếu không thì tại sao chỉ có ba người gặp chuyện đó, người khác không bị gì cả?"


“Đúng rồi, nhất định là Nguyệt Thần giáng xuống trừng phạt, bởi vì bọn họ tổn thương Thánh Nữ dự bị.”


“Nguyệt Thần hiển linh! Hiển linh rồi!”


Đang lúc tất cả mọi người dồn hết sự chú ý cho cái gọi là Nguyệt Thần hiển linh thì con trai út nhà trưởng thôn kích động chạy vào từ đường.


Người này nâng dậy An Mẫn bởi vì đau và ngứa mà không ngừng lăn lộn dưới đất, cất tiếng nói như con nít:


“Chị ơi chị, chị tìm được tiên nữ chưa?”


Chưa đợi mọi người phản ứng lại, cậu ta sực tỉnh ngộ:


“A, chắc chị tìm được rồi, lần trước bà Tiên cũng trừng phạt em, làm tay em bị ngứa lâu lắm. Chị tìm được bà Tiên rồi thì có thể mua kẹo cho em ăn không?”


Trước mắt bao người, con trai út nhà trưởng thôn bị mọi người nhận định trí lực có vấn đề nói ra lời dường như bại lộ rất nhiều bí mật.


“Bà tiên gì? Con mới nói cái gì?!” Trưởng thôn vội chạy tới nhéo tai của con trai út: “Nói rõ cho cha!”


"Đau!" Con út của trưởng thôn rưng rưng lệ, nức nở nói: “Trong trong hang núi, bé rơi vào hang núi, có bà tiên. Không nghe lời thì tay sẽ ngứa lắm!”


Ý thức được cái gì, ông già mặt tròn và ông già gầy gò cũng tiến lên, tiếp tục truy hỏi:


“Ở đâu? Hang núi ở đâu?”


Trưởng thôn lại nhớ ra, nơi con trai của ông ta rơi xuống thì chỉ có vực kia!


Dưới đất, nhóm người An Mẫn tạm ngừng ngứa, khó khăn hít thở bình thường lại, chợt nghe con trai út nhà trưởng thôn nói lộ hết.


Xong rồi.


Nghĩ như vậy, bọn họ suy sụp nằm trên mặt đất, không để ý chính mình đầu xù tóc rối, mặt lem luốc người rướm máu.


Nhóm An Mẫn tự nhiên là không tin gì mà giết Thánh Nữ sẽ bị Nguyệt Thần trừng phạt, bọn họ càng nghiêng hướng giả thiết quan tài của Nguyệt Nha dẫn tới trạng huống hiện tại. Nhưng nguyên nhân do đâu, chữa như thế nào là vấn đề lớn.


Bên kia, trưởng thôn nhéo tai con trai út, ông ta tổng kết ra rất nhiều tin tức từ trong lời nói ngây thơ như con nít.


Bọn họ không ngờ nơi Nguyệt Nha biến mất trong truyền thuyết bị con trai út của ông ta tìm được.


Không chậm trễ thêm nữa, nhóm trưởng thôn kêu mấy trai tráng trong thôn suốt đêm đi hang núi bên dưới vách núi kia.


Có thể tưởng tượng, đến cuối cùng bọn họ tìm được chỉ là một quan tài trống rỗng.


Hôm sau, nhóm Cố Khanh nhìn thấy đám người trưởng thôn vẻ mặt buồn phiền.


Tìm mấy trăm năm đều không tìm được, cuối cùng tìm ra lại vô duyên trông thấy, chỉ có thể nhìn thấy một quan tài trống rỗng, không buồn sao được?


Nhưng ở cửa lớn trong hang núi bọn họ tìm được ngọc bội vốn được thờ trong từ đường bỗng dưng bị mất tích.


Đây là chứng cứ có lợi vạch trần lời nói dối của nhóm người A Kiệt.


Lúc này nhóm người A Kiệt không dám nói dối nữa, trong thời gian nhóm trưởng thôn đi tìm hang núi thì bọn họ lại trải qua hai đợt hành hạ không phải con người có thể chịu đựng.


Bình Luận (0)
Comment