Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 437 - Chương 438: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 438: Vô Đề

Bởi vì đã đánh tiếng trước nên lúc Tư Nam tới thì nhận được hoan nghênh nồng nhiệt của ba ông già.


Mang theo trưởng thôn cùng hai vị tộc lão gặp Tư Nam mặc đồng phục cảnh sát trong đội cảnh sát, sau khi xem giấy chứng nhận thì ba người trưởng thôn càng an tâm.


Thì ra là người của chính quyền, vậy thì có năng lực lớn cũng là bình thường.


Sau khi được trưởng thôn nhiệt tình cung cấp hình vẽ thôn ngày xưa và một số sửa chữa mấy năm nay, Tư Nam cầm la bàn của mình lên đường.


Dù sao Tư Nam là chuyên nghiệp, Cố Khanh và Khương Mặc Ngôn nhìn thật lâu cũng chỉ cảm thấy góc tây bắc của thôn dường như có chút vấn đề.


Sau khi Tư Nam đến, cô ấy xem bản đồ, cầm la bàn trực tiếp đi góc tây bắc.


Đoàn người trưởng thôn, tộc lão vẻ mặt nghiêm túc đi hướng đó, các thôn dân gặp ở dọc đường không dám hỏi nhiều.


Góc tây bắc của thôn có một hộ nghèo nổi tiếng toàn thôn.


Thế cục Bái Nguyệt năm xưa khó khăn lắm mới hình thành bởi vì nhà của hộ nghèo này quá cũ nên sụp đổ.


Sau khi sụp đổ, gia đình này không muốn bỏ ra nhiều tiền xây nhà, tùy tiện xây căn nhà đất, còn là vì trưởng thôn tự bỏ một số tiền ra bắt buộc bọn họ xây.


Thấy Tư Nam đi hướng đó chắc là vấn đề nằm ở hộ gia đình này, trưởng thôn và hai tộc lão không hề bất ngờ.


Bọn họ thật ra cũng nghi ngờ rồi, chẳng qua bởi vì không hiểu mấy chuyện này, không tìm ra được vấn đề nằm ở đâu.


Tư Nam đứng ngoài nhà nhìn một lúc lâu, sau đó thốt ra một câu làm tất cả ngã ngửa:


“Nơi này từng có người chết.”


Chưa đợi trưởng thôn và hai tộc lão nói chuyện, Cố Khanh bản năng kêu lên:


“Không thể nào!”


Có thể khiến Tư Nam nói ra từng có người chết thì tự nhiên không thể nào là chết theo cách bình thường.


Nhưng Cố Khanh tự tin, nếu nơi này có người đột tử thì không có lý nào cô không nhìn thấy oan hồn lảng vảng quanh đây. Cho dù oan hồn tiêu tan, cũng nên có dấu vết sót lại.


Huống chi, dù gia đình nghèo rớt mồng tơi nhưng họ vẫn sống khỏe mạnh, không có bất cứ vấn đề gì, sao có thể có người đột tử được?


Trưởng thôn lúc này cũng nhanh chóng nói: “Điều này không thể nào, mấy năm nay trong thôn làm tang ma đều không có liên quan gia đình này.”


Ông già mặt tròn nghĩ tới cái gì, thay đổi sắc mặt hỏi:


“Đứa nhỏ bị sẩy thai có tính không?”


Ông ấy nhớ con dâu của nhà này từng có một đứa nhỏ, lúc ấy được tám tháng rồi, nhưng bởi vì chết trong bụng nên không đặt tên, tìm một chỗ chôn, tự nhiên không làm lễ tang.


Tư Nam nói đầy ẩn ý:


“Sẩy thai tự nhiên thì đương nhiên không tính vào, nhưng nhưng sau khi sinh ra rồi bóp chết, còn dùng phương pháp đặc biệt trấn áp mới nghiêm trọng.”


Cố Khanh vốn định nói trong này chẳng có quỷ hồn của con nít, nhưng chợt nhớ đến nơi này tại sao không có quỷ hồn.


"Ý của cô muốn nói năng lực của trận pháp này đều bị dùng để tiêu hao lệ khí của anh linh?!” Cố Khanh đã hiểu.


Nếu đúng là vậy thì mọi thứ hợp lý.


Trưởng thôn không hiểu mấy thuật ngữ này, nhưng biết đây không phải là chuyện tốt gì, ba người già nỗ lực vãnh tai nghe đối thoại giữa Cố Khanh và Tư Nam.


Tư Nam gật đầu, nói:


“Sau khi đại trận Bái Nguyệt này hình thành vốn nên ban ơn cho người toàn thôn. Nhưng ước chừng vào lúc ấy người nhà này hại chết một em bé sơ sinh, anh linh mang theo lệ khí, nếu phát triển lớn mạnh có lẽ sẽ nguy hại cho cả thôn. Vì vậy đại trận Bái Nguyệt bản năng vận chuyển tất cả linh lực về phía này, dùng linh lực tẩy đi lệ khí của anh linh, làm chậm lại nguy cơ cho thôn.”


Hiện tại anh linh kia ước chừng đã hóa giải tất cả lệ khí đi đầu thai, đây là nguyên nhân tại sao nhóm Cố Khanh không tìm ra vấn đề nằm ở đâu.


Tiêu hao nhiều linh khí khiến trận pháp vốn sắp thành hình đã không thể vận chuyển, nhưng dựa theo bọn họ mỗi mười năm lại cúng bái một lần, chờ qua hai vòng ước chừng có thể bổ sung đủ linh khí, hình thành trận pháp thật sự.


Bình Luận (0)
Comment