Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 440 - Chương 441: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 441: Vô Đề

Sau đó, ba người đứng trước hồ sen ở nhà trưởng thôn, nương đêm trăng, họ rót linh khí vào bóng trăng phản chiếu trong hồ sen.


Ầm ầm ầm!


Trong hồ sen phát ra tiếng nổ, trận pháp hoàn chỉnh, kế tiếp chỉ cần chờ tích lũy linh khí.


Tư Nam chỉ hướng hồ sen:


"Mau nhìn kìa, đó là cái gì?!"


Cố Khanh nhìn thấy ba con cá chép màu đỏ bơi nhanh về phía này, nhảy vọt về phía ba người Cố Khanh.


Trên bầu trời vụt qua ba tia sáng đỏ, trong tay ba người Cố Khanh có thêm ba chiếc gương giống y hệt, viền gương điêu khắc một con cá chép màu đỏ rất sống động.


Chắc đây là quà cảm ơn mà Nguyệt Nha đã nói?


Ba người trưởng thôn ở bên cạnh nhìn tất cả điều này.


Một mặt là phòng ngừa nhóm Cố Khanh giở trò trong trận pháp, mặt khác cũng là bởi vì nhiều năm qua họ chỉ nghe chứ chưa thấy bao giờ, muốn được kiến thức.


Thấy cá chép nhảy vào ngực ba người Cố Khanh, nhóm trưởng thôn cũng hâm mộ, thậm chí muốn bắt bọn họ trả lại đồ.


Nhưng cuối cùng ba người không nói gì.


Bọn họ đều chỉ là người bình thường, không trêu vào nhóm Cố Khanh nổi.


Lúc ba người ngồi trên xe của Khương Mặc Ngôn quay về, hai cô gái ngồi ở hàng ghế sau, ngắm nghía gương cá chép đỏ trong tay.


Gương đại khái cỡ nửa bàn tay người, viền gương là một con cá chép sống động như thật. Sau khi rót linh khí vào sẽ thấy cá chép giống như sống lại,


lắc đầu vẫy đuôi. Rót vào linh khí càng nhiều thì gương có thể biến thành một con cá nhỏ màu đỏ bơi tự do theo sự điều khiển của bạn.


Cố Khanh hỏi:


“Chắc đây là một loại pháp khí dạng điềm lành nhỉ?”


Có thể nhìn thấy viền gương trừ linh khí dày đặc ra còn có một tầng khí điềm lành màu đỏ giống như ráng chiều, mang theo bên người có thể đem lại may mắn cho chủ nhân.


"Đáng tiếc." Tư Nam ngắm nghía chiếc gương trong tay, bên dưới hồ sen hẳn là có thứ càng ghê gớm hơn.


Đúng vậy, gương cá chép đỏ phỏng chừng chỉ là pháp khí điềm lành đi kèm bị đặt ở đáy hồ sen.


Làm mắt trận của toàn bộ đại trận Bái Nguyệt, đáy hồ sen hẳn là có pháp khí càng tốt, rất có thể là tấm gương năm xưa Nguyệt Nha dùng để bố trí trận pháp hiến tế giết chết cướp núi.


Nhóm Cố Khanh hay mấy người trưởng thôn đều thầm hiểu về điều này, chẳng qua cùng giữ im lặng.


Dù sao càng ít người biết thứ đó làm mắt trận càng tốt.


Cố Khanh quay về trường học, an ủi mèo trắng và chó mực lại bị bỏ ở phòng ngủ, cô nghe nhóm người Hách Viện Viện oán trách mình gần đây cứ mất tích, chợt phát hiện ra lại sắp tới kỳ nghỉ rồi.


Sau nghỉ hè cô sẽ là sinh viên năm tư.


Bởi vì đời trước đã thi khoa tiếng Trung, bây giờ Cố Khanh còn giữ chút ấn tượng nên cô nghĩ rằng đủ điểm thi đậu là được.


Cộng thêm hiệu trưởng mễ lúc trước được Cố Khanh giúp, và bạn vong niên của cô là giáo sư Mễ trong thư viện thường nhập mộng ân cần dạy bảo, cho dù ba ngày hai lần xin phép, điểm của cô không bị ảnh hưởng gì.


Nghe mọi người nhắc đến tranh thủ trong kỳ nghỉ tìm nơi thực tập Cố Khanh mới chợt nhận ra: Sắp lên năm tư rồi.


Về việc thực tập, đại học khác nhau, khoa khác nhau thì yêu cầu cũng khác.


Về khoa tiếng Trung, ưm, thật ra chỉ cần tìm một chỗ có tên có tuổi, được chứng thực, có thể tra ra địa chỉ, nhờ họ đóng dấu viết lời bình là xong.


Nhưng không ngờ khi Cố Khanh đi Bộ Đặc Dị buột miệng nói chuyện này, Lệ Hoan lại bảo rằng cô ấy có thể sắp xếp chỗ thực tập cho Cố Khanh.


Cố Khanh bản năng nói:


“Chắc không cần đâu.”


Không phải việc lớn gì, loại chuyện này tùy tiện tìm một chỗ quen đóng dấu giùm là xong.


Cố Khanh nhớ là đời trước mình làm theo cách này.


“Nếu chỉ là đóng dấu, viết lời bình thì chắc tôi giúp được.” Khương Mặc Ngôn tỏ vẻ, nhà bọn họ có nhiều công ty con, chọn đại một công ty là có thể giải quyết.


Không ngờ rằng Lệ Hoan phất tay: “Không được, công ty này tốt hơn, xí nghiệp lớn, nổi tiếng!”


Khương Mặc Ngôn: Xí nghiệp lọt top một trăm toàn quốc của nhà mị kém chỗ nào???


Bình Luận (0)
Comment