Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 472 - Chương 473: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 473: Vô Đề

Cố Khanh thấy Phùng Nghi dường như mới là điểm cố chấp của thứ trong thân thể Tiểu Kỳ, nên cô chỉ yên lặng ở bên cạnh không nói chuyện, chờ xem Phùng Nghi có thể moi được tin gì từ Tiểu Quái này không.


Phùng Nghi nhận được ánh mắt ra hiệu của Cố Khanh, cô ấy cố gắng bình tĩnh nói chuyện với ‘em trai’ này.


“Tiểu Tiểu Quai, sao ngươi không ở trong thân thể của mình mà muốn chiếm cứ thân thể của em trai ta?”


Bị Phùng Nghi hỏi, Tiểu Quai ngoan ngoãn trả lời:


“Là Tiểu Kỳ muốn như vậy, hai chúng ta hứa với nhau rồi, cậu ấy cho ta mượn thân thể, ta làm bài tập hè cho cậu ấy.”


Nghe Tiểu Quai nói như vậy, mấy người lớn có mặt đều vịn trán.


Quả nhiên, thằng nhóc quậy một ngày không ăn đòn là phá làng phá xóm, chỉ vì bài tập hè mà nhường cả thân thể của mình!


Cậu Phùng tức giận đến nỗi mặt đỏ rần, nếu hiện tại Tiểu Kỳ lành lặn xuất hiện ở trước mắt ông ta thì phỏng chừng được ăn đòn roi mây.


Thấy Tiểu Quai dường như không có ác ý, Cố Khanh ra hiệu Phùng Nghi nói tiếp.


Cả thời thơ ấu của Phùng Nghi đều có con gấu bông này làm bạn, dù nó sinh ra cái gọi là linh thì vẫn nghe lời cô ấy nhất.


“Cái đó Tiểu Quai, thế này, cha mẹ của ta rất nhớ Tiểu Kỳ, ta cũng nhớ em ấy. Hai người có thể đổi thân thể lại không?”


Phùng Nghi mới nói xong đã nghe Tiểu Quai từ chối rõ ràng:


“Ta không chịu.”


Làm một con gấu bông, khi nó có chút ý thức đã thấy đám đồng bọn trong cửa hàng bị người mua đi.


Nó cũng hy vọng có một người mang mình ra cửa hàng


Nó chờ thật lâu rốt cuộc đợi được.


Là một cô bé xinh đẹp nắm tay mẹ của mình vào cửa hàng, trong nhiều món đồ chơi, cô bé trực tiếp chỉ hướng chỗ của nó.


Cô bé rất thích nó, đi đến nơi nào đều phải ôm nó, nó cũng rất thích cô bé, luôn ở bên người, lặng lẽ làm bạn.


Nhưng không ngờ chẳng qua là lần nọ trong lúc đi bộ nó dính ít nước bùn đã bị vứt bỏ. Cô bé thích nó khi nghe nói được cho đồ chơi tốt hơn, đẹp hơn thì trực tiếp vứt bỏ nó.


May mà có người nhặt nó về, nó lại có đối tượng làm bạn mới, cô bé mới tên là Tiểu Nghi.


Nó cùng cô bé này qua rất nhiều năm.


Lúc nhỏ cô bé sẽ ôm nó cùng chơi trò chơi, sẽ ngọt ngào gọi nó là Tiểu Quai, khi ngủ cũng phải ôm nó mới chịu ngủ.


Lúc ấy Tiểu Nghi xem nó là em trai, cha mẹ của cô bé đôi khi cũng nói nó là ‘em trai Tiểu Quai’.


Nhưng dần dà Tiểu Nghi lớn lên, không còn nói nhỏ với nó, gọi nó là Tiểu Quai, cùng nó hát bài búp bê và gấu nhảy múa nữa.


Nó bị bỏ vào giá sách, như vật trang trí bình thường, nhìn Tiểu Nghi từng chút một lớn lên.


Về sau, trong nhà có đứa trẻ mới tên là Tiểu Kỳ, đó mới là em trai của Tiểu Nghi!


Tiểu Quai đã bị lãng quên, dần biến mất ở trong ký ức.


Nó ghen tỵ với Tiểu Kỳ, cậu bé là em trai của Tiểu Nghi, là loài người, có cha mẹ và chị của mình, có thể từ từ lớn lên.


Nhưng Tiểu Kỳ không phải là bé ngoan.


Tiểu Kỳ luôn quậy phá, chọc cha giận muốn đánh đòn, có mẹ lao tới ngăn cản, hai vợ chồng sẽ vì nó mà cãi lộn.


Tiểu Kỳ luôn phá Tiểu Nghi, làm hư bài vở của cô ấy, cướp đồ của cô ấy. Tiểu Nghi từ chối là Tiểu Kỳ sẽ la lối lăn lộn, méc chị ăn hiếp mình. Nó thấy hết, Tiểu Nghi bởi vì điều này mà khóc mấy lần.


Nên khi nghe Tiểu Kỳ nói:


“Làm bài phiền quá, nếu có người làm giúp mình thì tốt rồi.”


Lúc ấy nó cảm giác được sức mạnh.


Nó đồng ý trao đổi với Tiểu Kỳ, nó muốn trở thành em trai thật sự của Tiểu Nghi, trở thành con người.


“Chẳng phải các người không hài lòng với Tiểu Kỳ sao?” Tiểu Quai cau mày khó hiểu.


Nó nhìn về phía cậu Phùng:


“Thành tích học của Tiểu Kỳ luôn là mấy hạng cuối lớp, so với Tiểu Nghi thì đứa con trai này luôn khiến ngươi mất mặt trong trường học, chẳng phải ngươi luôn nói hắn là thứ phá của sao?”


Tiểu Quai lại nhìn qua Phùng Nghi:


“Tiểu Nghi cũng không thích Tiểu Kỳ mà? Hắn khác với hình dạng em trai hoàn mỹ trong lòng ngươi, còn ta sẽ ngoan ngoãn làm em trai tốt của ngươi, như vậy không tốt hơn sao?”


Bình Luận (0)
Comment