Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 474 - Chương 475: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 475: Vô Đề

“Hơn nữa lần này tôi cũng có chiến lợi phẩm." Cố Khanh ám chỉ gấu bông trong tay.


Hách Viện Viện vẫn cảm thấy ngại ngùng.


Tuy cậu mợ cho lì xì dày nhưng Hách Viện Viện biết giá trị của Cố Khanh, số tiền này vẫn còn ít, cô ấy nói muốn bù thêm thì Cố Khanh không chịu nhận.


Hách Viện Viện thầm quyết định chờ khai giảng sẽ mang ít đồ ngon từ nhà vào cho Cố Khanh, bao hết việc của Cố Khanh trong phòng ngủ để báo đáp ‘cứu giúp’ lần này.


Bên kia.


Tiểu Kỳ không biết phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy mình ngủ một giấc thật ngon, rốt cuộc tỉnh lại.


Vừa mở mắt nó đã thấy cha mẹ và chị ở bên giường nhìn chính mình.


"Cha, mẹ, chị, mọi người sao thế? Sao nhìn con như vậy?” Vẻ mặt Tiểu Kỳ mờ mịt.


“Tiểu Kỳ, con không sao chứ?" Mợ Phùng là người tiến lên đầu tiên, ôm đầu con trai xoa vài cái: “Trời ạ, rốt cuộc tỉnh lại, con hù chết mẹ!"


Đáng tiếc, biểu hiện thân thiết đó không được Tiểu Kỳ nhiệt tình đáp lại, nó rút đầu ra khỏi ngực mẹ mình, vẻ mặt không kiên nhẫn:


“Mẹ làm gì thế, con ngủ một giấc thôi mà!”


Mặt cậu Phùng nghiêm nghị, ông ta không quên chuyện hôm qua rốt cuộc là ai gây ra!


“Mày còn nhớ mình ngủ như thế nào không?”


Nói đến đây thì Tiểu Kỳ cũng nhớ ra:


“A, thì bị cha đánh đòn, nói nếu con không làm xong bài tập hè sẽ không được đi chơi, con viết một lúc thì ngủ thiếp đi.”


Tiểu Kỳ híp mắt nhớ lại:


“Con còn nằm mơ, trong mơ có người nói với con sẽ làm bài tập giùm.”


Tiểu Kỳ không biết rằng đó không phải là mơ.


“Ài, nếu là thật thì thích quá rồi!”


Lời này hoàn toàn châm lửa cậu Phùng.


Ông ta kéo mợ Phùng qua một bên:


“Hôm nay tao phải dạy cho mày một trận, để mày biết chuyện gì nên làm, chuyện gì không thể làm!”


Mợ Phùng cũng biết lần này Tiểu Kỳ gây ra sự tình rất lớn, khó mà khuyên chồng. Bà ta cũng đồng ý dạy cho con trai một trận, miễn cho thằng bé tùy tiện đồng ý sự tình gì. Trao đổi thân thể là chuyện có thể tùy tiện đồng ý được sao?!


Vì thế, trong tình huống hai nữ giới trong nhà khoanh tay đứng nhìn, trong phòng vang lên tiếng khóc thảm thiết, hơn nửa ngày mới từ từ ngừng lại.


Tiểu Kỳ bị đánh đòn vẫn không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao tỉnh ngủ mọi chuyện đều thay đổi? Nó bị đánh mà mẹ không can giúp? Chị cũng ở một bên nhìn?


Tiểu Kỳ ở một mình trong phòng, nhớ trong mơ có người nói đưa thân thể cho mượn thì kẻ đó sẽ làm bài tập giúp, nó xoa mông bò dậy khỏi giường, lật bài tập hè đặt trên bàn ra.


Qua một lúc, trong nhà lại vang vọng tiếng hét thê thảm.


Trong bài tập đúng là có nội dung, nhưng bạn không thể trông chờ một con gấu đồ chơi chưa đi học ngày nào sẽ viết ra thứ gì hay ho.


Trong vở bài tập của Tiểu Kỳ đầy ‘chữ’ như thiên thư, Tiểu Kỳ luôn bị giáo viên nói viết như chó quào cũng không đọc được, tương đương với chẳng viết được chữ nào.


Khi Cố Khanh ôm gấu đồ chơi to lớn về Bộ Đặc Dị, cô gặp phải Lệ Hoan đang chuẩn bị ra ngoài.


“Ôi chao, lại mang cái gì về bộ môn vậy?” Lệ Hoan nhận ra ngay gấu đồ chơi trong ngực Cố Khanh không giống bình thường.


Cố Khanh cười nói:


“Thì tại vì thấy trong bộ môn có thêm con nít nên mang về cho nó có bạn.”


Con nít đương nhiên là nói về Tiểu Quỷ thang máy hiện tại còn ở trong bộ môn tạm trú, không chịu đi địa phủ đầu thai.


Tuy gấu bông thay đổi thân thể với Tiểu Kỳ, nhưng nó không tổn thương cậu bé, trên người không có chút âm khí và nợ nghiệt, chỉ có ‘duyên’ với nhà họ Phùng, sau khi được Cố Khanh mang về thì duyên đó nhạt nhiều, lại qua một khoảng thời gian sẽ từ từ tan biến.


Lệ Hoan đương nhiên cũng có thể nhìn ra điểm này.


Nếu không phải thứ làm ác thì mang về Bộ Đặc Dị cũng không có vấn đề gì.


"Được rồi, nếu đã mang tới đây thì đưa vào trong đi.” Lệ Hoan cầm một cái hộp dán bùa: “Chị bận việc phải đi chùa Tích Vân nữa, đi đây.”


Bình Luận (0)
Comment