Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 483 - Chương 484: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 484: Vô Đề

“Em gái của bộ trưởng, tôi mới là Uông Diệc." Hai Uông Diệc đồng thời mở miệng.


Cố Khanh đang định nói chuyện, cảm giác mèo trắng ở trong ngực mình rục rịch.


Óc lóe tia sáng, cô nói:


“Hình như mèo trắng nhà tôi có thể tìm ra ai là Uông Diệc thật!”


Cố Khanh nói xong đặt mèo trắng xuống đất.


Mèo trắng dáng người mập mạp nhưng tư thái nhanh nhẹn, tốc độ như mũi tên bắn vọt về phía Uông Diệc đứng bên trái, móc vải áo leo lên.


Sau đó một vuốt mèo tát vào mặt đối phương.


‘Uông Diệc’ kia nhanh chóng hất mèo trắng rơi xuống, biết rằng mình đã bị lộ.


Tuy mèo trắng rất ghét con thỏ mà Uông Diệc ôm đến, nhưng khá thân thiện với cậu ấy, chưa từng cào cậu ấy.


Biết chính mình bại lộ, ‘Uông Diệc’ kia phản ứng rất nhanh.


Trước khi Cố Khanh và Ngụy Thục Ngọc xông lên tấn công thì hắn đã lùi nhanh ra sau vài bước, biến về hình dạng con thỏ, lắc người mất hút trong biển người mênh mông.


Nó chỉ để lại một câu: “Trong khoảng thời gian này, cảm ơn đã chăm sóc!”


Uông Diệc tỉnh táo lại nhìn về hướng Ngụy Thục Ngọc: “Nó là thỏ con???”


Không ngờ có người thành công qua mắt cả đám người của Bộ Đặc Dị, giả dạng Uông Diệc vào trong phòng bí mật trộm đồ còn thuận lợi chạy mất.


Điều này khiến các thành viên Bộ Đặc Dị trước đó cười giỡn với Uông Diệc giả bị giật mình.


“Điều này không thể nào!" Lau Mạt đang nhét khoai tây chip vào miệng bị giật mình đến mức không nhận ra miếng khoai tây đã rớt: “Người vừa rồi đúng là Uông Diệc mà!”


Lưu Mạt là thuật sĩ chuyên tu luyện về mặt tinh thần, cô ấy tự hỏi mình nếu có ai giả làm người quen đến trước mặt mình, cô ấy không thể nào không phát hiện dấu hiệu lạ. Hiện tại cư nhiên có người nói với Lưu Mạt, vừa rồi có một hàng giả đi vào ngay dưới mí mắt của cô ấy?!


"Đó là giả!" Ngụy Thục Ngọc nghiến răng nghiến lợi: “Là con thỏ mà mấy ngày hôm trước chúng ta mang về!”


Ngụy Thục Ngọc sắp tức điên rồi, ngẫm lại tại nàng đòi nuôi thỏ nên mới dẫn sói vào nhà!


Lời này càng khiến mọi người kinh ngạc, mang con thỏ đó về, có ai trong số họ chưa từng vuốt lông, đút cà rốt?


Hiện tại, cư nhiên nói cho bọn họ, đó là ăn trộm cố ý biến thành con thỏ để lẻn vào?


Vẻ mặt Tam Kim nghiêm túc hỏi:


“Vậy lúc nãy nó đi phòng bí mật đã trộm cái gì?”


Trong phòng bí mật chứa nhiều vật quan trọng của Bộ Đặc Dị, nếu như bị trộm mất cái gì phỏng chừng sẽ có bom nổ.


Sắc mặt của Cố Khanh cũng đen thui:


“Là hai ngày trước tôi và anh trai cùng nhau bỏ đồ vào, lát nữa tôi sẽ báo cáo với anh hai, mọi người đừng hỏi nhiều.”


Chuyện đồ bị mất là giả trừ đương sự Uông Diệc và Ngụy Thục Ngọc ra, Cố Khanh không định lan truyền ra ngoài. Nếu không thì bọn họ đặt cục này dễ bị phát hiện vấn đề.


Tạ Giác rất nhanh liền trở về.


Đúng là hôm nay anh ấy đi xem con trai của bộ trưởng Cao, nhưng vấn đề không quá nghiêm trọng.


Con trai của bộ trưởng Cao tuổi trẻ bồng bột, vì chút chuyện nhỏ mà có xích mích với con trai của một ông quan lớn ở vùng tây nam vào Bắc Kinh báo cáo công tác.


Hai bên đều là con nhà quan, chức vị của người lớn trong nhà ngang ngửa nhau, ai cũng không phục ai. Vốn chỉ là ma sát nhỏ, bởi vì hai bên ai cũng không chịu cúi đầu mà dần biến thành vấn đề lớn.


Vì vậy mà hai bên cá cược, ba ván thắng hai, bên thua chẳng những xin lỗi bên thắng, còn bị thua một số tiền lớn.


Con trai của bộ trưởng Cao thắng. Nhưng trải qua Tạ Giác điều tra, trong lúc so tài gã dùng nhiều trò xấu xa mới thắng.


Nhưng gã không ngờ cô gái vóc dáng nhỏ nhắn xinh đẹp đi theo bên đối phương là một cô gái người Miêu.


Mọi người đều biết, con gái người Miêu giỏi dùng cổ.


Nguyên nhân con trai của bộ trưởng Cao trong một đêm toàn thân thối rữa là bởi vì bị cô gái người Miêu bỏ cổ vào.


Bình Luận (0)
Comment