Bạch Hàng lại cầm đao dài gỉ sét lên chém xuống Quan Âm bạch ngọc.
Oong!
Đao dài cư nhiên bị bắn ngược trở về. Trong nháy mắt đó, quanh Quan Âm bạch ngọc dường như thoáng hiện một vầng sáng màu trắng.
"Ngu xuẩn, dùng tượng Thanh Đồng bên cạnh đập vào nó cho ta!” Hiển nhiên khối không khí màu đen rất nôn nóng.
Bạch Hàng làm theo. Khoảnh khắc tượng Thanh Đồng và Quan Âm bạch ngọc va chạm, một pho tượng bắn ra tia sáng màu đen, tượng khác tỏa ánh sáng trắng, chúng nó đối kháng nhau.
Càng đối kháng thì hai luồng ánh sáng yếu dần, chậm rãi hoàn toàn biến mất.
Khoảnh khắc ánh sáng quanh tượng biến mất, hai pho tượng đều vỡ ra thành đường vân như mạng nhện.
Trong tượng Thanh Đồng trống không chẳng có gì, nhưng khoảnh khắc vỡ vụn thì toát ra luồng khói đen, bị khối không khí màu đen trực tiếp hấp thu cắn nuốt.
Trong Quan Âm bạch ngọc thì lộ ra một cục đá màu đen nhỏ bé.
"Rốt cuộc tìm được!"
Khối không khí màu đen phát ra một tiếng thở dài, tiếp đó vội vã bao phủ lên toàn bộ cục đá nhỏ.
Dù chỉ là một mảnh bản thể nhỏ xíu cũng giúp ích rất lớn cho hắn phục hồi sức mạnh.
Hắn đưa khối không khí màu đen quanh người vào trong đá đen nhỏ.
Nhưng mới đi vào ước chừng một phần mười thì khối không khí màu đen nhanh chóng ngừng lại, nhưng phát hiện không thể dừng lại.
"Không đúng, đây không phải là ta muốn tìm”
Cục đá đen chỉ to cỡ móng tay cái ở trước mắt Bạch Hàng đột nhiên biến thành màu trắng, sau khi cắn nuốt một phần mười năng lượng của khối không khí màu đen thì vỡ thành bột phấn.
“Đồ ngu vô dụng!”
Không khí giã mạnh vào ngực của Bạch Hàng, cậu ta thụt lùi ba bước, phun ra một ngụm máu tươi.
"Đây là thứ mà ngươi tìm về giúp ta sao?” Trong giọng nói chất chứa lửa giận tuôn trào.
"Chủ nhân, là ta sai sót." Bạch Hàng gắng gượng quỳ xuống: “Chắc đây là bọn họ cố ý cài bẫy ta, chủ nhân, xin lại cho ta một lần cơ hội "
Bạch Hàng không nói tiếp nữa, ngẫm lại cũng biết nếu đồ vật là giả thì hàng thật chắc chắn không còn ở trong Bộ Đặc Dị từ lâu, cậu ta làm cách nào lấy công chuộc tội?
Năng lượng bị cắn nuốt khiến khối không khí màu đen yếu ớt nhiều, may mắn có khói đen tuôn ra từ tượng Thanh Đồng bù đắp lại chút tổn thất.
"Ta lại cho ngươi một cơ hội, đi núi Trường Bạch, cùng A Anh cướp đồ về cho ta. Nếu không thì”
"Chủ nhân yên tâm, ta nhất định sẽ cướp đồ về, nếu thất bại sẽ mặc chủ nhân trách phạt." Bạch Hàng biết nếu lần này mình thất bại thì chỉ có thể hóa thành chất dinh dưỡng của chủ nhân.
Tuyến thời gian quay ngược về lúc mới tìm được ba món đồ, Tạ Giác lập tức đốt nhang báo cho địa phủ biết.
Người của địa phủ đến rất nhanh.
Lần này không phải Thôi Phán Quan mà Cố Khanh quen thuộc, mà là Lục Phán Quan. Trong Liêu Trai Chí Dị có câu chuyện Lục Phán Quan giúp đổi đầu đổi tim chắc đã có nhiều người từng đọc.
Dưới sự điều tra của Lục Phán Quan, đá đen nhỏ giấu trong Quan Âm bạch ngọc đương nhiên hiện ra rõ ràng.
Khi Lục Phán Quan định mang đá đen nhỏ về địa phủ thì Cố Khanh và Tạ Giác gọi lại đối phương, tiếp đó nói ra kế hoạch của hai anh em. Bọn họ muốn nhờ Lục Phán Quan giúp đỡ tìm thứ gì có thể tổn thương đến Tà Thần lại nhét vào Quan Âm bạch ngọc.
Không ngờ Lục Phán Quan có hứng thú lớn với kế hoạch của bọn họ, thật sự tìm ra một cục đá màu trắng tính chất hơi tương tự với đá đen nhỏ, ngụy trang nó thành đá đen rồi nhét vào Quan Âm bạch ngọc.
Sau đó mới có hành vi Cố Khanh và Tạ Giác để ba món đồ vào trong phòng bí mật.
Thủ đô, đêm khuya.
Trong một khu dân cư bảo vệ nghiêm ngặt, một ngôi biệt thự nằm ở trong cùng.
Nhâm Đông Minh ở chỗ này.
Anh ấy nằm ở trên giường, đang nằm mơ.
Trên chiếc bàn bên cạnh đặt một chậu hoa mẫu đơn xanh đang nở rộ.
Bởi vì Lục Tú dạy cho phương pháp lợi dụng sức mạnh tín ngưỡng để tu luyện bản thân, thân hình vốn gầy yếu của Nhâm Đông Minh chậm rãi trở nên như người bình thường.