Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 584 - Chương 585: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 585: Vô Đề

Quả nhiên, luồng khói đen kia không kịp né đụng vào trận pháp phòng hộ bị bắn ngược ra ngoài.


Khói đen dừng ở góc gần cửa sổ, lộ ra bộ dáng của nó, tứ chi gầy gò khô héo, có một cái đầu cực lớn. Giống như một đứa trẻ không phát triển đầy đủ.


Chậc chậc!


Cố Khanh nhìn hàm răng sắc nhọn của ‘đứa trẻ’ này, nuôi quỷ anh, chắc đối phương cũng không phải người phe chính đạo.


Nếu vậy thì không cần khách khí.


Cố Khanh lật tay, tụ tập một đoàn linh lực ném về phía quỷ anh.


Quỷ anh dường như cũng biết người trước mắt vô cùng nguy hiểm với mình, nó lập tức muốn chạy trốn.


Nhưng chủ nhân nuôi dưỡng nó sai khiến nó giết cô gái nằm trên giường, nó không thể làm trái lệnh.


Quỷ anh há miệng đầy răng nanh né qua công kích của Cố Khanh, nhào về phía cô.


Cố Khanh cũng đã ngưng tụ ra kiếm dài chém ra một nhát, đối với quỷ anh nho nhỏ thì mấy kiếm đủ rồi.


Phía bên kia.


Từ Lương nhìn người đàn ông trước mắt đổ mồ hôi làm việc, trong lòng cũng sốt ruột: “Xong chưa?!”


Sắc mặt người đàn ông khó coi nhìn anh ta:


“Anh xác định em gái của anh không tìm người hỗ trợ? Quỷ anh của tôi, quỷ anh mà tôi hết lòng chăn nuôi cư nhiên bị thương?!”


Từ Lương bị sắc mặt của ông ta dọa lùi lại một bước. Người đàn ông trước mắt chính là người cho anh ta vật trang trí Tỳ Hưu. Từ Lương biết là đối thủ cạnh tranh của châu báu họ Từ sai ông ta đưa vật trang trí Tỳ Hưu cho anh ta, mục đích chính là tạo thành hỗn loạn cho châu báu họ Từ.


Nhưng mà, nếu đối phương có thể mua chuộc người này, anh ta cũng có thể làm được!


Từ Lương bỏ ra rất nhiều tiền thu mua thuật sĩ này, còn về lúc trước anh ta nói với cha là không tìm được người, đương nhiên là nói dối.


Nghe cha Từ nói muốn đưa một nửa cổ phần cho Từ Bảo Châu, Từ Lương liền nổi lên sát tâm. Anh ta sáng sớm đi tới nơi này, mang theo máu của Từ Bảo Châu, đồng ý trả giá một khoản tiền lớn, khiến thuật sĩ này thần không biết quỷ không hay giết chết Từ Bảo Châu.


Hiện tại nghe thuật sĩ đặt câu hỏi, bên cạnh Từ Bảo Châu, cư nhiên có cao nhân?!


Cũng đúng.


Nếu như không phải có người nhắc nhở, với cá tính của Từ Bảo Châu sao mà đoán được vấn đề trên người của mình.


Từ Lương nhanh chóng kể chuyện Từ Bảo Châu vội vàng chạy về hỏi tội, sau đó nói: “Lúc nhỏ đó trở về thì vấn đề trên người chưa được giải quyết, tôi cho rằng nhỏ đúng dịp đụng phải một gà mờ thôi.”


“Đại sư có thể giải quyết được đúng không? Tôi có thể thêm tiền!”


Thuật sĩ kia nghe vậy, trong ánh mắt hiện lên một tia tham lam: “Có thể, máu còn lại lúc trước đâu?”


Vừa rồi vì khiến quỷ anh tìm được vị trí của Từ Bảo Châu, đã cho nó ăn một giọt máu.


Bây giờ, thuật sĩ xoay người lấy một bình gốm sứ ra, cười tủm tỉm đổ hết máu vào bình.


Từ Lương lui ra phía sau vài bước, anh ta biết trong bình kia là cái gì, lần đầu tiên nhìn thấy nó anh ta suýt ói, bây giờ rút kinh nghiệm hoàn toàn không nhìn nó.


Tựa hồ cảm thấy điều này còn chưa đủ, thuật sĩ lại lấy ra một cái bình, sau khi mở ra thì mùi máu tanh nồng lan tỏa, ông ta đổ hết thứ bên trong vào bình gốm sứ đầu tiên.


Ông ta vừa đổ vào vừa lẩm bẩm:


“Bé ngoan, làm xong chuyện này, chủ nhân lại cho ngươi ăn ngon.”


Từ Lương che miệng mũi, lẳng lặng nhìn cảnh này.


Chỗ Cố Khanh, cô nhìn thấy Tiểu Quỷ trước mắt vốn bởi vì bị thương muốn chạy đi.


Tiểu Quỷ bỗng bùng nổ!


Nó giống như uống no máu, vết thương nhanh chóng khép lại, thân hình tăng vọt.


Lần này nó không lao về phía Cố Khanh mà vọt tới cạnh giường, trận pháp phòng ngự có tác dụng bảo vệ hữu hạn, chỉ cần nó dùng tốc độ nhanh nhất phá phòng ngự, hút khô máu của người nằm trên giường xem như hoàn thành nhiệm vụ.


Cố Khanh lại vung kiếm, quỷ anh không trốn, nó liều mạng bị thương đụng vào trận pháp phòng ngự, trận pháp lắc lư hai cái, trên lưng quỷ anh hiện ra một vết kiếm.


Bình Luận (0)
Comment