Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 591 - Chương 592: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 592: Vô Đề

Nào ngờ Lâm Nghiệp Cần xòe tay nói:


“Tự mình viết báo cáo đi!”


Ông ấy không chịu tiết lộ tin tức cho con trai.


Đúng vậy, sau khi tiếp xúc qua huyền học, một phần nhân viên cảnh sát có thể biết được sự tồn tại của Bộ Đặc Dị. Chỉ có điều, cái này còn cần phải viết báo cáo sau đó được cấp trên duyệt mới có thể tiết lộ.


Trên khuôn mặt Lâm Nghiệp Cần vẫn là bộ dạng chính trực của cục trưởng cục cảnh sát, nhưng thật ra trong bụng cười thầm: Ai kêu không tin lời của bố mày, hối hận chưa?


Biết cha của mình không chịu tiết lộ tin tức gì cho mình, Lâm Ý cũng không nóng nảy, vẻ mặt ra chiều đăm chiêu, tựa hồ đang lên kế hoạch cái gì đó.


Phía bên kia.


Lệ Hoan gọi điện thoại đưa đám cảnh sát đi bệnh viện, sau đó nhặt con dao dưới đất lên.


Đây là kẻ giết người hóa thành khói đen đã đánh rơi con dao.


Tranh thủ lúc chờ xe cấp cứu, Lệ Hoan đã lợi dụng chức vụ điều tra rõ toàn bộ sự việc.


Cũng coi như đám cảnh sát này xui xẻo!


Bắt hung thủ của vụ án giết người liên hoàn, cư nhiên bắt trúng lệ quỷ.


Lệ Hoan cầm con dao, đây vốn coi như là chứng cứ, nên giao cho cảnh sát xử lý, nhưng bị cô ấy chặn lại.


Nếu đã gặp phải, lại biết rõ có liên quan đến quỷ quái. Dù sao vụ án này cuối cùng vẫn sẽ chuyển cho bộ môn của họ, chẳng bằng, tiết kiệm một đống bước, cô ấy trực tiếp nhận cho rồi.


Còn về chọn người làm nhiệm vụ thì Lệ Hoan nhớ tới Cố Khanh có một cái la bàn, vừa vặn thích hợp sử dụng.


Lệ Hoan đã chọn xong người nhận nhiệm vụ.


Vài ngày sau.


Cố Khanh đang đi học thì nhận được điện thoại của cha, nói anh Lâm hôm bữa gặp có việc muốn nhờ cô giúp, đang trên đường đi trường học tìm cô.


Ông cũng gửi số điện thoại của anh Lâm cho cô.


Cố Khanh đang suy nghĩ mới gặp qua một lần, anh Lâm này có chuyện gì cần cô giúp?


Sau đó Cố Khanh nhận được điện thoại của Lâm Ý, xuống ký túc xá, hai bên tìm một chỗ ngồi xuống, hỏi ra cô mới biết là vì vụ án đã làm anh ấy bị thương.


Mấy hôm trước Cố Khanh đã biết vụ án này, dù sao sau khi nhận nhiệm vụ Lệ Hoan giao, tất cả hồ sơ đều chuyển đến tay cô.


Cố Khanh sớm biết vụ án này ban đầu do anh Lâm quản lý.


Nhưng vụ án này nếu đã bàn giao cho Bộ Đặc Dị thì không còn từ anh Lâm quản nữa, tại sao anh ấy đặc biệt chạy tới tìm cô? Cố Khanh tràn đầy thắc mắc.


Trên thực tế, Lâm Ý cũng không ngờ Cố Khanh cư nhiên là người tiếp nhận sau khi vụ án được cấp trên bàn giao.


Lâm Ý bị cha giấu giếm, vừa lo lắng tiến triển vụ án nên muốn tìm hiểu một ít chuyện huyền học.


Nghĩ tới nghĩ lui, anh ấy chỉ có thể hỏi thăm bạn cũ của cha là chú Tạ và con gái, tuy mới gặp mặt có một lần.


Lâm Ý lựa chọn hỏi Cố Khanh chứ không phải trực tiếp hỏi chú Tạ vì anh ấy cũng có cân nhắc của mình.


Một là bởi vì, hai người bọn họ đều là người trẻ tuổi, tương đối dễ trao đổi một chút. Thứ hai, từ sau khi gặp lại chú Tạ, cha của anh ấy thường xuyên đi tìm chú Tạ tán gẫu. Nếu không may chú Tạ lỡ miệng khiến cha biết chuyện anh ấy đặc biệt tới hỏi mê tín dị đoan phong kiến, chỉ sợ sẽ chê cười anh ấy một thời gian rất dài.


Đợi đến khi anh ấy tìm được Cố Khanh, nói đến vụ án này.


Lâm Ý nói: “Tuy rằng vụ án này đã chuyển giao, nhưng dù sao tôi luôn theo vụ này, không biết hiện tại đã bắt được hung thủ hay chưa. Người trong huyền học mà tôi biết thì chỉ có chú Tạ và cô, nên muốn tìm cô giúp đỡ chút, loại tình huống này có thể tìm được hung thủ sao?”


Cố Khanh nghe vậy cười khổ nói:


“Kỳ thật vụ án này nó đã được đưa vào tay tôi.”


Lâm Ý nghe câu đó thì kinh ngạc nhìn thiếu nữ trước mắt, xem ra gia đình bạn cũ của cha không đơn giản.


Lâm Ý lập tức lại tập trung vào vụ án: “Vậy thế nào rồi? Có bắt được người kia không?”


Cố Khanh lắc đầu, lấy ra một con dao.


Đồng tử Lâm Ý co rút lại một chút, nhận ra ngay đây là vũ khí của hung thủ!


Bình Luận (0)
Comment