Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học (Dịch Full)

Chương 608 - Chương 609: Vô Đề

Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học [Full] Chương 609: Vô Đề

Lúc này Cố Khanh xem nhà, tuy nơi nào cũng xem nhưng chỉ nhìn thoáng qua, hiện tại chủ động đưa ra muốn vào gian phòng này, lẽ nào


Nhưng chỉ là sửng sốt một chút, cha Cảnh vội vàng lấy chìa khóa mang theo bên người ra, mở cửa ra: “Nếu đại sư đã nói, vậy thì mở ra xem một chút đi!”


Cảnh Húc đã sớm muốn đi vào, nơi này, từ khi mẹ qua đời, trừ cha ra không ai được vào, khiến hai anh em mỗi lần nhớ mẹ chỉ có một quyển album để xem.


Cảnh Diệu tuy rằng vẫn mặt lạnh nhưng trong mắt cũng hiện lên một tia kích động.


Chỉ có Cảnh Hoài là bĩu môi, đi ở sau cùng.


Cố Khanh đi vào phòng, dường như đã có mục đích, đi thẳng đến bàn trang điểm.


Mở ngăn kéo ra, Cố Khanh từ bên trong lấy ra một cái vòng tay gỗ chạm khắc hoa văn:


“Ông Cảnh, không biết trong vòng tay này phải chăng có câu chuyện gì?”


Cha Cảnh sửng sốt: “Cái vòng tay này là tôi tặng cho vợ khi chưa kết hôn, bà ấy rất thích, đeo trên tay mấy chục năm, dù lúc qua đời cũng vẫn đeo.”


Cha Cảnh nhớ lại vợ mình, giọng nói chất chứa nghẹn ngào.


Cố Khanh cảm thụ một chút âm khí trên vòng tay, thử rót vào linh khí.


Một làn khói trắng bay ra khỏi vòng đeo tay, tụ tập ở vị trí của cửa sổ, tạo thành một bóng người.


Cố Khanh nhìn ảnh chụp trên bàn trang điểm, bóng người này hiển nhiên chính là bà Cảnh.


Chỉ thấy lúc mới bắt đầu bà ấy hơi mờ mịt, nhưng khi nhìn thấy cha con cha Cảnh thì có vẻ rất vui.


Bà ấy muốn lại gần họ hơn để xem kỹ, nhưng do dự rồi dừng lại cách họ khoảng ba bước.


"Đại sư, gian phòng này có vấn đề gì sao? Hay là vòng tay này”


Cha Cảnh đột nhiên cảm thấy, bốn phía tựa hồ có chút lạnh.


Cố Khanh quay đầu:


“Tôi đã đi khắp nhà của các người, không thấy dấu vết người huyền học làm phép, nhưng hiện tại có một vấn đề "


"Vấn đề gì?" Cảnh Húc vội vàng hỏi.


"Bà Cảnh." Cố Khanh chậm rãi gằn từng chữ nói: “Không biết vì nguyên nhân gì mà bà ấy dường như không có đầu thai chuyển thế, vẫn dừng lại ở trong phòng này.”


"Cái gì?!" Là tiếng hét đồng thanh của cha con nhà họ Cảnh.


Cố Khanh xác định gật đầu:


“Bà ấy gần cửa sổ, cách các người ba mét.”


Cố Khanh còn muốn hỏi bọn họ có cần cô đưa cho bùa Linh Nhãn để gặp mặt không, mặc kệ bởi vì nguyên nhân gì không có đầu thai, linh hồn bà Cảnh đã tương đối suy yếu, cho bọn họ thời gian người thân gặp nhau, sau đó Cố Khanh phải liên hệ với địa phủ mang người đi, nếu không thì qua một đoạn thời gian ngắn, bà Cảnh sẽ tan biến.


Cảnh Diệu mở miệng trước: “Xin đại sư hỗ trợ cho chúng tôi gặp mặt một lần, nhà họ Cảnh nhất định cảm kích đại sư!”


Câu nói này rất thú vị.


Chuyện Lưu Mạt Mạt lúc trước, Cố Khanh thu tiền làm việc, đó là thanh toán tiền hàng.


Mà hiện tại, ý của Cảnh Diệu là, cho dù sau vụ này Cố Khanh lại thu tiền, nhưng giúp họ người thân gặp nhau thì tất cả người nhà họ Cảnh đều nợ cô ân tình.


Không nói nhảm nhiều, Cố Khanh lấy ra mấy tấm bùa Linh Nhãn, đến lượt Cảnh Hoài, cô ngẫm nghĩ, không thể nặng bên này nhẹ bên kia, cũng nhét một lá cho anh ta, có dùng hay không thì tùy.


Sau đó Cố Khanh ra khỏi phòng, cho gia đình họ không gian tâm sự.


Dán bùa Linh Nhãn vào, nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp bên cửa sổ khiến Cảnh Húc hoảng hốt.


Lúc bà Cảnh qua đời thì Cảnh Húc còn nhỏ xíu, trí nhớ về mẹ toàn do anh trai kể từng chút cho mình.


Người trước mắt giống hệt trong hình là mẹ của cậu ta sao?


Cảnh Diệu cùng cha Cảnh đã nhịn không được nghênh đón: “Mẹ/Thuấn Hoa, thật sự là mẹ/Thuấn Hoa!”


Thời gian của bà Cảnh không nhiều lắm.


Còn chưa tới nửa giờ, Cố Khanh liền cảm giác không cần cô gọi, đã có quỷ sai cảm ứng được bên này có quỷ hồn, tiến đến mang bà ấy đi.


Khi Cố Khanh lại đi vào gian phòng kia, trong mắt của mỗi người đều rươm rướm nước.


"Quỷ sai sắp đến, các người Chuẩn bị một chút." Cố Khanh nói.


Bình Luận (0)
Comment